Ở điều kiện nhiệt độ cao thì hai thứ đó sẽ phản ứng với nhau tạo ra Canxi Silicat và Photpho Pentoxit, sau đó hoàn nguyên cùng than củi sẽ có được phốt pho trắng, Cacbon Dioxit (CO2).
Nhờ có các ống dẫn bằng thủy tinh mà Diệp Ngân đã gửi qua mà Hạo Thiên có thể nhìn thấy rõ quá trình phản ứng, một màu trắng sương khói từ trong bình bay lên, chính xác đó là phốt pho trắng trào ra, đem khi này cho vào trong nước liền biến thành các hạt màu trắng rồi chìm xuống.
Vì sử dụng nước lạnh nên dù thu được kha khá phốt pho trắng nhưng trên bề mặt vẫn có không ít khí bị nổi lên rồi tan biến.
Có thể dùng nước có thêm một ít than củi thì sẽ thu được nhiều hơn nhưng cái giả phải trả là phốt pho sẽ không được tinh khiết mà bị lẫn thêm nhiều tạp chất.
Phốt pho trắng là chất hóa học có khả năng gây cháy được sử dụng trong lĩnh vực quân sự, chủ yếu nó được dùng trong các loại bom cháy, bom khói với mục đích tạo ra các màn khói hoặc gây ra sự sát thương, tiêu diệt sinh lực của đối phương.
Phốt pho trắng cũng được coi là loại vũ khí hóa học. rất dễ cháy, khi ra ngoài không khí ở nhiệt độ bình thường nó cũng tự động bốc cháy (do có oxy).
Lửa của phốt pho trắng rất nguy hiểm với con người, khi bị dính phải nó sẽ gây ra bỏng nặng do nó có khả năng ngấm sâu vào cơ thể người đến tận xương, vào các mô ở bên trong cơ thể và phá hủy chúng.
Do đó mà nó cũng là một loại chất độc hóa học và con người phải hết sức thận trọng với nó.
Hạo Thiên cũng biết những điều này nên hắn đã đợi đến khi mà hoàn toàn không còn khí thổi vào nước lạnh rồi mới dùng vải vớt phốt pho trắng lên.
Dùng chất này để tạo ra que diêm vẫn được nhưng nó không an toàn, vì khi để trong hộp, các que diêm cọ xát với nhau sẽ dễ gây cháy.
Để tránh tình trạng có khả năng gây nguy hiểm cao thì Hạo Thiên tiến hành bước tiếp theo là làm diêm đỏ tức là diêm an toàn.
Được cải tiến từ diêm không an toàn làm từ phốt pho trắng, diêm đỏ được chế tác bằng phốt pho đỏ và chúng chỉ bốc cháy khi cọ xát lên bề mặt có quét phốt pho đỏ thì diêm mới cháy được, khi cháy cũng không sinh ra khí độc.
Điều cần làm để có phốt pho đỏ là đem phốt pho trắng đi đun nóng trong chân không ở nhiệt độ khoảng ba trăm độ C, rất nhanh, Hạo Thiên đã thu được vật liệu mà mình cần.
Sau khi có thứ đó thì Hạo Thiên tiếp tục công đoạn tạo ra Kali Clorat mà diêm an toàn cần.
Cách làm như sau: Trộn dung dịch Canxi Hydroxit với dung dịch Kali Cacbonat (chính là nước than củi), sau khi phản ứng xảy ra thì thu được kết tủa Canxi Cacbonat và dung dịch Kali Hydroxit.
Rồi thông qua điện giải nước muối ăn để thu được Clo rồi cho đi vào dung dịch Kali Clorua đang nung nóng thì tạo ra dung dịch Kali Clorat và Kali Clorua.
Tiếp sau đó là cho thêm Kali Nitrat vào trong hỗn hợp đó thì sẽ từ từ làm nguội rồi thu được kết tủa Kali Clorat.
Mất cả nửa ngày trời chỉ để làm một đống phản ứng, cuối cùng thì Hạo Thiên cũng đã có đủ nguyên liệu để làm que diêm.
Các vật liệu đầy đủ để làm diêm an toàn gồm cát, Gelatin, phốt pho đỏ, Kali Clorat, Lưu huỳnh và que gỗ.
Các que gỗ đã sẵn sàng, Hạo Thiên cùng Trúc Diệp Thanh cặm cụi làm thành từng cái diêm.
Hai người họ làm theo công thức mà Ciel đưa ra, đầu tiên là dùng Gelatin nấu từ xương lợn làm chất kết dính rồi trộn cát, lưu huỳnh và nước sạch với nhau theo tỷ lệ 12%, 40%, 6%, khuấy đều là được.
Công đoạn thứ hai là quan trọng nhất, thêm Kali Clorat vào phốt pho đỏ, lúc này coi như là đã gần như làm xong.
“Trúc Diệp Thanh diêm làm xong rồi! Cô chuẩn bị xong miếng gỗ mà tôi đã nói chưa?” Hạo Thiên nhìn Trúc Diệp Thanh một cách hào hứng, miếng gỗ mà hắn nhờ cô nàng cũng không có gì quá phức tạp, chỉ cần dùng Gelatin và phốt pho đỏ là hoàn thành.
“Xong rồi đây!” Trúc Diệp Thanh mỉm cười.
“Cô đã sẵn sàng chưa?” Hạo Thiên có chút khẩn trương.
“Anh làm nhẹ thôi! Tôi hơi căng thẳng, đây là lần đầu của tôi đấy!” Trúc Diệp Thanh mặt đỏ lên, hơi thở dồn dập.
Một âm thanh cọ xát mạnh mẽ phát ra, một tia lửa cháy lên mãnh liệt, cùng lúc này Ciel lại thông báo, “Chế tác thành công que diêm, người nhận được 2.000 điểm tích lũy!”
“Yeah!” Hạo Thiên hào hứng hô lên.
“Anh thật tuyệt! Chúng ta thành công rồi!” Trúc Diệp Thanh vẻ mặt vui mừng mà nhảy vồ vào ôm lấy Hạo Thiên.
“Từ từ… Cẩn thận lửa cháy, cô bình tĩnh lại đi, đừng có vồ vập như thế!” Hạo Thiên cười khổ nhưng mặt có chút ửng hồng.
Sau đó hai người lại tiếp tục làm chuyện khác, chế tác nước cường toan, để làm được thì bước đầu tiên là tạo ra Axit Photphoric từ nung nóng phốt pho trắng ban nãy.
Tiếp theo là cho Kali Nitrat vào trong axit vừa chế tác được rồi nung nóng ở môi trường nhiệt độ cao sẽ sinh ra khí có màu nâu đỏ, đem khí này đi làm lạnh thì thu được Axit Nitric.
Mọi thứ đã chuẩn bị xong, nhưng nước cường toan khi điều chế ra phải dùng ngay trong hôm nay nên Hạo Thiên đành cho Axit Clohidric và Axit Nitric vào hai bình chứa khác nhau, khi nào cần dùng thì pha chế chúng lại với nhau.
“Phù! Làm mệt chết đi được! Anh thật là…” Trúc Diệp Thanh thở phào, mỉm cười.
“Công việc tới đây là xong rồi! Thu dọn rồi chúng ta đến chỗ đóng thuyền xem tiến độ đến đâu rồi!” Hạo Thiên mỉm cười.
Với sức của cả bộ lạc Hera thì công trình đóng thuyền diễn ra khá nhanh chóng, thấy tiến độ rất ổn, Hạo Thiên cùng Trúc Diệp Thanh phụ giúp cho đến tối rồi cùng mọi người trở về nghỉ ngơi.
……
Vài ngày sau, Hạo Thiên luôn dùng quãng thời gian này để chuẩn bị các thứ cần dùng cho việc cứu người và rời khỏi chỗ này.
“Sứ Thần đại nhân, người xem!” Lux chìa bàn tay về phía năm chiếc thuyền gỗ với vẻ mặt hớn hở.
“Rất tốt! Thuyền rất chắc chắn!” Hạo Thiên lên thuyền kiểm tra, “Nhưng cần phải làm thêm vài chiếc để khi cứu được các tộc nhân khác về sẽ không bị thiếu!”
“Một chiếc này chở được khoảng năm đến bảy người! Có lẽ cần tối đa là mười chiếc!” Trúc Diệp Thanh đang tính toán.
“Hai vị cứ yên tâm giao cho chúng tôi! Chỉ cần bốn ngày nữa là hoàn thành xong năm chiếc còn lại ạ!” Lux vẻ mặt rất tự tin, nói tiếp: “Người định chừng nào sẽ đi cứu những tộc nhân khác?”
“Nhanh thôi! Sau khi cô làm xong thuyền thì ngày hôm sau sẽ đi cứu người!” Hạo Thiên nghĩ ngợi xa xăm.
Sau khi kiểm tra xong, Hạo Thiên cùng Trúc Diệp Thanh trở về và nhờ trưởng lão Danzo triệu tập nhóm người đi giải cứu tộc nhân bị bắt.
Mục đích lần này là để xem vết thương của Artemis và Cana đã khỏi hoàn toàn chưa, chuyện thứ hai là bàn bạc kế hoạch chi tiết.
……
Ngày thứ năm, ngay trung tâm bộ lạc, Hạo Thiên cùng Trúc Diệp Thanh đang phân phát cho mỗi người dân một hộp diêm, bên trong chứa khoảng hai mươi đến ba mươi que.
“Mọi người từ từ lấy nhé! Ai chưa có thì đến chỗ Trúc Diệp Thanh để nhận!” Hạo Thiên hô to.
Bên dưới cũng đang khá ồn ào, vì họ đang bàn tán về cái hộp kì lạ mà Hạo Thiên ban cho.
“Đây là thứ gì nhỉ?”
“Thứ dụng cụ phép thuật mà ngài ấy đã nói sao?”
“Thứ mà ngài ấy ban cho thì chắc chắn là rất tốt!”
“…”
Trưởng lão thấy Hạo Thiên ra hiệu, ông ấy liền hiểu hắn đang muốn nói cái gì đó, lão liền ho lên vài tiếng và nói: “Mọi người im lặng, nghe đại nhân nói!”. truyện tiên hiệp hay
“Cám ơn trưởng lão!” Hạo Thiên nhìn ông ấy rồi quay sang đám đông nói: “Đây là que diêm, có thể tạo ra lửa!”
Vừa nói Hạo Thiên vừa hướng dẫn mọi người cách mở hộp, cầm que diêm như thế nào và sử dụng nó ra làm sao.