Sau khi đã no nê, hắn nhả cái bên đầy đặn đó ra để lại một phiến nước bọt sáng lấp lánh trên đó rồi di chuyển nốt sang bên còn lại.
Cả cơ thể hắn to lớn và nặng nề tựa như một tảng đá to, đã vậy còn nằm đè lên người cô.
Vùng cơ bụng vạm vỡ kia ép chặt vào hoa viên bí mật, cô cảm thấy nơi đó dường như không còn khô ráo nữa, châm chích khó chịu và thoải mái đan xen, thục sự khó tả nỗi.
Bàn tay của hắn đang nắm lấy một bên bầu bĩnh để mút khẽ di chuyển nhẹ nhàng xuống vùng cấm địa đang run rẩy kia của thiếu nữ.
Ngón tay giữa mân mê mép cánh hoa uót át, chà xát xoay tròn làm cho cô phải rùng mình.
Chậm rãi cho môt ngón tay vào bên trong, chỉ nghe thấy cô gái khẽ than rồi đẩy vai hắn ra:
“ Ư, đau!”.
Người đàn ông có chút bất ngờ, trông cô cởi mở với việc lên giường dù cả hai chỉ mới gặp mặt nên hắn không thể ngờ rằng cô gái này vẫn còn là xử nữ, nhưng rất nhanh hắn cũng bình tĩnh trở lại rồi trấn an:
“ Không sao đâu, đừng lo”.
Ngón tay cố trượt vào địa phương chật hẹp kia, âm thanh thút thít của Lý Uyên vang lên.
Đừng lo cái gì chứ? Đau thế này thì sao mà không lo lắng cho được?
Không muốn đâu, còn chưa làm gì mà đã thế này rồi, nếu hắn thực sự dùng cái đó thì cô chết mất.
Bàn tay cô run rẩy cố gắng đẩy người đàn ông ra xa mình, nhưng sao hắn có thể để cho cô được như ý nguyện cơ chứ?