“Mới hai tháng chưa đến hai tháng?”
“Đúng vậy, không phải là cậu muốn nhìn rõ con hơn à? Đây còn nhỏ quá, không thể nhìn rõ hơn được.
Vợ chồng cô cậu cũng thật là, đều là nóng nóng vội vội. Ba tháng sau khi mang thai là rất quan trọng, vợ chồng không thể làm hoạt động quá mạnh, cậu làm chồng cũng phải thông cảm một chút. Phụ nữ mang thai, tính tình mang thai sẽ không mấy dễ chịu.”
Trình Lãng nhìn trên màn hình máy tính một điểm nhỏ, có chút nói không nên lời, giờ khắc này tâm tình anh có bao nhiêu là phức tạp.
“Cái kia…chính là con của anh?”
Cho nên nói, ban đầu Bạch Vân Khê nói mang thai là giả. Bây giờ cô mang thai chưa đến hai tháng, trách không được khoảng thời gian trước cô ấy luôn kỳ quái, lo lắng mình bị vạch trần cho nên mới trăm phương ngàn kế nghĩ cách muốn mình cưới trước mang thai sau.
Tâm tình của Trình Lãng khi biết sự thật này vô cùng phức tạp. Hiện tại anh không biết hình dung tâm trạng anh thế nào nữa, có nhiều thứ nói không nên lời.
Giống như là ông trời vừa xoay anh một vòng, cuối cùng lại trở về điểm xuất phát ban đầu.
Bạch Hiểu Nguyệt không có suy nghĩ là để Trình Lãng phát hiện ra sự thật về Bạch Vân Khê không mang thai. Hôm nay là cô hoàn toàn vô tình nói ra vì cứ nghĩ là không có ai ở đó. Mà thôi đây không phải là việc của cô, sự việc tiếp theo là để cho Bạch Vân Khê giải quyết, phát hiện hay không phát hiện còn phụ thuộc vào Bạch Vân Khê.
Sau một buổi chiều thì cô nghe được loáng thoáng là Trình Lãng mang Bạch Vân Khê rời công ty đi về, đến sau khi tan ca vẫn chưa thấy trở lại. Cô cứ tưởng Trình Lãng đã biết được sự thật.
Thời điểm cô chuẩn bị tan làm thì vô ý thấy được một tin tức. Vốn dĩ đối với loại tin tức về kinh tế này Bạch Hiểu Nguyệt không có hứng thú, chỉ là trên bìa báo có hình của người mà cô đã gặp qua, rất quen thuộc.
Đó là người mà cô đã nhìn thấy ở Hán Dật Hiên, người đàn ông nhỏ gầy với người đàn bà béo đối đầu với Vân Thiên Lâm, ông ta bị bắt vì tội đút lót, bị nhân viên pháp chế dẫn đi. Đi sâu vào trong chuyện này còn có vài công ty khác nữa.
Mấy công ty này cũng không ngoại lệ đều là những nhân vật ngày đó cô đã gặp qua ở Hán Dật Hiên, mấy người đã nói xấu cô với mẹ chồng.
Chẳng lẽ đây chính là do thị trưởng Tôn làm? Bạch Hiểu Nguyệt có chút kinh ngạc, trong lòng cô vẫn luôn sùng bái thị trưởng Tôn, hành vi lần này có khi nào liến quan đến việc tư.
Cô nghe nói thị trưởng Tôn là một người cực kỳ nho nhã, nhưng ở phương diện làm việc thì vô cùng nghiêm túc, thủ đoạn chẳng kém gì Vân Thiên Lâm, đây cũng là lí do tại sao nhiều năm như vậy thị trưởng Tôn vẫn luôn ngồi ở vị trí này.
Bạch Hiểu Nguyệt nhớ tới phu nhân thị trưởng, có thể thu phục được người đàn ông như thế này hẳn không phải là người đơn giản.
Vân Thiên Lâm từ đằng xa đã thấy Bạch Hiểu Nguyệt đứng trước cửa công ty ngây ngốc, cũng không biết cô đang nghĩ gì, ngay cả khi xe anh sắp đến gần cũng không nhận ra.
Cho đến khi xe đậu trước mặt cô, Vân Thiên Lâm nhấn kèn vài cái, lúc này Bạch Hiểu Nguyệt mới phục hồi lại tinh thần, anh đã đến đây rồi mà cô còn không biết. Đầu óc của cô thật là … Công ty đã quen với việc chiếc xe này ngày nào cũng xuất hiện trước cửa công ty, mọi người bắt đầu lại có đề tài hứng thú để bàn tán, mỗi người một câu thành ra rất xôm tụ.
“Không phải nói là Vân thiếu với bạn gái cũ có tình cảm rất tốt sao, người ta còn nói đó là một tình yêu đích thực. Tại sao chúng ta đều thấy mỗi ngày Vân thiếu đều đến đón Bạch Hiểu Nguyệt tan làm, vậy còn cô bạn gái cũ phải làm thế nào? Xem ra báo chí nói nhất định là không phải sự thật.”