7.
Hôm sau, Thẩm Chi Nhiên gọi tôi dậy từ sớm.
Tôi cũng muốn biết đứa nhỏ trong bụng có khỏe không, nên ra ngoài cùng hắn.
Lúc tới bệnh viện, Thẩm Chi Nhiên bận rộn đi làm thủ tục cho tôi, sau khi kiểm tra xong, bác gĩ gọi chúng tôi vào phòng.
“Ôn Vũ đúng không? Cô không mang thai.” Bác sĩ nhìn báo cáo kiểm tra của tôi.
Thẩm Chi Nhiên cứ như bị sét đánh, tôi lại như trút bỏ được gánh nặng.
Tôi không nghĩ mình có thể sinh con mà giấu được Thẩm Chi Nhiên, đứa nhỏ sẽ trở thành ràng buộc giữa hai chúng tôi, như giờ cũng là kết quả tốt.
“Bác sĩ, đây là kết quả tôi kiểm tra bằng que thử thai, có phải do cơ thể tôi có vấn đề gì không?” Tôi lo lắng hỏi.
“Có lẽ do lúc cô dùng que thử có uống thuốc khiến HCG tăng cao, hoặc do thao tác không đúng, hoặc do que thử thai có vấn đề. Đây có hiện tượng giả có thể khiến que thử xuất hiện hai vạch, kết quả bệnh viện chúng tôi kiểm tra rất đúng.” Bác sĩ thấy gương mặt khó tin của Thẩm Chi Nhiên, còn nói thêm, “Không sao, hai người còn trẻ, sau này sẽ có đứa bé thôi.”
Không có đâu, tôi nói thầm trong lòng.
Lúc ra khỏi bệnh viện, tôi đứng đối diện Thẩm Chi Nhiên nói.
“Nếu đứa nhỏ chỉ là hiểu nhầm thì hai ta chia tay thôi. Tôi sẽ chuyển ra ngoài sớm.”
Hắn nắm chặt tay tôi, “Anh sẽ đuổi Trần Y Y, em đừng đi.”
“Không cần, cái gì cần nói tôi đã nói hết vào tối qua rồi. Một lần thất tín vạn lần khó tin, anh là người làm ăn, chắc phải hiểu đạo lý này hơn tôi.”
“Anh và Trần Y Y không xảy ra chuyện gì với nhau cả.” Hắn vội nói.
Tôi không nói gì nữa, xoay người rời đi.
Về tới nhà, tôi dọn dẹp những món đồ đã đăng bán trên trang second-hand, book ship chuyển đồ đi.
Còn những món đồ còn lại, tôi bỏ luôn vậy.
Tôi dọn dẹp hành lý xong thì nhận được cuộc gọi của môi giới, hẹn đi xem nhà.
Tốc độ xem phòng rất nhanh, để tiện chuyển nhà, tôi thuê một căn hai phòng ngủ một phòng khách bếp, chỉ cần dọn dẹp sắm sửa một chút là có thể vào ở được.
Tối đấy.
Thẩm Chi Nhiên uống nhiều, trợ lý lái xe đưa hắn về nhà.
Lúc trợ lý định giao hắn cho tôi, tôi từ chối rồi chỉ sofa: “Cậu đỡ sếp cậu vào đó đi.”
Trợ lý để hắn lên sofa rồi rời di.
Tôi dán sát lại nhìn hắn, cả người toàn mùi rượu.
Tôi ghét bỏ bịt mũi lại, ai ngờ hắn mở mắt.
“Em biết không? Trần Y Y có bạn trai.”