Thẩm Nhất Đang mang một tâm trạng nặng nề đến chỗ làm việc của mình, mặt mày thì ủ rũ cả người không còn chút sức lực nào nữa, lại còn đến trễ thành ra mọi người đã giải quyết công việc xong hết rồi, cô thiếu hụt năng lượng ngồi bệt xuống chiếc ghế tựa lưng thở dài, những người khác nhìn thấy cô không ổn nên bàn tán và có lời đồn rằng cô bị thất tình.
“Con bé thất tình rồi sao? dạo gần đây cũng không thấy con bé tươi cười như trước nữa.”
“Nhìn con bé rất giống tôi vào những ngày trước nên tôi cũng hiểu mà.”
“Hay là rủ con bé đi giải khuây đi.”
Cra ba người cùng lên kế hoạch để mời Thẩm Nhất Đang để đi giải tỏa buồn bực, nhưng Thẩm Nhất Đang cứ ngồi lầm lì ra đấy không nói chuyện gì cả nên thật khó mà bắt chuyện được, đánh liều một phen một người đi tới ngồi xuống trước mặt cô đưa cho cô một chai nước.
“Uống đi, sẽ giải nhiệt cho cơ thể tốt hơn.”
Thẩm Nhất Đang ngẩng đầu lên nhìn chị ấy rồi nhận lấy chai nước.
“Em cám ơn chị.”
“Sao thế? Không khỏe ở đâu à? hay là...thất tình?”
Vừa nói dứt lời thì Thẩm Nhất Đang liền phun ngụm nước ra ngoài, suýt chút nữa thì sặc chết rồi, cũng may mà cô còn giữ được bình tĩnh, nhìn bộ dạng của cô lúc này rất giống bị thất tình lắm sao chứ? Nhưng mà nhìn sắc mặt lẫn thần sắc của cô như vậy ai mà chả biết được.
“Có tâm sự sao?”
Thẩm Nhất Đang gật đầu rồi tiếp tục uống, cũng nhờ có chị ấy mà Thẩm Nhất Đang thấy vui hơn một chút cứ thế mà tâm sự mọi chuyện cho chị ấy nghe dường như nghe qua cũng hiểu được sự tình của cô, biết rằng yêu người ta nhưng mà lại không thể tha thứ vì bị người ta lừa gạt sự tin tưởng, vả lại trước đây cô và Lịch Bắc Dạ lại từng là kẻ thù không đội trời chung nghĩ đi nghĩ lại cô lại chẳng thể tiếp xúc với anh được như thuở ban đầu nữa mặc dù cố xem anh là Gia Long cũng không thể được vì anh là anh mà Gia Long là Gia Long hai con người tuy cùng một thân xác nhưng họ vẫn có một điểm khác biệt mà Lịch Bắc Dạ chẳng thể có được.
“Chị thấy em có thể cho người ta một cơ hội, dù gì người ta cũng nói là rất yêu em đúng chứ? Mà em lại có tình cảm với người ta thì cớ sao phải tránh né làm gì, nếu như vẫn chưa thể tiếp nhận thì có thể từ từ không cần gấp.”
“Nhưng em...”
“Chỉ là ý kiến của chị thôi, mà nếu em không muốn yêu anh ta thì có thể tìm đối tượng khác, tối nay tan làm chị dẫn em đi một nơi vui hơn lần trước luôn, có thể giúp em giải tỏa tâm trạng tốt lắm.”
Thẩm Nhất Đang liền nhanh chóng nhận lời, và tối hôm đó cô nghe theo lời của họ ăn mặc sang trọng và lộng lẫy để đến nơi vui chơi số một của thành phố, một nơi chỉ có âm nhạc và những điệu nhảy, một nơi phóng khoáng có thể trò chuyện và gặp được đại gia của các nàng chân dài, tuy vậy nơi ăn chơi này cũng có nhiều cái để trải nghiệm, Thẩm Nhất Đang chưa từng đến nơi này lần nào bởi vì cô chưa đủ tuổi, mà đủ tuổi rồi thì lại không có thời gian để đi.
Cảm giác bỡ ngỡ và ngạc nhiên vì nằm giữa thành phố lại có một nơi ăn chơi sa đọa như thế này, Thẩm Nhất Đang cũng không mấy thích thú cho lắm vì cô vẫn chưa thích nghi, ba cô chị kia thì rất hăng say sung sức mà đi đến sàn nhảy cùng nắm tay hòa mình cùng với những người khác, Thẩm Nhất Đang cũng muốn được như họ lắm chứ nhưng cô lại không có chút hứng thú nào, trong đầu chỉ toàn nghĩ về Lịch Bắc Dạ.
Cô nâng ly rượu lên ngả người ngả phía sau một mình thưởng thức ly rượu ấy, mùi vị cũng không tệ trông bề ngoài của cô lúc này vừa kiêu sa vừa quyến rũ đủ sức hút mấy tên đàn ông đang ngồi gần đấy, tuy vậy nhìn cô có vẻ cô độc và có chút lạnh lùng nên không ai bắt chuyện được.
“Cô gái tôi mời cô một ly được chứ?”
Thẩm Nhất Đang có vẻ đã ngà ngà say bởi vì loại rượu mà những cô gái ấy kêu đều là loại mạnh tuy vậy nó rất cuốn hút cô khiến cô nghiện nó và muốn uống mãi, cảm giác nóng ấm ở cổ họng làm cô muốn uống nhiều thêm, cô không nói chuyện và cũng không đáp lại người đó làm cho hắn nổi giận đẩy mạnh cô nằm xuống ghế.
“Khinh thường đấy à? chẳng qua cũng chỉ là một đứa nhà quê tập đòi ăn chơi thôi mà bày đặt ra vẻ hả? Ông mày nhìn trúng mày là mày hên lắm rồi đấy nhé.”
Thẩm Nhất Đang đột nhiên nhếch môi cười lạnh đưa tay ra câu cổ hắn ta, cô ngẩng đầu cao lên khẽ nói vào tai hắn một câu.
“Ông đụng nhầm người rồi, cẩn thận cái miệng của ông.”
“Con này láo thật để xem cái miệng nhỏ này van xin tao như thế nào nhé.”
Hắn vừa định bế Thẩm Nhất Đang lên thì một chai bia đập mạnh vào đầu của hắn, máu cứ thế mà tuôn trào ra, hắn bị cái chai đập mạnh nên đầu óc bắt đầu choáng váng rồi ngã xuống đất ngất đi, tiếng động lớn phát ra làm mọi người đổ dồn về phía của họ, ba cô bạn của Thẩm Nhất Đang lo lắng chạy lại định kéo cô đi thì một bóng người đi tới bế cô lên, cô vậy mà lại ôm chặt lấy người đó không buông còn dụi đầu vào lồng ngực anh ta.
“Này anh gì ơi, cô ấy là bạn của chúng tôi nếu có gì sai sót mong anh bỏ qua có được không?”
Họ sợ cô bị người đó mang lên đồn nên đi tới xin lỗi, người này không ai khác chính là Lịch Bắc Dạ, anh vẫn giữ chặt lấy cô trên tay rồi cất giọng đáp lại.
“Tôi sẽ không làm gì cô ấy, cô ấy là vợ của tôi nên mọi người không cần phải lo đâu, tôi xin phép đi trước.”
Cả ba dường như bị vẻ ngoài của người nam nhân bảnh trai cao to ấy làm cho say mê, bây giờ mới biết được bạn trai của Thẩm Nhất Đang lại đẹp trai còn giàu nữa, nhưng mà họ liền dừng lại suy nghĩ về câu chồng của Thẩm Nhất Đang.
“Ơ con bé có chồng luôn rồi à?”
“Không đâu, chắc đính hôn thôi chứ con bé còn nhỏ mà.”
“Thôi đi quẩy tiếp nào.”