Edit: Er ଲ(ⓛ ω ⓛ)ଲ
Beta: Richi
Vừa nhận cuộc gọi, âm thanh nhiệt tình không ngừng luyên thuyên của Bùi Vũ Đường lại một lần nữa vang lên.
"Được được được, tôi biết rồi." Lâm Yên bất đắc dĩ thở dài nói.
Bùi Vũ Đường đúng là thuốc cao da chó, muốn bỏ cũng không được. Nếu như không đồng ý với cậu ta thì chỉ sợ Bùi Vũ Đường sẽ tiếp tục gọi điện thoại cho mình, gọi tới khi hết pin mới thôi.
"Ha ha ha chị Yên, vậy chúng ta quyết vậy rồi, chị ngàn vạn lần đừng cho em leo cây đấy. Chắc chị đang vội, em tắt máy đây!" Bùi Vũ Đường vui vẻ mở miệng nói.
"Chờ một chút!" Nghe Bùi Vũ Đường muốn cúp điện thoại, Lâm Yên vội vàng mở miệng nói.
"Chị Yên, sao vậy?" Bùi Vũ Đường có chút không hiểu.
"Kí tên... Bản số lượng có hạn... Áp phích! Đừng quên đấy!" Giọng điệu Lâm Yên hùng hổ nói.
Bùi Vũ Đường: "..."
"Được được được, yên tâm đi, em chắc chắn sẽ trộm về cho chị." Bùi Vũ Đường thề son sắt.
Nghe được lời cam đoan này của Bùi Vũ Đường, Lâm Yên lập tức cúp điện thoại.
Con gấu con này...
Lâm Yên cầm di động không khỏi có chút thất thần. Nếu như không có sự kiện năm đó, nếu như em trai cô vẫn còn thì hẳn là tuổi tác so với Bùi Vũ Đường không kém là bao.
Nghĩ đến em trai, trong mắt Lâm Yên vô thức lại hiện ra một tia tàn khốc khó phát hiện.
Nếu như không phải đám súc sinh kia...
Cô luôn đợi một ngày có thể băm những kẻ kia thành trăm mảnh, để bọn họ ân hận vì ban đầu đã làm sai.
Một lát sau, Lâm Yên thu lại tâm trạng, hít sâu mấy hơi rồi ép xuống cảm xúc trong đầu đang càng ngày càng dao động mãnh liệt.
Cô đã từng bị mất khống chế rất nhiều lần, mà hậu quả lại vô cùng nghiêm trọng. Hầu như mỗi lần đều là hủy diệt mang tính tổn thương và đả kích.
Bây giờ cô đã có thể điều chỉnh suy nghĩ của mình thật tốt, có thể khống chế số lần bản thân bị mất khống chế.
Nhớ năm đó có đủ loại thí nghiệm ở gian phòng kia thì cho dù là hiện tại lưng Lâm Yên cũng sẽ ớn lạnh từng cơn. Căn phòng ấy đơn giản chính là ngục Vô Gian*, là chỗ của A Tu La*. Nếu như có thể cô tình nguyện quên hết tất cả, nhưng rất đáng tiếc loại trí nhớ này lại giống như bàn ủi màu đỏ tươi in vào đầu.
(*Vô Gian: Toà ngục tối đen không ánh sáng có thể lọt vào, không có lối thoát.
*A Tu La (Tiếng Phạn: Asura) hay các thần (Ác Thần) ở đình miếu trong tín ngưỡng Ấn Độ, đặc biệt được nhắc đến nhiều trong Phật giáo. Những vị thần này vẫn ở trong tam giới, phúc hơn cõi người, bằng trời nhưng đức kém hơn.
Bản edit được cập nhật hoàn thiện nhất trên wattpad Meow_team)
Từ nhỏ sức tiếp thu và năng lực học tập của cô cao hơn người thường, sau khi cải tạo ở phòng thí nghiệm kia lại càng kinh khủng hơn. Nếu như không phải đã cải tạo ở đó thì có lẽ cô sẽ không trở thành tay đua xe hàng đầu thế giới, năng lực học tập và tiếp thu cũng không khả năng kinh người như vậy.
Chẳng qua là Lâm Yên vừa mất đi em trai của mình vừa có di chứng mất khống chế không kiểm soát nổi, còn có một phần hồi ức thống khổ kia không thể quên đi được.
Sau khi trốn về, cô đã tận lực giấu đi chút thay đổi này ở trên người mình. Nhưng trên thực tế cho đến bây giờ, Lâm Yên cũng không biết bản thân mình có còn là người bình thường nữa không.
Chỉ sợ chứng tâm thần phân liệt hiện nay lại là di chứng lưu lại khi đó, quỷ nhập vào người cái gì chứ, thật sự là quá không khoa học.
May là khá hơn, gần đây cô rất bình thường, chưa phát bệnh. Hy vọng có thể tiếp tục duy trì, cô không muốn đến lúc đó lại bị giam vào bệnh viện tâm thần.
...
Ngày hôm sau, Lâm Yên đội mũ, đeo khẩu trang tới trường đua mà Bùi Vũ Đường đã gửi địa chỉ cho cô.
Trường đua chia làm hai khu vực: Sân đua và ngoài sân đua.
Khu vực ngoài sân đua không có rào chắn, chủ yếu là đồng cỏ để phục vụ thi việt dã, thi vượt chướng ngại vật và leo núi, hoặc thi lái xe trong địa hình đường cát hoặc bùn lầy.
Sau đó không lâu, đội xe của ông ngoại bao gồm tay đua và hoa tiêu cũng tập hợp ở khu vực ngoài sân đua để chuẩn bị cho cuộc đua việt dã.
Sân đua là khu vực có rào chắn để thi đấu, loại sân này thường có tầm quan sát tốt hơn để khán giả ngồi hai bên khán đài có thể trực tiếp theo dõi trận đấu.
Hôm nay đám Bùi Vũ Đường thi đấu trong khu vực sân đua.
Lúc này, hai bên khán đài đã có không ít khán giả an vị, Lâm Yên lướt qua đám người, tìm tới khu vực hậu cần của đoàn xe Bùi Vũ Đường. (*)
- ---
TH: Cảm ơn "tình yêu duy nhất" của t đã edit giúp phân đoạn này~