Cuộc Phản Công Của Nữ Phụ!

Chương 57: Lạc Vào Thế Giới Không Có Trong Nhiệm Vụ (20)



Đến lúc cô tỉnh lại đã là sang đến sáng hôm sau rồi, có chút ánh nắng chói chang làm mắt cô nheo muốn đưa tay ra che mắt thì thấy bàn tay hơi nhói lên


"Đừng động, Kỳ Kỳ, em đừng động" Tuấn Duật lúc này đâu còn vẻ mặt lạnh lùng như vừa nãy, ôn nhu lại gần đỡ cô


Ngữ Kỳ cảm thấy bụng đau đến cực điểm cắn răng không nói nhiều, nhìn lướt qua căn phòng mắt có chút co rút cùng khẩn trương "Con đâu? Đứa trẻ đâu? Tuấn Duật, đứa trẻ đâu rồi?"


Thấy cô hoảng hốt Tuấn Duật ôm cô vào lòng vỗ nhè nhẹ "Không sao, không sao, con ở trong phòng chăm sóc đặc biệt, em đừng lo."


Cô nghe thấy trong lòng cũng bớt căng thẳng, cũng may nhiệm vụ đã hoàn thành. Nhưng chợt nhận ra đến việc của Lý Hoà Nhi lại lập tức căng thẳng. Mắt xoay chuyển một chút dựa vào người Tuấn Duật nói "tôi mệt, anh có thể ra ngoài được không?"


Tuấn Duật gật đầu rồi để cô nằm xuống giường, cô nhắm mắt như đang tĩnh dưỡng làm Tuấn Duật thở dài đi ra ngoài thấy Hoắc Hạ đang hút thuốc lá cầm "Sao? Có thấy khí tức điều khiển Ngữ Kỳ?"


Tuấn Duật nhíu mày thở dài lắc đầu, Hoắc Hạ vẫn trầm ngâm hút thuốc không nói gì, lúc này trong phòng Ngữ Kỳ đã nhíu mày thành đoàn.


[Hệ thống!!!] Lúc này Ngữ Kỳ thực sự tức giận, cô đã bị hố từ thế giới đầu đến tận bây giờ hết hố này vừa mới chui lên, hố sau lại có từ hệ thống.


[Ký chủ muốn hỏi về hệ thống báo thù?] hệ thống ngay lập tức xuất hiện.


[...] Ngữ Kỳ im lặng nhíu mày chờ đợi hệ thống nói tiếp


[Hệ thống báo thù là hệ thống rác rưởi, nó bị đào thải ra khỏi bộ phận các hệ thống của chủ nhân. Tất cả có Công Lược, Ngược Tra, Phá Huỷ Bàn Tay Vàng, Thịt Văn, Nam Phụ, Hắc Hoá, Phá Sản. Lúc đầu Báo Thù là hệ thống trong phân đoạn chi nhánh của chủ nhân, nhưng vì nó là báo thù cắn nuốt nỗi hận của ký chủ khi nó phát hiện rồi dần nó cắn nuốt luôn linh hồn. Bình thường xuyên qua vào nhân vật nhiệm vụ, hoàn thành thì nhân vật đó sẽ trao 1 nửa sinh hồn cho hệ thống và hệ thống trao cho chủ nhân. Nhưng Báo Thù nó cắn nuốt tất cả không nhả ra mà lựa chọn như vậy để cường đại hơn có thể làm cả nhiệm vụ của các hệ thống khác, thậm chí nó còn cắn nuốt luôn cả linh hồn những ai có đụng chạm nam nữ với ký chủ của nó. Thế nên chủ nhân đã khai trừ nó, và nó vẫn luôn tìm kiếm những linh hồn nhiều hận thù để nhận nhiệm vụ. Một khi ký chủ đã làm quá nhiều nhiệm vụ của Báo Thù, nó còn có thể nuốt được cả hệ thống chưa có ký chủ để làm nhiệm vụ của hệ thống đó một cách công khai.] Hệ thống giải thích.


Ngữ Kỳ ngạc nhiên, hiển nhiên lại có nhiều loại hệ thống như vậy? [Khoan? Thịt Văn?] Cô cảm thấy có gì đó sai sai nha.


[Thịt Văn thì sao? Tuy nó thực sự để mà nói nghe khá rẻ tiền, nhưng những ký chủ được hệ thống Thịt Văn chọn đều được về thế giới mình chọn nhanh nhất trong tất cả Hệ Thống. Nó hấp thụ tinh hoa của nam chính nữ chính, nam phụ nữ phụ làm ký chủ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ. Thậm chí có tình yêu thì càng nhanh hơn đó, nhưng bị cái sẽ khiến người giao hợp với ký chủ đó bị rút ngắn vài năm tuổi thọ sau mỗi thế giới.]


[Vậy mi là dạng hệ thống gì? Sẽ không bị Báo Thù cắn nuốt chứ?] Ngữ Kỳ nghi ngờ bản thân vào loại hệ thống vô dụng, qua mấy thế giới hoàn toàn chẳng có giống những hệ thống kể trên.


[Chỉ cần ký chủ có cơ hội giết hoặc làm ký chủ của Báo Thù mất đi ý thức trong thời gian ngắn, tôi ngay lập tức có thể bóp chết nó, còn nếu không nó thực sự trốn rất nhanh, khi nó bị trói buộc bởi một ký chủ rồi tất nhiên sẽ không thể chạy. Chủ nhân bắt còn không được nói gì tôi?] Hệ thống tỏ vẻ nhún vai và hoàn toàn không có ý trả lời câu hỏi nó là hệ thống gì, cũng không nói rằng các hệ thống khác cũng chẳng thể bóp chết hệ thống nào, mà chỉ có thể trói buộc hệ thống bắt nó tạm dừng mang về cho chủ nhân, ngu mới nói.


Ngữ Kỳ lâm vào trầm ngâm cũng hoàn toàn quên đi câu hỏi ban đầu mình hỏi. Cô cũng từng ra chiến trường cũng thấy cảnh đầu rơi máu chảy, nhưng ở thế giới này giết người ảnh hưởng tới nguyên chủ tới mấy đứa trẻ, cô sẽ đánh ngất Lý Hoà Nhi.


Lúc này mỗi người đều trầm vào suy tư riêng của bản thân, chỉ có phòng chăm sóc đặc biệt có hai đứa trẻ đang say ngủ bỗng xuất hiện một người


"A~ nhăn như vậy liền giống khỉ con nha~ nếu ta có bảo bối với Thừa Ân cũng xấu xí thế này sao?" Kim Lân hơi nhăn mặt cười tà mị ôm hai đứa bé lên một cách thô lỗ, làm hai đứa bé bị động mạnh mặt bắt đầu đỏ và khóc


"Anh là ai? Vui lòng thả hai đứa nhỏ xuống! Đi ra khỏi phòng chăm sóc đặc biệt dành cho trẻ em!" Y tá nghe thấy tiếng khóc vội chạy lại rồi quát lên


Kim Lân nhìn y tá cười khúc khích rồi biến mất đem theo hai đứa trẻ, y tá lúc này thực sự lú, trì trệ mất vài giây chạy lại nhìn nôi của hai đứa trẻ trống rỗng lúc này mới chạy ra ngoài tá hoả lên.


Hoắc Hạ và Tuấn Duật đang chuẩn bị ra ngoài tìm kiếm Kim Lân thì thấy tiếng kêu của y tá chạy ra từ phòng chăm sóc đặc biệt, linh cảm chẳng lành chạy lại.


"Có một tên đàn ông ôm hai đứa bé đi mất rồi!" Y tá hô hoán ngay lập tức sắc mặt hai người tái lại, Hoắc Hạ cùng Tuấn Duật thả ra khí tức mạnh mẽ, khí tức này như đang truy xét tìm tòi thứ gì đó.


Tuấn Duật nhíu mày "Phòng của Ngữ Kỳ!" Hoắc Hạ gật đầu cả hai cùng chạy lại thì bỗng bị một bức tường vô hình cản, không cách nào đi qua được.


Ngữ Kỳ lúc này suy nghĩ đăm chiêu về sự việc xảy ra, quay người nằm đối diện với góc tường bỗng một tiếng nói vang lên làm cô đang nhắm mắt lên mở bừng!


"Ngữ Kỳ, hai đứa nhỏ này thật quá xấu xí nha~"

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv