Nhắc đến chuyện Lý Tu nghiện ma túy, Vu Giai đọc kịch bản không thấy tình tiết này, nhưng với tính cách Lý Tu và những người xung quanh tiếp xúc với anh ta, điều này cũng không quá khó tin.
Nguyên nhân gốc rễ của chuyện này đến từ đứa con của Lý Tu và Giang Yến Linh. Người phụ nữ như Giang Yến Linh ham mê hư vinh, dùng mọi thủ đoạn hòng vượt lên cao, lòng dạ cũng không ngay thẳng, nhưng cô ta đối xử với con ruột của mình rất tốt.
Chẳng biết có phải do trước đây Giang Yến Linh có đời sống tình dục hỗn loạn hay không mà con của cô ta vừa ra đời đã nhỏ bé yếu ớt, giống y như mèo con, tiếng khóc cũng không vang dội. Vì đứa trẻ này là con gái nên bố mẹ Lý Tu không ưng, thậm chí vừa nghe nói Giang Yến Linh sinh con gái, hai người họ vốn đã đến cổng bệnh viện, lập tức quay đầu xe về nhà.
Giang Yến Linh không có bố mẹ, mẹ của Lý Tu không đời nào hầu hạ cô ta. Thế là trong những ngày ở cữ, ngoại trừ nghe Lý Tu an ủi vài câu, cô ta còn phải chăm sóc con gái. Sức khỏe con gái yếu ớt, thành ra ở cữ mà cô ta phải chạy đến bệnh viện ba lần.
Giang Yến Linh ở cữ không dễ chịu, Lý Tu càng cảm thấy đời sống của mình hỏng bét. Vốn dĩ được Vu Giai rót tiền, anh ta hăng hái phát triển sự nghiệp, giấc mộng tuyệt vời là gặt hái được cả sự nghiệp lẫn người đẹp kề bên. Sau này nhờ Giang Yến Linh tham dự, người đẹp không thuộc về mình nữa nhưng ít ra sự nghiệp còn đó. Anh ta đưa ra cốt truyện với những nét chính rồi viết thành kịch bản, chuẩn bị bước vào giai đoạn quay phim, mọi thứ đều thuận lợi; ai ngờ gia đình không vừa mắt, bố mẹ và em gái chán ghét mẹ của đứa trẻ, lần nào Lý Tu về nhà cũng nghe mẹ và em gái cãi nhau với Giang Yến Linh, về sau còn thêm tiếng khóc con nít.
Đối với đứa trẻ này, Lý Tu vốn ôm lòng chờ mong. Dù biết Giang Yến Linh sinh con gái, anh ta cũng yêu thích nó, nhưng tình thương ấy dần dà hao mòn bởi tiếng tranh cãi không ngừng suốt ngày đêm và tiếng khóc không dứt của đứa trẻ.
Anh ta bắt đầu không muốn về nhà.
Phòng làm việc bỏ vốn đầu tư quay bộ phim nhựa đầu tiên, có được khởi đầu tốt đẹp, Lý Tu âm thầm sắp xếp một khu nhà ở. Mỗi lần không muốn về nhà, anh ta sẽ đến đó qua đêm.
Lần nọ ở quán bar đã xảy ra cuộc gặp gỡ bất ngờ, Lý Tu nhìn thấy Mã Cửu vẫn xinh đẹp như xưa. Dù anh ta biết đối phương có biệt hiệu Bò Cạp Độc nhưng không thể phủ nhận dáng dấp và tướng mạo Mã Cửu vô cùng kiều diễm nóng bỏng, nét duyên ngầm mà Giang Yến Linh không có được.
Lý Tu lại trở thành khách sau màn của Mã Cửu.
Từ đấy về sau, quan hệ giữa Lý Tu và Mã Cửu trở nên gần gũi khắng khít. Mã Cửu giúp anh ta giải quyết một số vấn đề nhỏ, Lý Tu bèn “dốc sạch ruột gan” với đối phương. Mã Cửu “không có hứng thú” với tiền bạc làm ăn của Lý Tu, càng khiến anh ta tự hào mình là người đàn ông có sức hấp dẫn.
Quan hệ của hai người nhanh chóng bị Giang Yến Linh phát hiện.
Mã Cửu tiếp cận Lý Tu, đương nhiên không phải do Lý Tu có sức quyến rũ của đàn ông. Cô ta hợp tác với Vu Đoan, điều kiện trước hết là phải nắm chắc Lý Tu trong lòng bàn tay. Nửa năm gần đây, Lý Tu phát triển ở làng giải trí dần dần có xu thế thoát khỏi sự kiềm chế của Mã Cửu, nhưng phòng làm việc của anh ta có Vu Giai rót tiền, Mã Cửu không thể dứt khoát làm sụp đổ phòng làm việc, đành phải tìm cách và nghĩ theo hướng khác.
Cô ta cũng không giấu việc mình và Lý Tu “tình cũ rực cháy”, Giang Yến Linh có thể nhanh chóng phát hiện đều nhờ Mã Cửu âm thầm đưa tin. Theo như Mã Cửu biết, Giang Yến Linh sống ở nhà họ Lý chẳng hề dễ chịu, bố mẹ Lý Tu đang sắp xếp cho anh ta xem mắt, giới thiệu mấy đứa con gái “xuất thân trong sạch”, không hề kiêng kỵ thể diện và thân phận Giang Yến Linh – mẹ của cháu gái họ.
Mã Cửu biết rõ trước giờ Giang Yến Linh không phải kẻ chịu thiệt, nhà họ Lý mà ầm lên, chỉ còn lại tay mình ô uế. Hơn nữa bản lĩnh kiếm tiền của Lý Tu không tệ, không chừng Vu Đoan còn giữ đấy để Lý Tu kiếm tiền thay em gái mình.
Giang Yến Linh không khiến Mã Cửu thất vọng, mới đó đã mau chóng ra tay.
Thật ra với cái nhìn của Mã Cửu, Giang Yến Linh và cả nhà họ Lý, khó mà nói rõ ai tốt ai xấu, không chừng đôi bên cùng một thể loại. Mẹ của Lý Tu rước con gái nhà người khác về, cộng thêm Lý Ngải ở bên cạnh hùa theo, trong mắt cả nhà đấy không hề có Giang Yến Linh. Ở xã hội này, con gái “xuất thân trong sạch” muốn gả vào “nhà quyền quý” không hề ít, huống hồ bề ngoài của Lý Tu không tệ, đương nhiên có mấy cô gái bằng lòng săn sóc, khom người nịnh hót. Lý Tu tự nhận mình là người dịu dàng giàu tình cảm, không khiến người đẹp đau lòng, cho dù không vượt quá trớn nhưng lại mập mờ không dứt, anh ta vô cùng hưởng thụ cuộc sống có biết bao người đẹp vây quanh.
Giang Yến Linh suýt hộc máu. Nếu nhà họ Lý đã bất nhân thì đừng trách cô ta bất nghĩa.
Giang Yến Linh vừa ra tay đã dùng chiêu trò độc ác, tựa như vô tình hữu ý. Dưới tình huống Lý Tu không đề phòng, cô ta khiến đối phương nghiện ma túy trong vô thức là chuyện quá dễ dàng. Không rõ Giang Yến Linh đã dùng thủ đoạn gì mà 10% cổ phần công ty dưới danh nghĩa phòng làm việc đã được chuyển sang cho con gái anh ta đứng tên.
Chẳng những Lý Tu nghiện ma túy, Giang Yến Linh còn gài bẫy mẹ của anh ta.
Khi Lý Tu biết chuyện thì Giang Yến Linh đã ôm con gái trốn đến nơi nào chả biết, 10% cổ phần phòng làm việc được cô ta đổi thành tiền mặt, tất cả số tiền hiện có trong nhà đều bị cô ta cuỗm mất. Lý Tu bị cơn nghiện dấy lên tra tấn, bấy giờ có người cầm hợp đồng của chủ nợ kèm theo dấu tay của bà Lý tìm đến tận nhà.
Nhìn con số trên hợp đồng, Lý Tu cảm thấy mông lung. Anh ta quay đầu nhìn mẹ mà không dám tin, chẳng biết mẹ mình mượn số tiền khổng lồ đến vậy để làm gì.
Bà Lý co ro cúm rúm trước cái nhìn của con trai, cất giọng đứt quãng, nói ra lý do mình mượn tiền.
Lý Tu không hề biết mẹ mình đến sòng bạc từ bao giờ, sau khi thắng cược, vận may rực đỏ, bà ta tham gia cược lớn, không những thua sạch số tiền trước đó mà còn thiếu nợ cực nhiều. Bà Lý không dám nói với con trai, vì muốn trả tiền, bà ta đến ngân hàng ngầm[1] rồi vay nặng lãi.
[1] Hệ thống ngân hàng vô hình là hệ thống trung gian tín dụng liên quan đến các thực thể và các hoạt động không thuộc hệ thống ngân hàng thông thường. Hệ thống ngân hàng vô hình còn được gọi bằng các tên khác như: ngân hàng ngầm, ngân hàng chui, ngân hàng bóng, ngân hàng trong bóng tối, v.v…
Bà Lý ấp úng: “Trước đó vận may của mẹ thật sự rất tốt, con trai à con phải tin mẹ, ban đầu mẹ thắng không ít tiền, hơn cả triệu bạc, ai ngờ… ai ngờ hai đợt sau lại thua nhiều như vậy…”
Lý Tu biết mẹ mình ham mê bài bạc, trước đây sống dưới quê cũng thích đánh bài, nhưng hồi đó thắng thua cùng lắm chỉ có vài đồng đến mấy chục đồng, hơn nữa không phải ngày nào mẹ cũng đánh bài, anh ta vốn không ngờ tới…
Nhìn con số khổng lồ trên hợp đồng, Lý Tu nhíu mày. Chuyện này không ổn, có người đang gài bẫy cả nhà họ. Mẹ mình lạ lẫm với thành phố này, làm sao tìm được sòng bạc, hơn nữa còn là sòng đặt cược lớn như vậy? Thêm chuyện cho vay nặng lãi về sau, làm thế nào mẹ mình biết đến ngân hàng ngầm?
Lý Tu tìm đến Mã Cửu, nhờ cô ta giúp đỡ tìm người đang gài bẫy mình.
Mã Cửu nhanh chóng cho anh ta kết quả, nhưng không phải đáp án mà anh ta muốn.
Mã Cửu điều tra được chuyện bà Lý vô tình mạo phạm nhân vật lớn, bị người ta gài bẫy. Cô ta cũng không thể nào tiếp cận nhân vật lớn này, muốn nhờ Mã Cửu giải quyết là chuyện không có khả năng.
Đối với kết quả điều tra như vậy, bất kể Lý Tu có tin hay không, bà Lý đã nợ món tiền khổng lồ này rồi, anh ta phải hoàn trả.
Hai tháng trước phòng làm việc đưa ra thị trường, phát hành một phần cổ phiếu. Lý Tu và Vu Giai lấy ra 5%, dựa theo tỉ lệ 47% cổ phần trong tay anh ta, dùng hết phần lớn hoa hồng được chia khi quay phim nhựa, nhưng Lý Tu nghĩ cổ phần này kia là con gà đẻ trứng vàng, bây giờ đầu tư thêm xíu thì số lượng trứng vàng có được sẽ ngày càng nhiều hơn.
Vì Giang Yến Linh cuỗm gần hết tiền, bây giờ Lý Tu không còn tiền dư, chẳng thể gom đủ con số khổng lồ trên hợp đồng.
Anh ta không thể đắc tội nhân vật lớn đứng sau màn, dù trong lòng chất chứa bao nỗi bất mãn không phục, nhưng nếu không gom đủ số tiền này, e rằng cả nhà sẽ không có kết cục tốt lành. Đây là sự bất công ở xã hội, mà anh ta thì không thể nào phản kháng.
Lý Tu khát vọng đứng trên đỉnh cao đời người, đến ngày đó anh ta nhất định phải bắt những kẻ từng ức hiếp mình với người nhà phải nếm trải sự nhục nhã như bây giờ.
Lý Tu nghĩ đến người có thể cho mình mượn tiền, Vu Giai là cái tên đứng đầu.
“Bảy mươi triệu?”
Vu Giai ngồi trong quán cà phê, cô cầm tách lên và khẽ hớp một ngụm, sau đó đưa tay vén lọn tóc ra sau tai, để lộ vành tai trắng nõn nà, chiếc khuyên phỉ thúy màu lục hình giọt nước trong veo khẽ đong đưa theo động tác của cô.
Vu Giai để tách cà phê xuống bàn, đồ sứ va chạm vào nhau phát ra âm thanh lảnh lót. Lý Tu không khỏi dồn mọi sự tập trung vào những ngón tay cô, chúng thon dài nuột nà như gốm sứ ngọc ngà, không khác gì tác phẩm nghệ thuật.
Lý Tu thầm thán phục, ông trời đúng là tạo nên đủ loại truyền kỳ, tất cả sự hoàn mỹ như hội tụ trên người Vu Giai.
Tiếng nói của Vu Giai đã kéo suy nghĩ xa lắc xa lơ của Lý Tu chạy về.
“Bảy mươi triệu, không phải tôi lấy không ra. Tuy nhiên anh Lý cũng biết đây không phải là con số nhỏ, tôi đã rót không ít tiền vào phòng làm việc, chỉ cần tôi tùy ý lấy ra một tấm thẻ, bên trong có đủ bảy mươi triệu, coi bộ anh Lý cũng chưa tin.” Vu Giai mỉm cười dịu dàng, lễ độ nhưng không hề thân thiết.
“Đâu phải tiền của ai cũng là bão lớn quét qua?” Vu Giai cười: “Nhưng anh Lý đã mở miệng, tức là coi tôi như bạn bè, nếu tôi không giúp thì không hợp tình hợp lẽ cho lắm. Tuy nhiên anh Lý đã nghĩ tới chuyện dùng gì đổi lấy bảy mươi triệu này chưa?”
Vu Giai nhìn Lý Tu, chờ anh ta mở miệng.
Dùng thứ gì để đổi lấy bảy mươi triệu, Lý Tu thật sự chưa hề nghĩ đến. Trong suy nghĩ của anh ta, Vu Giai là bạn bè, cho mượn bảy mươi triệu là điều đương nhiên, anh ta sẽ có tiền trả lại. Nhưng bây giờ Vu Giai lại nói như vậy, khiến anh ta nói chẳng nên lời.
“Dù sao để bảy mươi triệu ở ngân hàng, hàng năm có thể ăn lãi hơn cả triệu bạc, huống hồ nhà họ Vu không thiếu chuyên gia quản lý tài chính. Anh nói thử xem, anh Lý?” Vu Giai cầm chắc thìa cà phê và khuấy vài vòng.
Lý Tu nghĩ trong số tài sản mình có thể cầm cố, những bất động sản gần nhất quy ra tiền mặt cùng lắm chỉ khoảng mười triệu, hơn nữa còn có cổ phần phòng làm việc, trừ đi 10% do con gái đứng tên, hiện giờ trong tay anh ta cũng còn 42%, nhiều hơn con số hiện giờ mà Vu Giai nắm. Trước đây Lý Tu nghĩ dù sao con gái cũng là con mình, ai ngờ ả khốn Giang Yến Linh kia lại phản bội anh ta. Anh ta điều tra được 10% cổ phần kia đã bị người khác mua dứt điểm, đứng tên dưới danh nghĩa một người xa lạ.
Lý Tu đề nghị dùng cổ phần công ty để mượn tiền, dựa theo giá thị trường hiện nay, quy đổi bảy mươi triệu thành cổ phần rồi bán cho Vu Giai. Đợi ngày anh ta có khả năng hoàn trả, dựa theo 6% lãi suất chi trả hàng năm, anh ta sẽ dùng giá thị trường ở thời điểm ấy để chuộc lại số cổ phần này của công ty.
Đối với đề nghị này, Vu Giai rất hài lòng.
Lý Tu cần tiền rất gấp, hai người quyết định sẽ ký hợp đồng rõ ràng rồi giao tiền. Về chuyện soạn thảo hợp đồng, Vu Giai giao cho Khang Dĩnh Phong tìm luật sư giải quyết. Lý Tu đồng ý, anh ta cũng không am hiểu về mặt này.
Bàn chuyện công việc xong xuôi, giải quyết được một mối lo, Lý Tu bắt đầu rục rịch suy nghĩ khác. Theo ý anh ta, lần này làm hợp đồng mua đi bán lại cổ phần công ty, chưa đến một năm là anh ta có thể cầm về. Tùy tiện quay một bộ phim nhựa, tiền lãi không phải chỉ có bảy mươi triệu, anh ta còn rất nhiều kịch bản phim điện ảnh và truyền hình xuất sắc, những kịch bản nóng bỏng bùng nổ ấy luôn nằm trong ký ức anh ta, đây là ưu thế sống lại của Lý Tu.
Cho dù Giang Yến Linh đã cuỗm đi rất nhiều tiền, nhưng người phụ nữ này bỏ đi cũng không phải không có lợi, Lý Tu lại độc thân rồi. Anh ta nhìn Vu Giai, Giang Yến Linh vốn không phải là mục tiêu sau khi anh ta sống lại, nên là Vu Giai mới phải, xuất thân hơn người, thanh nhã ung dung…
Lý Tu đang mơ màng thì trông thấy Vu Giai ngồi đối diện đột nhiên mừng rỡ, sắc màu sáng rõ như lan vào mắt cô.
Lý Tu vô cùng vui vẻ, cho rằng câu nói nào của mình đã khiến người đẹp cảm động. Anh ta chợt nghe thấy tiếng rèm châu lay động, có tiếng bước chân đi đến bên này. Vu Giai đứng dậy khỏi chỗ ngồi, vươn tay với người mới đến, nụ cười rạng rỡ khác hẳn trước đó.
“Không phải anh bận không có thời gian à, sao bây giờ không bận nữa vậy?” Giọng điệu mềm mại duyên dáng ấy là điều Lý Tu chưa từng nghe thấy.
Lý Tu ngẩng đầu nhìn người đàn ông bước đến, bất kể là dáng dấp hay khí chất đều bỏ xa anh ta mấy con phố, đương nhiên Lý Tu nhận ra đối phương – Cốc Trình Hàm. Trong ký ức của Lý Tu, nhân vật cấp Ảnh đế này vốn không có quan hệ gần gũi thân mật với Vu Giai, nhưng sau khi anh ta sống lại, có một số việc không giống như trước đây nữa, chắc hẳn đây là hiệu ứng cánh bướm sinh ra từ anh ta.
Cốc Trình Hàm nắm tay Vu Giai: “Cô Cả ra ngoài, không cần sứ giả bảo vệ hoa sao?” Hắn sóng vai với Vu Giai, nhìn Lý Tu rồi nói tiếp, “phân đoạn” giữa hắn với Lý Tu là: “Anh Lý.”
Lý Tu cực kỳ ghen tỵ với Cốc Trình Hàm đang đứng cạnh Vu Giai.
Tuy trong giới giải trí chưa lan truyền tin tức Cốc Trình Hàm đính hôn, nhưng gần đây hắn với Vu Giai có quan hệ thân mật như vậy, hầu hết những người ở Thành phố Nam đều biết thân phận rể hiền nhà họ Vu này. Có nhà họ Vu nâng đỡ, Cốc Trình Hàm lại phát triển thêm một bậc ở trong giới. Sau khi ảnh thân mật của hai người bị truyền thông khui ra, hầu hết đều là lời chúc phúc vang lên, họ nói chỉ có nhân tài như Cốc Trình Hàm mới xứng đôi với người đẹp Vu Giai, cũng chỉ có sắc đẹp Vu Giai mới xứng với tướng mạo Cốc Trình Hàm.
“Cậu chủ có thể đến đây, đương nhiên em rất vui.” Vu Giai mỉm cười, cầm túi xách cạnh chỗ ngồi lên rồi khoác tay Cốc Trình Hàm: “Em và anh Lý đã bàn công việc xong xuôi, cậu chủ có muốn theo em đi dạo phố không?”
“Rất hân hạnh.”
Lý Tu cực kỳ ghen tỵ, nhìn Vu Giai tạm biệt mình, nhìn cô thân thiết khoác tay Cốc Trình Hàm ra khỏi quán cà phê.
Cách một lớp kính trong suốt, Cốc Trình Hàm xoay người liếc mắt.