Cưới Trước Yêu Sau: Cạm Bẫy Hôn Nhân

Chương 127: Túng Thiếu



Thẩm Nhất Đang quay trở về nhà với thân xác tàn tạ, cô lặng lẽ bước vào nhà, căn nhà trống vắng không có ai,Gia Long đi làm vẫn chưa về căn nhà hiu quạnh chỉ còn một mình cô, đi vào phòng tắm rửa lau đi những vết nhem nhuốc trên mặt, tắm xong cả người cũng thoải mái hơn, cô đi ra ngoài kiểm tra lại số tiền mình tiết kiệm trong thời gian qua.

“Sáu, bảy, tám, chín.”

Đếm xong cô thở dài một hơi, chỉ còn nhiều đó không đủ để đóng tiền nhà mà ngày mai là hạn cuối rồi, lúc này tiếng chuông điện thoại vang lên, nhìn dòng chữ chữ trên điện thoại “Chủ Nhà” cô bắt đầu thấy nặng trĩu cả người chậm rãi nhấc máy.

“Mai là cuối tháng rồi nhớ đóng tiền nhé, đừng để tôi phải nhắc nhở.”

“Tôi biết rồi, ngày mai tôi sẽ đóng mà có giựt đâu mà lo.”

Cô tức giận quát rồi ngắt máy, suy nghĩ một lúc cô quyết định gọi đến tìm hai người bạn của mình nhưng Tuệ Mia không bắt máy chỉ có Kì Nhi là đổ chuông một hồi lâu rồi cũng bắt máy, giọng nói trong trẻo bên kia truyền đến.

“Có chuyện gì vậy Nhất Đang?”

“Lâu quá không gặp rồi cậu vẫn khỏe chứ?”

“Vẫn khỏe, nghe nói cậu bỏ nhà ra đi? Mà hình như ba cậu đang tìm cậu đấy, cậu đã ở đâu trong suốt thời gian qua?”

Thẩm Nhất Đang kể lại đầu đuôi mọi chuyện cho Kì Nhi nghe cuối cùng cũng hiểu ra mọi chuyện, Thẩm Nhất Đang ngập ngừng một chút rồi mở lời.

“Cậu có thể cho tớ mượn một ít tiền được không?”

Câu nói của Thẩm Nhất Đang nhỏ dần nhưng Kì Nhi vẫn có thể nghe được, một tiểu thư giàu có xài tiền phung phí như cô cũng có ngày mở miệng mượn tiền người khác, đột nhiên bên này Kì Nhi cong môi nở nụ cười khinh bỉ, riêng Thẩm Nhất Đang lại không biết rằng bản thân mình thiếu thốn túng quẫn khiến bạn bè thân thiết của mình quay lưng lại với mình như thế.

“Chắc không được rồi tại tài khoản của mình đưa ba giữ để sửa chữa nâng cấp cái khác rồi, cậu thông cảm nhé.”

“Ờ...à không sao đâu, mình hiểu mà vậy thôi nhé xin lỗi vì đã làm phiền cậu.”

Thẩm Nhất Đang nghe câu nói ấy cô cũng hiểu ra đây là cách từ chối khéo, làm gì có chuyện mà sửa chữa gì đó chứ? Thẩm Nhất Đang cũng bắt đầu tuyệt vọng hơn, hàm răng cắn chặt vào nhau, cổ họng khô rát. Lúc này cánh cửa đột nhiên bật mở, Gia Long thân thể ướt đẫm mồ hôi bước vào nhà gương mặt vẫn vui vẻ tươi cười vô tư hồn nhiên mang đậm nét riêng của anh.

“Tiểu thư tôi về rồi đây.”

Thẩm Nhất Đang tâm trạng không tốt nên cô chỉ gật đầu một cái rồi im lặng, cô đứng bật dậy quay trở về phòng ngủ, Lịch Bắc Dạ thẫn thờ nhìn cô liền hiểu ra ngay lý do cô không vui như vậy, anh lấy điện thoại ra nhanh chóng chuyển khoản cho số tài khoản của chủ nhà, sau đó đi vào tắm rửa.

Tắm rửa mát mẻ xong anh đi tới rón rén nhìn cô qua cảnh cửa đang hé mở, thấy cô đang gục đầu vào giữa đầu gối, lúc chứng kiến cảnh tượng cô bị bọn người của anh trấn lột anh cũng không nỡ nhìn nhưng đây là một phần kế hoạch dạy dỗ cô cách yêu quý đồng tiền hơn, hai tay anh siết chặt lại rồi nhẹ đẩy cửa đi vào.

“Tiểu thư, cô bị sao vậy?”

“Tôi không sao, anh ra ngoài đi!”

Chưa kịp mở miệng thêm thì cô đã đứng dậy đẩy anh mạnh ra ngoài rồi đóng mạnh cửa lại, anh bất lực nhìn cánh cửa lạnh lẽo ấy rồi lặng lẽ quay trở về chỗ ngủ của mình.

Sáng hôm sau, Thẩm Nhất Đang bước ra với sắc mặt nhợt nhạt hai mắt thâm quầng nâu đen như con gấu trúc, Lịch Bắc Dạ cũng vừa thức dậy thấy cô ngồi nhìn mình chằm chằm như vậy cũng hơi hoảng loạn xuýt chút nữa là gã xuống đất may mà định hình kịp.

“Tiểu thư dậy từ lúc nào vậy? sao cô lại nhìn tôi chằm chằm thế?”

Thẩm Nhất Đang mím chặt môi không nói gì, lúc này chiếc bụng của cô phát ra âm thanh đói bụng, anh liền hiểu ra ngay lập tức đứng bật dậy đi chuẩn bị bữa sáng nhưng Thẩm Nhất Đang lại đứng dậy theo cô đi theo sát anh cả người dựa hẳn vào anh, Lịch Bắc Dạ cũng không hiểu sao cô lại trở nên quấn người đến như vậy, anh vẫn tiếp tục công việc của mình.

“Anh đóng tiền nhà rồi sao?”

Đột ngột hỏi như vậy Lịch Bắc Dạ liền dừng động tác sau đó quay lại cười tươi gật đầu.

“Anh mới đi làm chưa được bao lâu mà để tiền đó mà xài tôi đâu có bảo anh đóng tiền đâu chứ?”

Lịch Bắc Dạ liền ôm lấy cô vỗ nhẹ lưng trấn an.

“Ăn bám mãi không tốt, tôi chỉ muốn phụ tiểu thư một chút, tháng sau tiểu thư có thể đóng mà.”

“Cám...cám ơn anh.”

Lịch Bắc Dạ nhìn đôi chân trần của cô thì anh thấy khó chịu đột ngột bế cô lên rồi đặt cô ngồi xuống ghế, tiếp đó đi lấy dép mang vào chân cho cô.

“Đợi một chút sẽ có cơm ngay.”

Nhìn bóng lưng ấy của anh bất chợt trong đầu cô lại liên tưởng đến Lịch Bắc Dạ, tại sao khi nhìn phía sau lại giống đến như vậy, có lẽ là do cô bị hoa mắt nên nhìn nhầm mà thôi, mùi thơm của món ăn bay xộc đến mũi làm chiếc bụng của cô đánh trống liên hồi.

“Gia Long, anh cũng ăn cùng đi.”

“Vâng.”

Lịch Bắc Dạ ngồi xuống đối diện cô, đột nhiên trong một món có vài con tôm nằm chễm chệ trên đĩa làm Thẩm Nhất Đang nổi da gà, nhìn con tôm nằm trên đĩa chẳng khác gì kẻ thù đang dương mắt nhìn cô.

“Tiểu thư không thích tôm sao?”

“Tôi bị dị ứng, thôi anh ăn đi!”

Da gà da vịt của cô nổi cả lên, nhưng vẫn ra dáng cầm lấy con tôm bóc vỏ rồi đặt vào bát cho Lịch Bắc Dạ, anh biết điều đó nhưng chỉ là muốn trêu đùa cô một chút, nhìn con tôm là muốn trở bệnh ngay rồi nói chi mà ăn uống gì nổi nữa.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv