Sau khi trở về từ trong cung, Từ Man cứ cảm thấy trong khôngkhí có một mùi tanh tanh, mỗi sáng ngủ dậy liền cảm thấy bao tử nhộnnhạo, lúc nào cũng buồn nôn, ngay cả ăn cơm cũng không thấy thèm ăn,gương mặt nhỏ nhắn vốn ở trong cung đã teo tóp, càng ngày lại trông càng đáng thương. Ngày đầu tiên Gia Cát Sơ Thanh phát giác, đã muốn đi tìmđại phu, nhưng Từ Man ghét mấy bát thuốc đắng nghét kia, thầm nhủ có thể là hậu di chứng của đêm đó, nên không để bụng, bèn ngăn không cho GiaCát Sơ Thanh đi mời thái y. Nhưng chuyển biến tốt mà hai vợ chồng mongchờ mãi không thấy đến, ngược lại Từ Man nôn mửa càng ngày càng nhiều,từ sáng sớm đã nôn, chỉ cần nghe mùi cơm đã không chịu nổi kích thích,hận không thể nôn ra cả mật đắng.
Bấy giờ Từ Man mới ý thức được, nói không chừng là nàng bị mắc chứng bệnh ảnh hưởng đến tinh thần gì đó, cho nên lúc bấy giờ dưới sự kiên trì ngoan cố của Gia CátSơ Thanh, thái y rốt cuộc vẫn đến đây.
Hai vợ chồngthấp tha thấp thỏm cùng chờ đợi thẩm phán, nhưng lão thái y kia lại cười đến mặt nở đầy hoa, liên tục nói chúc mừng. Đương lúc hai người cho làthái y cũng bị bệnh, thì vị lão thái y tự xưng là phụ khoa thánh thủkia, tay vuốt chòm râu, đoạn ném cho đôi vợ chồng trẻ này một quả lựuđạn thật to, nổ banh cho hai người choáng váng, đầu óc trống rỗng.
Từ Man mang thai.
Tính toán ngày, cư nhiên là cái ngày Từ Man đến tiệm son phấn hẹn hò cùngGia Cát Sơ Thanh, khi về còn được tặng thêm quà “khuyến mãi”.
Gia Cát Sơ Thanh cũng choáng váng ngay tại chỗ, cả người bần thần, ngay cảkhí lực đứng lên cũng không có, chỉ lo nhìn Từ Man ngây ngô cười, cái gì mà tiên giáng trần, cơ trí gì kia, đều như thể chưa từng xuất hiện trên người nam nhân này. Khiến Từ Man vừa thẹn vừa buồn cười, cuối cùng vẫnlà Mai bà bà nhìn không được, cùng Cẩn bà bà, một người người gánh côngviệc trong phủ, một người phụ trách chuyên môn chăm sóc Từ Man. Ngay cảđám nha hoàn bên người Từ Man, đều bị gom chung một chỗ, dự một khóa hộlý chăm sóc trẻ em và phụ nữ mang thai.
Từ Man mangthai, đây là chuyện lớn, đương nhiên không thể giấu được, nhưng đợi saukhi Từ Man mang thai 3 tháng, mới sai người thông báo đến các phủ, chỉsợ đụng phải Tống Tử nương nương (thần sinh nở), dọa sợ thai nhi trongbụng Từ Man.
Đối với sinh mệnh sắp đến này, trongcung hiển nhiên là ban thưởng tứ phía, Đại trưởng công chúa thì chạy tới chạy lui vài chuyến, ngay cả Thôi thị đại tẩu Từ Man cũng lấy không ítđồ tốt từ phủ Trực vương đến cho Từ Man, đó là càng miễn nói tới Gia Cát gia, và cả hai vị nương nương (dì) kia của Từ Man, trong kho phủ gầnnhư là chất đầy đống quà tặng, trong đó nhiều nhất là dược liệu, cho dùTừ Man có sinh bốn đứa cũng đủ.
Vì Từ Man, Gia Cát Sơ Thanh đã sớm đem chuyện buôn bán quăng ra sau đầu, ngày ngày nghiêm túc dựa theo cuốn sổ nhỏ mà Mai bà bà đưa, sắp xếp sinh hoạt hàng ngày củaTừ Man, chỉ cần hắn có thể nhúng tay, tuyệt đối sẽ không giao cho ngườikhác, Từ Man thấy mà trong lòng ấm áp gần như rơi lệ.
Thân làm trưởng tẩu, Chu Hoàn đương nhiên cũng đến đây, nhìn ra được nàngđối với chuyện Từ Man mang thai rất là vui mừng, nhưng trong lời tán gẫu toát lên một tia vừa hâm mộ vừa cô đơn, Từ Man nghe ra được lại khôngnói lời nào an ủi. Chuyện như vậy có nói nhiều lời, cũng không cách nàovỗ về nỗi phiền muộn trong lòng Chu Hoàn, còn không bằng chờ Chu Hoànmang thai, nàng thật lòng chúc phúc là được.
Nay phủGia Cát, lão phu nhân là hoàn toàn không có cách nào xử lý công việcnữa, nhà họ Hoàng xảy ra chuyện lớn như vậy, không dính dáng đến bà tađã là nể mặt Gia Cát gia lắm rồi (bà này là đường muội của Đại Đô Đốc nhà họ Hoàng). Tính cả thảy những chi nhà họ Hoàng trong thành Kiến Khang này, ngay cả nhà tổ, phàm là những nhà trong ngũ phục cũng không tránh được nỗi giận lôi đình của Hoàng đế. Xét nhà chém đầu, biếm thành nô bán đi, nhẹ nhất cũng là sung quân đày đến nơi hoang sơ. Điều này đối với Gia Cát lãophu nhân – Hoàng thị mà nói, quả thực chính là tai ương ngập đầu. Tronglần thanh tẩy này, nhà mẹ đẻ của bà ta gần như biến mất không còn mộtai, cho dù là sung quân, cũng không tìm được bóng dáng.
Lão phu nhân vốn đã bị phong thấp, lúc này lại gặp phải tinh thần bị đảkích, cả người đã hoàn toàn nằm bẹp giường, không dậy nổi. Vì thế côngviệc của phủ Gia Cát từ trên xuống dưới, toàn bộ liền rơi vào đầu ChuHoàn, điều này khiến nàng vốn đang muốn cùng phu quân giục ngựa đến biên quan, lo lắng một thời gian. Mãi đến khi Gia Cát Sơ Liêm bởi vì phải xử lý quân lực hỗn loạn xung quanh thành Kiến Khang, mà được Hoàng đế chotiếp tục ở lại Kiến Khang, Chu Hoàn bấy giờ mới thoáng nguôi ngoai được. Lại kiên quyết nhất định phải nhân lúc trước khi trượng phu rời kinh,cố gắng sinh một đứa bé, cho dù trượng phu không thể mang nàng đến biênquan, nhưng dầu gì còn có một đứa nhỏ tán gẫu an ủi.
Lần này trong thành Kiến Khang, thế gia bị xét nhà thật sự rất nhiều, không nói mười thất cửu không (mười nhà đã có chín nhà tan hoang), nhưng nói một nửa thế gia biến mất trong tràng tranh đấu chính trị cũng không kém. Cho nên sau khi kinh thành thoáng yên ổn, mỗi nhà có hônphối đều hận không thể lập tức đi tìm thông gia, dùng việc hỉ mà xóa đinỗi bất an khủng hoảng trước đó, thuận tiện cũng có thể lôi kéo vài nhân tài mới nổi được Hoàng đế coi trọng sau màn tranh đấu kia.
Hôn sự của Gia Cát Mỹ Yên và Hoàng Tú Lệ hiển nhiên cũng được nhắc tới,người lớn của hai nhà cũng thực cảm thấy may mắn, lúc trước không tùytùy tiện tiện gả con gái cho người khác, bằng không ngộ nhỡ thông gia có xíu xiu quan hệ nào với loạn đảng, sau này cũng không dễ dàng gạt điđược. Trong đó Hoàng Tú Lệ là khó xử nhất, bởi vì nhà họ Hoàng ngã đổ,mặc dù cha của Hoàng Tú Lệ lúc trước cùng Đại trưởng phò mã còn có GiaCát gia tiểu thúc ngầm ủng hộ Hoàng đế, nên không bị liên lụy gì, nhưngdẫu sao cũng có ảnh hưởng đến hôn sự của nữ nhi. Nhóm tân quý (quan mớinổi) lại không dám giữa hoàn cảnh nhạy cảm này, mà lấy một cô nương nhàhọ Hoàng.
Cho nên sau khi Từ gia Nhị cô tới cửa bànbạc cùng Đại trưởng công chúa, bèn quyết định đem nữ nhi gả cho cháungoại trai bên nhà mẹ đẻ của Giang lương nhân. Nhà mẹ đẻ của Giang lương nhân – Giang gia này vì lần này xuất lực giúp Hoàng đế mà đã sớm đoạntuyệt quan hệ với bổn gia. Tuy nói chàng trai kia là thứ tử, chức quantrong triều lại không cao, nhưng con người rất cần mẫn, độ tuổi vàotriều làm quan cũng không lớn (ý nói tương lai có triển vọng), hiện tạichờ chuyển ra ngoài, sau này Hoàng Tú Lệ cũng không cần ở trong Giangphủ bị mẹ chồng chèn ép. Huống chi, Giang lương nhân có thể sống đến hôm nay, không bị Hoàng mỹ nhân hại chết, cũng là Đại trưởng công chúa vàTừ Man ra tay giúp đỡ, Giang gia cảm kích còn không kịp, Hoàng Tú Lệ lại nói thế nào cũng do Từ gia Nhị cô sinh ra, cho dù không có huyết thống, nhưng rốt cuộc vẫn xem như thân thích, kiểu nào cũng sẽ không bị ngườicoi thường.
Có đôi khi Từ Man sẽ nghĩ, ngày hôm đócông chúa Thục Thận tìm nàng rốt cuộc có chuyện gì (cái ngày Thục Việnđại hôn), phải chăng có liên quan đến chuyện Hoàng đế trúng độc, hay làmuốn đem nàng ra làm người chịu tội thay, lại làm chút gì đó chia rẽtình cảm giữa phủ công chúa và Hoàng hậu. Nhưng mà, việc này dĩ nhiên đã không thể biết được đáp án, bởi vì sau khi phủ Hữu tướng rơi đài Trầnmỹ nhân bị biếm, công chúa Thục Thận đã bị Hoàng đế thu lại phong hào,điều đến đất phong nơi xa xôi, tuy nói đã khoan dung tha cho nàng mộtmạng, nhưng cả nhà chồng nàng ta toàn bộ bị hoạch tội, nàng lại không có con, ngày sau, cũng bất quá là giam lỏng tại nơi thâm sơn cùng cốc, côquạnh mãi đến chết già mà thôi.
So với công chúa bịđịnh tội giống như nàng, suy cho cùng Thục Viện càng tàn nhẫn hơn. Saukhi biết việc bức vua thoái vị thất bại, toàn bộ bố trí bên ngoài cũngthất bại, nàng ta thế nhưng quyết đoán châm lửa đốt phủ công chúa, giếtchết vị hôn phu của mình, lại liên lụy đến từ trên xuống dưới trong phủ, gần như cả trăm nhân khẩu đều bị chết trong trận lửa dữ dội kia. Thếlửa lại thiêu suốt ba ngày trời mới bị dập tắt được, trận hỏa hoạn nàychẳng những thiêu trụi phủ công chúa, mà ngay cả hơn hai mươi phủ trạchquanh đó đều bị liên lụy, trực tiếp tổn thất đến kinh tế tương đương với thu nhập hai mươi năm của một gia đình hạng trung, ngoài ra, số ngườichết khổng lồ quả thật nghe mà rợn người, việc này chẳng những gây chấnđộng cả nước trong năm đó, mà sau đó được sử quan ghi vào sử sách, lấyđó làm cảnh giác.
Sau khi biết Thục Viện chết, Từ Man nghe nói Hoàng Tú Oánh bị bắt tại một gian chùa miếu, lúc bị áp giảilên pháp trường, nàng ta còn hướng về phía đám đông, điên điên khùngkhùng gào to, nói Từ Man là yêu quái, nói nàng có một yêu tăng tươngtrợ, bằng không nhà họ Hoàng sao có thể thất bại, Gia Cát Sơ Thanh saocó thể yêu người khác. Điên điên khùng khùng, thần chí không rõ kêu loạn như thế, ai cũng không cho là chuyện quan trọng, Từ Man nghe được màcảm thán. Một nữ chính trọng sinh đương yên đương ổn cư nhiên rơi vàokết cục như vậy, xem ra Hoàng Tú Oánh muốn đi tìm cao tăng không có thật kia, cũng chỉ là muốn thay đổi càn khôn, hoặc là muốn bắt được nhượcđiểm của Từ Man.
Nhưng vận mệnh sai khiến, trongsách, Hoàng Tú Oánh mặc dù không xem là thiện lương, nhưng rốt cuộc chưa từng thương tổn đến người vô tội nào, điều nàng theo đuổi chỉ là tìnhyêu của biểu ca, sự bình yên của gia đình, vốn không có sai. Còn trongthực tế, sau khi Từ Man xuyên không, đã bày tỏ rất rõ ràng rằng khôngmuốn đối địch với Hoàng Tú Oánh, nhưng Hoàng Tú Oánh cứ khăng khăng chemờ mắt, chỉ chăm chăm nhớ lại kiếp trước, chẳng những thủ đoạn ngày càng trở nên ác liệt, thậm chí không tiếc hy sinh người vô tội, chỉ để đạtđược mục đích. Đối với Hoàng Tú Oánh mà nói, có lẽ đó là bất đắc dĩ,nhưng nàng ta đã quá mức ỷ lại kiếp trước, thế cho nên mới vây khốntrong màn ký ức xua không đi kia, chưa bao giờ sống qua một ngày trongcuộc sống thực tại.
Tuy nói Từ Man không nhất định có thể cởi bỏ bất hòa giữa nhà họ Hoàng và hoàng thất, nhưng ít nhất trêncon đường báo thù nàng sẽ không đánh mất đi bản tâm. Nói không chừng,nếu dùng một phương thức khác, sẽ có một kết cục không ngờ tới.
Từ Man ở trong phủ quận chúa dưỡng thai, hưởng thụ Gia Cát Sơ Thanh chechở trăm bề, nghe người trong phủ chuyên môn hóng chuyện lá cải bênngoài, giải khuây cho nàng. Nhưng nàng vạn vạn không ngờ tới, sau khi Tứ hoàng tử chạy một vòng từ bên ngoài trở về, thế nhưng chạy đến phủ quận chúa, năn nỉ Gia Cát Sơ Thanh cho hắn đi theo đoàn tàu buôn đến Châu Âu của năm sau, hắn cảm thấy chính mình cứ quanh quẩn trong trong hoàngcung, cơ hội được tiếp xúc với thế giới bên ngoài thật sự quá ít. Tuylần này hắn chạy nạn chỉ ngắn ngủn mấy ngày, nhưng đã học được những thứ mà có cả đời ở trong hoàng cung cũng không học được. Cho nên đương lúcnội tâm còn đang dâng trào, hắn đầu óc nóng lên, bèn nghĩ đến chuyệnmuốn đi đến địa phương xa hơn coi trộm một chút. Vì thế, Châu Âu vớiquốc gia bất đồng, nhân chủng bất đồng, trở thành địa phương mà hắnhướng tới.
Từ Man nghĩ rằng Tôn Mẫn Hi chẳng qua nhất thời xúc động, lại không ngờ rằng, hắn chẳng những không thay đổi ướcnguyện ban đầu, tạo áp lực trước mặt Hoàng hậu, còn chạy tới trước mặtHoàng đế xin ý chỉ. Điều càng khiến người kinh dị hơn là, Hoàng đế vậymà cũng đồng ý, thậm chí cho hắn làm đại biểu Ngô quốc, đi đến các quốcgia xung quanh, chẳng những học tập cách trị quốc của họ, còn bảo hắnđem kỹ thuật, lý luận, nguyên liệu trong nông nghiệp – công nghiệp –buôn bán, mang về Ngô quốc.
Đến lúc này, Từ Man rốtcuộc hiểu được vì sao bao nhiêu năm nay Gia Cát Sơ Thanh luôn gởi chúthạt giống trở về, đó chính là Hoàng đế cữu cữu muốn mở rộng làm phongphú thêm cây nông nghiệp cho quốc gia, từ trong đó tìm ra lương thựcthích hợp nhất với đủ mọi địa phương khác nhau, để Ngô quốc người ngườiăn no, không còn đói khát.
Từ Man vuốt vòng bụng đãbắt đầu nhô lên của mình, nghe hương thơm dìu dịu của hoa xuân, tronglòng một mảnh an bình, một minh quân như cữu cữu, nhất định sẽ dẫn dắtNgô quốc đi đến một thời đại mới, so với thời kỳ sau khi Đại hoàng tử kế vị trong sách, nhất định sẽ càng có triển vọng hơn. Người thân ngườiyêu và cả đứa con của nàng, sẽ sống trong một thời đại như vậy, thật sựlà rất may mắn.
“A Man!! A Man! Ngươi bảo Gia Cát SơThanh giao tên khốn họ Đàn kia ra đây!!” Xa xa một thân áo vàng, Gia Cát Mỹ Yên hai má đỏ bừng, nổi giận bừng bừng, từ xa đã kêu lớn.
Từ Man khẽ thở dài một hơi, đây đã là lần thứ mấy trong tháng rồi?
~*~
Tác giả có lời muốn nói: hai phiên ngoại sau là quá trình bánh bao sinh ra, và cuộc sống của vài vị may mắn còn sống.
Giới thiệu một chút nào, chả là cuối cùng mỗ Tâm đã trở về từ hành tinh lạcđà Alpaca, vì thế truyện mới sẽ lên sàn nha, mọi người đừng quên tui đónha a a a a a! ~~~
Tên truyện là: Xuyên vào hệ thống truy sát Mary SueTruyện kể rằng người ngoài hành tinh là tổ tông của ngườiđịa cầu, bất hạnh xuyên vào hệ thống, bị một đám đủ loại nữ chính tratấn thống khổ (lầm to), điểm nảy mầm là nam chính do hệ thống đưa tặngnga ~~
* Xuyên vào hệ thống: truyện chỉ nữ chínhxuyên vào trong một hệ thống nào đó, căn cứ vào chỉ dẫn của hệ thống màlại xuyên đến đủ loại tiểu thuyết, phim truyện, phim điện ảnh nào đó đểlàm nhiệm vụ, bình thường một quyển sách tối đa cũng không hơn 10 nhiệmvụ.
Truyện ngắn “Cung nữ nữ phụ cầu bò lên giường” đã khôi phục đổi mới ~ chuyện kể rằng Mỗ Tâm đối với tên thái giám lấy vợ kia rất là tò mò a rất tò mò đó a ~Sau một tràng pháo tay kích động xin phát biểu một câu,truyện nữ tôn “Túy Trang Từ” của mỗ Tâm đã được chế tác thành kịchtruyền thanh (radio drama), rất nhanh sẽ ra mắt với các nàng thích nữtôn nha, kính thỉnh chờ mong nha ~