Mai là tiệc đầy tháng, địa điểm thời gian chị gửi qa tin cho cô.
Tắm xong, đầu Hạ Băng Khuynh bọc khăn tay, trên ng mặc đồ ngủ.
Cô đi ra nhà vệ sinh.
Sau đó, đi đến cửa sổ sát đất, bên ngoài, đã lên đèn.
“Rè---, rè---”
Đth bên giường kêu lên, nhìn 1 cái, là nha đầu Tiêu Nhân.
Cô đang tính đi tìm đây.
Cô nhận đth: “Đại minh tinh, cuối cùng cũng về nhân gian, có thời gian gọi cho tớ r?”
“Cái gì chứ, vừa mở miệng là châm biếm, tớ có chọc cậu đâu!” Tiêu Nhân ở bên bĩu môi.
“Cậu k chọc tớ, nghĩ coi cậu chọc ai r?” Hạ Băng Khuynh k kiên nhẫn nói.
Tiêu Nhân ở bên trầm mặc 1 lúc, nói: “Aiya, đó đều k fai là thật, đều bịa đặt, Tu Tu sẽ k tin đâu.”
“Tớ nói s cậu k nhận đth của thầy Quý.” K hỏi đã tự khai r.
“Tối qa, có 1 thông cáo, đth tắt máy r.” Tiêu Nhân chột dạ nói, sau đó liền nói: “Nhưng sau đó tớ lập tức gọi lại r.”
“Sau đó thì?”
“Sau đó nói k đc 2 câu, anh ấy nói fai ngủ, ài, tớ theo đuổi 2 năm rưỡi r, anh ấy vẫn lạnh nhạt với tớ.”
Tiêu Nhân than thở ở bên đth.
“Lạnh nhạt mà gọi điện cho cậu? Mỗi t7 về? Dù cho xa cỡ nào, thầy ấy k thể lái xe cũng ngồi máy về chạy về, cậu tưởng là vì ai?” Nha đầu này thật tức chết cô, trc đây suốt ngày đuổi theo sau mông ngta, bây h ng ta quan tâm đến, ngược lại k tin.
“Vì tớ?” Ngữ khí đầy sự k tin.
“Muốn là giáo sư phu nhân, tớ khuyên cậu nên tích cực thêm tí, nam nhân ưu tú như thầy Quý có rất nhiều cặp mắt đang nhìn vào đó.”
“Nói thật, cậu có fai yêu a ấy k? Quan tâm a ấy như v!”
“Đúng v đúng v, tớ yêu anh ấy, cho nên cậu cẩn thận, tớ ở gần hơn, cậu còn k tập trung, nam nhân này sẽ k thuộc về cậu, thuộc về tớ!” Hạ Băng Khuynh bị cô chọc tức, cố ý nói kích cô.
“Hạ Băng Khuynh, cậu dám, lão nương liều với cậu!”
Tiêu Nhân ở bên kia la lên.
Sau đó, ống nghe có tiếng đàn ông. Giọng rất nhỏ, như là lời thì thầm bên tai.
Sau đó, Tiêu Nhân liền gấp gáp nói mấy câu với Hạ Băng Khuynh, liền cúp máy.
Hạ Băng Khuynh còn chưa kịp nói với cô, cô và thầy Quý mai về tp S.
Nam nhân tâm tư trầm trọng ngồi bên giường.
K lẽ Tiêu Nhân thật sự bị ngu muội trong xa hoa?
Hôm sau, Hạ Băng Khuynh ngủ đến tự nhiên dậy.
Chọn đầm màu gạo mặc lên ng, trang điểm nhạt, lấy lễ phục tặng cho cháu gái, nbawst xe đến khách sạn khác.
Tren đường, cô tâm trạng bình tĩnh.
Loại bình tĩnh này, còn mang theo 1 phần áp lực.
Đến khách sạn, cô trả tiền, xuống xe.
Đi vào trong, phục vụ hỏi cô muốn đến tận mấy, đích thân dẫn cô.
Chị ở đth có nói, sáng mấy ng thân ăn trc, tối mới mời khách.
Phục vụ đưa cô đến phòng vip, mở cửa cho cô.
“Cảm ơn!”
Hạ Băng Khuynh lễ phép cảm ơn, đi vào.
Lúc cô xuất hiện, bên trong lập tức im lặng.
1 ánh mắt thâm thúy nhìn cô, rơi lên ng cô sớm hơn tất cả những ng khác.
- -------- ----------