Thịt lươn nướng thơm lừng, cắn một cái nước chảy ra ngọt ngào, vừa dai vừa mềm đúng là mỹ vị nơi đảo hoang.
"Ưm... Ngon quá!" Diệp Ngân tấm tắc khen ngon.
"Nếu mà có muối nữa thì lại ngon hơn nữa..." Hạo Thiên cảm thán đáp.
Trong lúc, Hạo Thiên không quên nấu một bát trà bạc hà, vừa ăn lươn nướng vừa uống trà bạc hà, hai người họ ăn rất vui vẻ.
Cũng như đêm hôm qua, Hạo Thiên ăn xong thì đi ngủ trước còn Diệp Ngân thì ngồi bện dây thừng, để tránh nỗi sợ hãi của đêm tối cùng dã thú, nàng phải có công việc để làm.
Đến nữa đêm thì Hạo Thiên dậy thay ca cho Diệp Ngân, hắn cũng tiếp tục công việc bện dây mà Diệp Ngân đang làm, đem vỏ cây toàn bộ biến thành dây thừng.
Đêm này thời tiết tốt, cũng không có chuyện gì xảy ra, mưa gió hay thú dữ xuất hiện.
Trong ánh sáng dịu dàng của buổi bình minh, sương tan, nhìn khung cảnh khu rừng như một bức tranh tuyệt đẹp.
Cả khu rừng dường như bồng bềnh trong biển sương sớm. Ở phía đông, ông mặt trời tròn xoe, ửng hồng, còn nấp sau hàng cây, tỏa ánh sáng lấp lánh như hình rẽ quạt nhiều màu rực rỡ.
Trên không, từng đám mây trắng, xanh với các hình thù kì lạ đang nhè nhẹ trôi. Khói từ đống lửa bay lên quyện vào sương mai tạo nên những dải lụa mềm, uốn lượn trên bầu trời rộng, rồi lan tỏa cả hòn đảo.
Khi mặt trời thực sự hiện ra rực rỡ giữa màu mây trắng, chiếu ánh sáng xuống vạn vật thì cả hòn đảo như bừng lên giữa ánh bình minh. Khu rừng tràn ngập ánh nắng và rộn ràng.
Hai người bọn họ thức dậy, sau khi rửa mặt và bắt đầu ăn sáng bằng lươn nướng và mấy trái nho rừng, họ chuẩn bị vật liệu hoàn thiện lều.
Để lều được chắc chắn hơn, Hạo Thiên tháo dỡ lều cũ rồi chọn những cây to để làm trụ.
Hạo Thiên lựa chọn hai cây to nhất rồi gọt nhọt một đầu, về phần đầu còn lại thì khoét một đường ngang thân cây để làm chỗ nối. Làm xong, hắn lại lựa thêm bốn cây vừa phải để cố định trụ cũng như để gắn vách lên.
Đào hai cái hố xong, Hạo Thiên dùng sức cấm cây trụ xuống rồi cố định thêm bằng hai cây nhỏ hơn tạo thành hình tam giác, tương tự như vậy Hạo Thiên làm bên phía còn lại rồi gác cây dài lên trên đỉnh trụ và cuộc cố định lại là hoàn thành khung sườn.
Cấm trụ, cố định khung xong, họ chỉ cần làm hai tấm vách để gắn vào khung là hoàn thành căn lều chữ A đơn giản.
Khi đã có khung lều, sử dụng những chiếc lá to bản có sẵn trong tự nhiên để lợp mái hoặc làm vách lều. Những chiếc lá to bản như lá dừa, lá cọ hoặc đan các cành cây lá nhỏ lại thành phiến để lợp cũng rất tốt.
Ngoài ra nếu căn lều đủ chắc chắn thì cũng có thể lợp cho chúng bằng những mảng đất có dính cỏ xanh. Ở những bãi cỏ rậm, phần rễ cỏ liên kết lại với nhau thành những miếng rất chắc chắn. Sử dụng chúng để lợp mái thì cách nhiệt tốt và thậm chí có thể tránh được mưa lớn.
Họ cần một chiếc lều đơn giản nhưng đủ chắc chắn để làm nơi trú ẩn trong vài ba tuần thì một chiếc lều như vậy cũng là một lựa chọn lý tưởng.
Sử dụng lá cây chuối hay các cành cây nhỏ có đường kính 3-5 cm đan lại với nhau để làm vách lều. Sau khi đã có một tấm vách lều đủ vững chắc rồi sẽ cố định chúng vào 2 thân cây. Làm sàn lều từ những thanh gỗ nhỏ và phủ lá cây lên trên để cách ly khỏi mặt đất.
Dù là sống trong vùng thời tiết khá ôn hòa nhưng việc ngủ trực tiếp dưới đất lạnh lấy đi 80% nhiệt lượng cơ thể tạo ra.
Sương, gió lạnh cũng là một vấn đề lớn khiến họ mau chóng đổ bệnh. Nếu tấm vách lều đủ vững chãi họ có thể sống trong đó lâu dài mà không sợ các loài thú rừng đến quấy phá.
Mất thời gian nguyên buổi sáng, họ cũng đã làm xong hai khung sườn, mất thêm một khoảng thời gian để họ làm vách bằng những tàu lá chuối lên nữa là hoàn thành.
Khoảng một lúc sau thì họ cũng đã làm xong, nhìn căn lều có vẻ chắc chắn hơn nên họ thấy an tâm phần nào, không còn sợ mưa gió nữa.
Công đoạn tiếp theo mà họ cần làm là đào rãnh để mà nếu có mưa thì không bị tràn nước vào trong lều.
Hạo Thiên chọn ra hai cái cây vừa tay rồi gọn đầu cây sao cho giống một cái xẻng, họ đào đất dọc theo khuôn viên lều.
Họ đào được một lúc thì nghỉ ngơi uống ít nước trà bạc hà rồi lại tiếp tục làm, cứ luân phiên như thế đến xế chiều họ cũng đã hoàn thành toàn bộ.
Hiện tại lều của họ đã to hơn trước, diện tích rộng hơn, có hai bên vách chắc chắn hơn tuy rằng không buộc cố định vách vào khung. Căn lều như thế làm cho họ có cảm giác an toàn hơn trước rất nhiều.
Tận dụng lúc làm xong thì Hạo Thiên cùng Diệp Lâm đi xem bẫy cá, hôm nay bẫy cá bắt được nhiều hơn hôm trước, tuy nhiên họ không ăn mà đem trữ lại để ăn.
Hạo Thiên dùng đá cuội làm thành thành hồ rồi dùng bùn đắp lên sau đó thả cá vào rồi đi bẻ những cành cây phủ lên.
Họ phải làm như thế để tránh thú hoang không làm mà vẫn có ăn, sẽ ăn hết cá của họ.
Lúc hoàn thiện xong nơi trú ẩn và xem bẫy cá thì trời cũng đã tối, bữa tối của họ vẫn chỉ là lươn nướng cùng nước bạc hà.
Đêm nay vẫn như mọi hôm nhưng đêm nay không có công việc gì để hai người họ làm. Hạo Thiên thì ngủ trước còn Diệp Ngân thì canh, tới giữa đêm thì thay ca.