Hạ Vân Khuynh chạy đi tìm Mộ Cẩm Đình, họ lại nói chuyện này cho Tân Viên Thường.
Vừa trùng hợp Mộ Lâm Nguyệt từ ngoài vào, mua đồ skincare tặng Tân Viên Thường, cô vừa vào, cũng nghe đc.
Góc bàn lầu 2, mấy ng thì thầm bàn luận.
“Có r tự nhiên phải sinh!” Tân Viên Thường biểu thị.
“Nhưng chị dâu, vấn đề là Nguyệt Sâm còn có Ôn tiểu thư, chị k thấy báo chí bên ngoài, đều nói Mộ gia và Ôn gia liên minh mạnh, lần trc e đi suối nước nóng với Ôn phu nhân, bà ta còn mở miệng là rất hài lòng, rất thích Nguyệt Sâm, chị nói tự nhiên đá ngta ra, sẽ Ôn gia sẽ tức giận.” Mộ Lâm Nguyệt nói lên điều cô lo nhất.
“Theo con thấy, bây h quan trọng là cách nghĩ của Nguyệt Sâm, con nó lấy hay k.” Mộ Cẩm Đình lên tiếng.
Hạ Vân Khuynh thở dài: “Chỉ sợ cậu ta lấy con, mà k lấy Băng Khuynh.”
Tân Viên Thường cười vỗ tay con dâu: “Cái này con nghĩ nhiều r, con ta ta hiểu, trong lòng nó, Băng Khuynh rất quan trọng, đối lại là trc đây, nếu nó phủ định ai, nó tuyệt đối k mềm lòng, nhưng với Băng Khuynh, nó vẫn mềm lòng r, có thể thấy, trong lòng thích cỡ nào.”
“Mẹ nói đúng, lòng Nguyệt Sâm từ đầu đến cuối chỉ để vị trí cho Băng Khuynh, tính nó phức tạp, nhưng trên phương diện tình cảm thì đơn giản cố chấp, k biết tốt xấu thế nào, nhưng nó vẫn mềm lòng, có thể thấy nó k nỡ, Băng Khuynh nếu có con của nó, nó làm s có thể lấy con k lấy em ấy.”
“Vậy thì e yên tâm nhiều r!” Lo lắng trong lòng Hạ Vân Khuynh đc đánh tan.
Tân Viên Thường suy nghĩ 1 lúc: “Bây h vẫn có 1 vấn đề đau đầu, bên thông gia, làm s nói chuyện này! Băng Khuynh dù s cũng còn nhỏ, sợ họ sẽ k vui!”
“Đâu chỉ k vui, trực tiếp đến lấy mạng Nguyệt Sâm cũng có thể! Băng Khuynh đến đây để học, kết quả, lại có thai, rất k dễ học trường y, tiền đồ cũng bị hủy.” Mộ Cẩm Đình nói sự thật.
Hạ Vân Khuynh chảy mồ hôi: “Em chắc cũng bị đánh chết, ba em rất khủng bố!”
Mộ Lâm Nguyệt thở dài: “Xem ra chuyện cần đối mặt có rất nhiều, hoàn toàn k đơn giản dễ dàng, nói k chừng, mọi chuyện đều đc giải quyết, nhưng Băng Khuynh k muốn sinh.”
Lời vừa rồi, những ng khác đều nhìn cô, vì Băng Khuynh có thai đột xuất nên họ thật sự chưa nghĩ đến chuyện này.
“Đừng nhìn em như v, rất có khả năng, đều là phụ nữ, đổi lại là em, ở tuổi của Băng Khuynh, thời khắc đẹp nhất của đời người, còn chưa hưởng đủ tự do, chưa thực hiện lí tưởng của mình, kêu em sinh con, e sẽ k đồng ý, hơn nữ, họ trc đây chia tay r, Băng Khuynh sớm đã hận Nguyệt Sâm, còn sinh con cho nó? Đừng nghĩ con bé dễ ức hiếp chứ.” Mộ Lâm Nguyệt cũng chỉ có gì nói nấy.
Mọi ng đều trầm mặc r.
Chuyện vừa phân tích ra, đã đầy khó khăn!
Cách 1 cửa thủy tinh bên ngoài ban công, 1 bóng đen ẩn trong tối.
Sáng sớm.
Hạ Băng Khuynh nhắm mắt vươn vai trên giường.
Miệng cô mang nụ cười, ngủ rất thoải mái, lâu r k ngủ thoải mái như v r.
Như nằm trong đám mây ấm áp sạch sẽ v.
Lật ng, tay vung qua 1 bên, ngón tay chạm vào thứ cứng cứng, nóng nóng, còn là vật động đậy