“Đến r!” Anh nhàn nhạt nói, cũng k đợi họ, đẩy cửa xuống.
Hạ Băng Khuynh và Quý Tu cũng xuống theo.
Mộ Nguyệt Sâm ở trc, họ theo sau.
Từ chỗ dừng xe, đi qua cỡ 5-6 căn biệt thự, anh mới dừng lại, nhìn bên trong.
Đây là căn biệt thự nhỏ màu đỏ, nhìn k tệ.
Bên trong tối đen, có thể nhìn ra là k có ai, vì lúc này, nếu có ng, bên trong nhất định sẽ sáng.
Mộ Nguyệt Sâm tự nhiên đẩy cửa vào.
Hạ Băng Khuynh đầy lo lắng đi vào.
Quý Tu là ng cuối cùng.
Anh lấy khăn tay ra, cẩn thận lau vân tay trên đó, k để lại dấu vết.
Vì quá hiển nhiên, là đột nhập nhà dân.
Mộ Nguyệt Sâm đi vào trong, kéo màn cửa ra hét, sau đó mới mở đèn nhà.
Trc mắt liền sáng lên.
Ghế gỗ đơn giản, k gì đặc biệt, đây là biệt thự có trang bị bình thường.
Hạ Băng Khuynh nhìn 1 cái, liền đoán ra nhà của ai.
“Quản lý Tần?”
“Đúng”
Mộ Nguyệt Sâm gật đầu.
Thì ra, anh sớm đã nghi r.
“Chúng ta tự xông vào, nếu hắn về thì s?” Hạ Băng Khuynh lo lắng r.
“Tự nhiên chắc chắn hắn k về mới đến, yên tâm đi, đều an bài r, hôm nay k về sớm v,. chúng ta có thể từ từ nhìn” Mộ Nguyệt Sâm k quan tâm nói, bước chân lên lầu.
Dưới lầu k có gì đáng xem.
Hạ Băng Khuynh và Quý Tu cũng đi theo.
Đến lầu trên.
Hành lang bình thường, phòng 2 bên đều khóa.
Điểm này có chút kì lạ r.
1 ng đơn thân, tại s fai khóa cửa lại, như là bên trong có bí mật gì k thể nói cho ng khác biết, sợ ng khác phát hiện.
“Có muốn vào k?” Hạ Băng Khuynh hỏi, tim cô có cố kị.
“Nếu muốn vào, fai phá khóa, nếu v, vị quản lý Tần về liền bị nhà đã bị động r.” Quý Tu nói ra nguy hiểm bên trong đó.
“Đúng v, nhưng đến cũng đến r, quản lý Tần này quả thật đáng nghi, vào nhất định fai vào.”
“Đừng manh động!” Quý Tu nói.
Lời a vừa nói, đã nghe tiếng vang.
Mộ Nguyệt Sâm k nói 2 lời, đưa chân lên đá cửa, đá cửa ra: “Càm ràm”
Cửa dội lên trên tường, lại dội ngược lại, mép cửa chà sát qa tay Hạ Băng Khuynh.
Có chút đau.
Cô cắn răng: “Anh đây là phá hoại hiện trường biết k?”
“Nếu k thì? Gọi điện cho cảnh sát kêu họ đến mở khóa?”Mộ Nguyệt Sâm k chút áy náy, chỉ nhìn 1 cái tay cô bị cửa chà sát làm bị thương.
Vẫn may, sắc mặt cô vẫn bình thường.
Hạ Băng Khuynh hừ lạnh, “Logic của đạo tặc”
Bỏ Mộ Nguyệt Sâm lại, cô trực tiếp vào phòng sách của quản lý Tần.
Bên trong như cũ nội thất bình thường, ngăn nắp k có chút bụi, sách coi qua đều để ngăn nắp trên bàn.
Hạ Băng Khuynh im lặng đáh giá xung quanh phòng sách 1 cái, cuối cùng mắt rơi trên bàn kì lạ.
- -------- ----------