1270 Words
Bữa ăn tối hôm nay, cả hai người đều ăn rất vui, Đường Hạ Linh đã uống một chút rượu, cho nên cô có hơi ngà ngà say, đến lúc rời khỏi nhà hàng thì cô đã cảm thấy cả người mình đều lâng lâng.
Sau khi về đến nhà, Lục Chấn Nam cởi áo khoác ra, rồi bảo cô: "Em đi tắm trước đi."
"Được rồi, em đi ngay."
Lúc này hai bên gò má của Đường Hạ Linh đã ửng hồng cả lên, cô loạng choạng đi vào trong nhà tắm.
Khoảng bốn mươi phút sau, cô bước khỏi nhà tắm, cô nói vọng ra với Lục Chấn Nam đang ngồi trên ghế sô pha: "Em tắm xong rồi, anh mau đi tắm đi."
Lục Chấn Nam ngẩng đầu lên nhìn cô mới đi đến gần, mái tóc dài của cô vẫn còn chưa khô, chúng ướt sũng xõa tung trên vai, anh hơi khó chịu, nhíu nhíu mày lại: "Em mau qua đây ngồi đi."
"Ồ."
Đường Hạ Linh do dự một chút, sau đó cũng ngồi xuống bên cạnh anh.
Lục Chấn Nam không nói thêm gì nữa, anh đứng dậy, đi lấy máy sấy tóc đến, rồi tự mình sấy tóc cho cô.
Đường Hạ Linh bị hành động của anh làm cho giật mình: "Để em tự làm là được rồi."
"Ngồi im đi, không được nhúc nhích."
Anh dịu dàng nói, giọng vô cùng trầm ấm, ngón tay anh nâng niu mái tóc suông dài của cô.
Đường Hạ Linh sững sờ, cô thấy mọi chuyện giống như cô đang nằm mơ vậy.
Người đàn ông quyền thế, tài giỏi, được mọi người ngưỡng mộ như anh bây giờ lại đang sấy tóc cho cô đó!"
Không xong rồi, sau này, sao cô nỡ gội đầu được đây chứ.
Không biết đã sấy được bao lâu, Lục Chấn Nam tắt máy sấy đi, nhẹ nhàng nói: "Sấy xong rồi."
"Cảm ơn anh."
Đường Hạ Linh nghe anh nói thì giật mình, cô vén vén mái tóc ra phía sau, cười tươi với anh.
Lục Chấn Nam ngẩn người ra, anh giống như bị mê hoặc vậy, ngơ ngác nhìn cô.
Dưới ánh đèn, tóc cô đen dài đẹp như mây, thấp thoáng sau mái tóc là gương mặt thanh tú, gò má cao, đôi mắt trong suốt như nước hồ mùa thu, đặc biệt là nụ cười của cô, nụ cười ngọt ngào, cô mặc bộ đồ ngủ bằng lụa kín đáo, nhưng anh vẫn có thể nhìn ra cơ thể mĩ miều của cô, tất cả đều làm cho anh say mê.
Chắc là do chất cồn trong rượu lúc nãy vẫn chưa hết, cả người cô đều có hơi ửng hồng, ửng hồng nhiều nhất là mặt cô, thật sự là khiến người khác không kiềm lòng được.
Người luôn lạnh nhạt với mọi thứ như anh, không ngờ lúc này lại rung động rồi, Lục Chấn Nam nhanh chóng ôm lấy eo cô, cúi đầu xuống hôn lên môi cô.
Đường Hạ Linh bị hành động của anh dọa cho sợ hết cả hồn, cô muốn giãy dụa ra, nhưng mà anh nụ hôn của anh rất cường thế, chẳng bao lâu sau, cô đã bị anh hôn đến nỗi đầu óc cũng mụ mị đi, quên hết mọi chuyện.
Trong lúc hai người hôn nhau nồng nhiệt, cả hai đều mặc kệ hết tất cả những điều xung quanh, chỉ đến khi tay của Lục Chấn Nam mò vào trong nội y của cô, Đường Hạ Linh mới bừng tỉnh, cô lập tức dứt ra khỏi nụ hôn này.
Anh cũng dần bình tâm lại, chậm rãi rút tay về, cố kiềm chế những ham muốn của bản thân.
"Anh đi tắm, em đi ngủ trước đi."
Tiếng nói của anh vẫn rất trầm, nhưng nó lại có chút run nhè nhè giống như đang ẩn chứa một điều gì đó.
"Vâng."
Mặt Đường Hạ Linh đỏ rần cả lên, cô thấy ngượng chết đi được mà, ngay cả nhìn anh thêm một cái cô cũng không dám nhìn.
Lục Chấn Nam cười cười, anh xoa đầu cô, lẳng lặng xoay người mau chóng đi khỏi.
Anh vừa rời đi, cô mệt mỏi, ngã nhoài ra ghế sô pha.
Cô để tay lên ngực, tim cô đập rất nhanh, nó cứ đập như vậy một lúc sau đó mới chịu đập lại như thường, cả chỗ lúc nãy anh mò, cô cũng cảm thấy nó có chút nóng, giống như lửa vậy, hồi lâu mới hết.
Ngày hôm sau, tin tức về câu chuyện tình đầy drama giữa Đường Hạ Linh, Chu Phương Hoa và Vi Khiết Bảo cuối cùng cũng hạ nhiệt đi.
Dù sao thì tin tức này chỉ là tin tức giải trí mà thôi, dù cho có gây cấn đến đâu thì tới nhanh rồi đi cũng nhanh, hơn nữa, Đường Hạ Linh không phải là ngôi sao nổi tiếng hay gì cả, còn Chu Phương Hoa cũng chỉ là một nữ diễn viên chẳng mấy tiếng tăm trong nghề, chuyện này được đưa lên trang đầu, chỉ vì nó có thể gây ảnh hưởng đến cộng đồng, gợi lên sự phẫn nộ của đọc giả.
Bởi lẽ từ lâu, cụm từ "Người thứ ba" đã là một cụm từ vô cùng mẫn cảm đối với nhiều người phụ nữ, phần lớn mọi người đều có thái độ khinh thường những người thứ ba chen vào mối quan hệ của người khác. Thêm vào đó trong chuyện này lại còn có cậu chủ nhà giàu Vi Khiết Bảo nữa, cho nên tin tức nóng hổi ngay lập tức ra lò, cộng đồng mạng sôi nổi, truyền thông cũng đưa tin, khơi dậy lòng hiếu kì của càng nhiều người hơn
Nhưng có ra sao thì tin tức qua đi vài ngày rồi, phần lớn người trên mạng cũng mất đi hứng thú ban đầu, số người còn chú ý đến rất ít.
Sau chuyện lần này danh dự của Vi Khiết Bảo và Chu Phương Hoa đều mất hết, nhiều người hâm mộ còn yêu cầu Chu Phương Hoa phải rời khỏi ngành giải trí, tránh lại gây thêm ảnh hưởng xấu đến những ngôi sao khác.
Chu Phương Hoa nhìn thấy những bình luận của cộng đồng mạng, lập tức bị kích động quá mức, giận dữ đến độ té xỉu.
Đường Hạ Linh không hề hay biết những chuyện này, từ lúc sáng sớm, cô đã ra ngoài săn tin cùng với Tống Bình An, sau khi trở về thì vẫn luôn viết tin, công việc bận rộn khiến cô chẳng có thời gian để ý gì khác.
Tới giờ nghỉ trưa, cô gọi điện thoại cho Lục Đình Vũ, nói cho anh nghe những gì mình làm sáng giờ, sau đó thì đi ăn cơm trưa với Tống Bình An.
Trong phòng ăn riêng của nhà hàng, Tống Bình An hỏi Đường Hạ Linh: "Hôm nay hình như không có tin tức gì về Chu Phương Hoa và Vi Khiết Bảo?"
"Như vậy có gì không đúng sao? Bộ phận công chúng của tập đoàn Vi Thị đã ra thông cáo rồi, tin tức này không hề có lợi cho bọn họ, nếu như không để chuyện này chìm đi xuống, thì không ổn chút nào, Vi Khiết Bảo là người khôn khéo, anh ta biết rõ nên làm điều gì."
Đường Hạ Linh từ tốn ăn món trước mặt, nhắc đến chuyện này, cô không muốn nói nhiều lời chi nữa.