Editor: Waveliterature Vietnam
VÅ© há»i nhà há» Lá» tất cả khách má»i Äá»u là thiên kim nhà danh giá, khung cảnh ÄÆ°Æ¡ng nhiên hết sức náo nhiá»t.
Trì An Äeo mặt nạ, vừa bÆ°á»c lên du thuyá»n, liá»n nghe Äược chuyá»n "Trì Vi bắt nạt Trân Trân".
Äá»i vá»i loại chuyá»n nà y, cô từ lâu Äã không còn cảm thấy ngạc nhiên nữa.
Trì Vi, ngÆ°á»i chá» kế nà y trá»i sinh Äã luôn luôn ná»i báºt, cho dù có mất hết danh pháºn hay tên tuá»i, thì vẫn sẽ nhÆ° cÅ©, tá»n tại không bá» lu má».
Còn cô tuyá»t nhiên trái ngược lại, Trì An thÃch yên tÄ©nh, ngoại trừ viá»c cùng các thiên kim khác nói chuyá»n phiếm và i câu, thá»i gian còn lại Äá»u không tiếp xúc vá»i bên ngoà i.
Thá»i gian cháºm chạp trôi qua, lại nghe tin Lá» Äại tiá»u thÆ° sức khá»e không tá»t, cho nên không muá»n xuất hiá»n.
Nhất thá»i cảm thấy hết sức vô vá», sau khi má»i ngÆ°á»i khiêu vÅ© xong, liá»n Äi Äến trên boong tà u ngắm biá»n, Trì An cảm thấy không thoải mái, liá»n há»i chá», trá»±c tiếp Äi lên lầu nghá» ngÆ¡i má»t chút.
CÅ©ng hết cách, cô vá»n không mang quen già y cao gót, gót chân không ngừng Äau Äá»n, chá» là má»i lần dá»± vÅ© há»i, buá»c phải Än mặc nhÆ° váºy.
Mẹ cô cÅ©ng luôn nhắc nhá» nhất Äá»nh phải tôn trá»ng lá»
nghÄ©a, nghi thức, Äá» lại hình tượng hoà n mỹ trong mắt ngÆ°á»i khác.
Lúc nà y, khi Trì An vừa má»i lên lầu trùng hợp cô cÅ©ng nhìn thấy má»t chuyá»n.
Nhìn thấy má»t cô ngÆ°á»i hầu mang theo bá»n tên vá» sÄ©, váºy trÆ°á»c cá»a má»t cÄn phòng, vừa chá» tay vừa tức giáºn nói: "ChÃnh là ngÆ°á»i á» bên trong, thấy tiá»u thÆ° gặp chuyá»n, lại thấy chết không cứu!"
Gia nhân nà y chÃnh là ngÆ°á»i Äầu tiên phát hiá»n ra Lá» Yên Nhiên phát bá»nh, quay sang Bạc Dạ Bạch nhá» cứu ngÆ°á»i.
Lúc Äầu, Trì An má»t chút cÅ©ng không thấy hứng thú, Äá»nh tiến và o bên trong phòng khách.
Äúng lúc nà y, cá»a phòng từ từ má» ra, má»t ngÆ°á»i Äà n ông giá»ng nhÆ° cây Äại thụ chi lan dần dần bÆ°á»c ra.
Trong chá»p mắt, Trì An nhanh chóng nháºn ra, hắn chÃnh là tiá»u bạch kiá»m mà Trì Vi nháºn bao dưỡng, chân cô không khá»i nhói lên má»t tráºn Äau nhức.
"ChÃnh là hắn, Äá»i xá» rất bất lá»ch sá»± vá»i tiá»u thÆ°! Cho nên, nhất Äá»nh phải mang Äến cho Äại tiá»u thÆ° xá» tá»i..."
Cô ta sá» dụng ngôn từ hết sức khó nghe, vẻ mặt trà n ngáºp cÄm tức.
Tiếc rằng, Bạc Dạ Bạch trên mặt mang mặt nạ nhÆ°ng vẫn Äá» lá» ra vẻ khinh thÆ°á»ng, không nhìn rõ ÄÆ°á»ng nét, nhÆ°ng ngược lại, Trì An lại ngẩn ra, trong lòng bắt Äầu suy nghÄ© không ngừng.
Mắt nhìn ngÆ°á»i của Trì Vi cÅ©ng tháºt kém cá»i, Äầu tiên là Hoắc Äình Thâm, trong lòng Äã cất giấu ngÆ°á»i trong má»ng, bây giá» lại là m cho Äá»i phÆ°Æ¡ng mang thai, viá»c kết hôn cÅ©ng vì thế mà bế tắc.
Váºy mà chá»p mắt, cô Äã ká»p bao dưỡng Äà n ông á» bên ngoà i, mang Äến nhà há» Lá» là m loạn, ngang ngược bất lá»ch sá»± vá»i ai cÅ©ng Äược, tiếc rằng lại gặp phải Lá» Äại tiá»u thÆ°!
Viá»c nà y, cÅ©ng tháºt khó tin.
Dù sao thì ngÆ°á»i Äà n ông nà y luôn khiên cô có cảm giác hắn không phải là kẻ tầm thÆ°á»ng thấp kém... HÆ¡n nữa, nếu nói vá» tÆ°á»ng mạo, Trì Vi nhất Äá»nh xinh Äẹp hÆ¡n Lá» Yên Nhiên má»t báºc!
Trì An nghÄ© trÆ°á»c sau vẫn cảm thấy, chuyá»n nà y không phải là không có khả nÄng xảy ra.
Nếu nhÆ° nhân phẩm của ngÆ°á»i Äà n ông nà y không tá»t thì là m sao Trì Vi có thá» chấp nháºn bao dưỡng hắn?
HÆ¡n nữa, chuyá»n Trì Vi bao dưỡng Äà n ông cÅ©ng chá» là vẻ bên ngoà i nhằm chá»c giáºn Hoắc Äình Thâm... còn nếu nói tháºt sá»± nảy sinh quan há» thì tháºt không có khả nÄng lắm, tình cảm của Trì Vi Äá»i vá»i Hoắc Äình Thâm sâu sắc nhÆ° thế nà o không phải không ai biết.
Hiá»n tại, hôn Æ°á»c giữa hai ngÆ°á»i vẫn Äang dây dÆ°a, má»t khi Trì Vi không thá» từ bá» Äược Hoắc Äình Thâm thì nhất Äá»nh sẽ còn phải kiêng dè... Nếu nhÆ° cô ta thá»±c sá»± lên giÆ°á»ng cùng ngÆ°á»i Äà n ông khác, không phải là cà ng ngà y cà ng Äẩy Hoắc Äình Thâm ra xa sao?
Trì An cà ng nghÄ©, cà ng cảm thấy chÃnh xác nhÆ° cô nghÄ©.
CÅ©ng bá»i vì, chuyá»n bao dưỡng chá» là có tiếng mà không có lợi lá»c gì, Trì Vi không há» cho phép tiá»u bạch kiá»m nà y Äụng và o... Cho nên, tiá»u bạch kiá»m nhất thá»i thay Äá»i tâm tình, trút giáºn lên ngÆ°á»i Lá» Yên Nhiên!
Vừa nghÄ© nhÆ° váºy, nghe thấy tiếng Bạc Dạ Bạch lấy tay che miá»ng, không ngừng ho khan và i tiếng, lạnh lùng má» miá»ng: "Äại tiá»u thÆ° nhà các ngÆ°á»i còn chÆ°a xứng Äá» ta bất lá»ch sá»±."
Trì An hÆ¡i run run, không chá» có má»i ngôn ngữ của hắn ngông cuá»ng mà hÆ¡n nữa, phong thái còn hết sức cao quý, trên ngÆ°á»i không ngừng Äá» lá» ra khà chất thoát tục, khiến ngÆ°á»i ngoà i nhìn và o Äá»u không khá»i cảm thấy khiếp sợ, không nhá»n Äược mà cảm thấy thán phục.
Mấu chá»t á» chá», giá»ng nói của ngÆ°á»i Äà n ông nà y khẳng khái, giá»ng nhÆ° rượu mê hoặc lòng ngÆ°á»i, vừa xa lạ lại vừa quen thuá»c!
"Äại tiá»u thÆ° nhà chúng ta...Không xứng Äá» ngÆ°Æ¡i bất lá»ch sá»±? Lá»i ngÆ°Æ¡i nói ra má»t chút cÅ©ng không tá»± biết thân biết pháºn!"