Trụ sở Hải Quân, trong một gian văn phòng......khụ.....khụ...treo đầy poster, thú bông Tanuki, có vẻ chủ nhân của nó rất cuồng loài vật này đây. Con nào con nấy biểu cảm gương mặt đơ đơ nạnh nùng, ngầu lòi choảnh cún, rất chi là.....TRẤT"S!
Cửa phòng mở ra, một thân hình nhỏ lượn lờ uể oải như bóng ma đi vô, ngã vào chiếc ghế xoay. Cái hồn trăng trắng như muốn cúi chào mọi người bay lên thiên đường........STOP! ĐỪNG CÓ CHẾT! BÀ MÀ CHẾT THÌ TUI LẤY AI CÂU CHƯƠNG HẢ!!!???
Có vẻ đã nghe được lời thỉnh cầu rất "thành khẩn" của bé Vi tác giả. Hayate khôi phục lại khí sắc như bình thường, nhưng trông vẫn còn oải lắm, nó mệt lừ đừ úp sấp mặt xuống bàn: "Bất hạnh qué! Sao số tui lại xui cmn xẻo thế này!? Tui sống hiền lành nhân đức quá mà!!!!"
Nếu Chrono mà ở đây thì 200% hắn sẽ đạp nó dập mông. Ờ thì hiềnnnnn lém! Mà hiềnnnnnn sao thì từ từ kể sau.
Yagami Hayate, 6 tuổi rưỡi, sĩ quan tập sự khoa chỉ huy quân sự. Nguồn ma lực cực lớn, đầu óc linh hoạt, nhưng khổ một nỗi..........không thể sử dụng thiết bị ma thuật!
Thiết bị hay còn gọi là Device, một loại vũ khí chiến đấu ko thể thiếu của những sĩ quan chiến trường. Dùng chúng có thể khống chế ma lực hiệu quả, tối ưu hóa các đòn tấn công, so với thi triển bằng tay không thì đỡ tốn sức hơn nhiều. Thế nhưng Hayate lại ko thể sử dụng Device. Mọi Device đều từ chối ma lực của nó, nói chung là.......thảm!
Hayate vùi đầu cọ cọ đống thú bông Tanuki, vẻ mặt như trút được gánh nặng: "Em phải làm sao đây Nii? Ai cũng nhìn em bằng ánh mắt ko phục. Chẳng lẽ ko dùng đc Device lại thảm đến vậy? Em hông chịu đâu!!!!!"
"Muốn hỏi thì trực tiếp với anh. Ôm tanuki hỏi thì được cái gì?" Một giọng nói quen thuộc khiến nó bật phắt dậy, nhìn về phía lối vào. Chrono dựa lưng vào mép cửa, tay cầm một hộp bánh kem, khóe miệng nhàn nhạt nhếch lên, ánh mắt sủng nịch có chút hết cách, giống như nhìn một cô em gái nghịch ngợm vậy: "Anh nghe em bị khiển trách. Lần này là chuyện gì đây?"
"Nii!!!" Hayate nhào vào lồng ngực hắn, ủy khuất kể lể tựa một đứa trẻ bị bắt nạt về nhà mách với phụ huynh: "Đô đốc Leona thiệt quá đáng mờ! Người ta mún góp ý chút thui!! Rõ ràng cách làm việc của cô ấy đã cổ lỗ sỉ lắm rùi!! Vậy mà hông thèm nghe người ta còn bắt viết bản kiểm điểm nữa chớ!!"
Ôi giời, vụ này hắn có nghe rồi. Cũng tại con bé hơi quá kích nên Leona-san mới khiển trách ấy chứ. Nhưng biết sao đc bây giờ, phải an ủi thôi!
"Nhất thời thay đổi ko phải tốt. Kế hoạch của em nên từ từ mà tiến hành. Đô đốc chỉ nói vậy thôi chứ cô ấy rất coi trọng nó đấy!"
"Thiệt hông đó!?"Hayate nghi ngờ ngước mặt lên.
"Lừa em được đồng xu nào à? Thật!" Lúc hắn đến văn phòng Leona-san, bản báo cáo kế hoạch rất ngay ngắn mà sắp xếp trên chồng tư liệu quan trọng. Hayate có đầu óc cực thông minh, thứ nó nghĩ ra cũng chả phải bình thường, cô ấy coi trọng cũng phải.
"Hehe! Vậy thì tốt rồi!" Oán vậy thôi chứ nó hết giận nhanh lắm, mới đã quên sạch sành sanh, nhanh nhảu cầm lấy hộp bánh mở ra ăn. Có bánh ngọt vào miệng, HP của nó phục hồi lại nguyên vẹn 100% tràn đầy năng lượng.
Chrono nhẹ lắc lắc đầu, nụ cười nhàn nhạt bất đắc dĩ. 3 năm thôi mà có quá nhiều điều thay đổi. Fate hiền lành nhút nhát đã cứng cỏi sắc bén lên, cộng thêm....cái máu biến thái. Hayate hay cười đã ra dáng chỉ huy tương lai, bình tĩnh, nghiêm nghị, nhưng lại ngày càng dựa vào mình. Phải nhanh chóng tìm cách giải quyết chuyện này mới đc!
Tuy vậy hắn vẫn ko nghĩ ra được cao kiến gì, chỉ có..........nhưng hắn từng hứa sẽ luôn ở bên cạnh Hayate, quyết định như vậy........thật ko nỡ chút nào.
Còn về cô nhóc cựu học trò của hắn, Nanoha. So với Fate và Hayate lại càng mạnh mẽ hơn.
Tại sân đấu tập Không quân, mọi người vây kín khung cửa kính quan sát, ko ngừng trầm trồ thán phục:
"Giỏi thật đấy!"
"Là Sĩ quan thực tập Nanoha Harlaown, cứ cái đà này cô bé sẽ được chuyển chính thức sớm thôi!"
"Đúng là thiên tài mà!"
"Ai mà chả biết Nanoha-san với Chrono-san ở Đội Hành pháp là cặp bài trùng ăn ý nhất nhì Ban An ninh chứ!"
"Suỵt! Thấy ai kia ko!?"
"Hả? Chrono-san!? Cậu ấy ở đây từ lúc nào!!??"
Hắn khoác thêm chiếc áo măng tô nghiệp vụ màu trắng, hai tay cho vào túi, ánh mắt nghiêm nghị qua sát trận đấu.
Trang phục đấu tập của Nanoha là quần bó thể thao ngắn trên đầu gối, áo thun dài rộng thoải mái, trên khuỷu tay và đầu gối mang miếng đệm phòng hộ, thực sự rất đơn giản, vì chính nó đã yêu cầu như vậy.
Mái tóc màu nâu cam cột thành một bên đuôi ngựa với dải ruy băng trắng. Tuy còn nhỏ tuổi nhưng nét mỹ nhân đã hiện rõ trên gương mặt Nanoha, không phải dịu dàng nữ tính như Fate, cũng không phải Sếp"s mode cứng rắn tĩnh lặng giống Hayate, mà một nét thân thiện ôn hòa dễ gần, chỉ cần đứng đó người ta đã tự thấy ấm áp rồi.
Nanoha cầm trên tay là một khẩu handheld railgun, dài ước chừng cây súng bắn tỉa, trông khá là cồng kềnh, nhưng nó chỉ cầm duy nhất một tay, còn tay kia dự trù một khẩu laze (hình dạng súng lục). Nhìn ngầu vô kể!
Đối thủ của nó là những cỗ máy Gadget đủ mọi chủng loại từ nhỏ đến bự tổ chảng. Nó bay lên không, diệt trước những cỗ biết bay. Ánh điện màu lam từ railgun xuyên thẳng phá tan từng chòm, từng chòm Gadget. Máu hưng phấn nổi lên, Nanoha một bên tránh né mà cũng liên tục nả súng diệt hết đám dưới đất. Độ điên cuồng đó khiến người ta trố mắt mà kinh dị!
Con Gadget cuối cùng bị tiêu diệt. Nanoha vứt đại khẩu 2 khẩu súng sang chỗ khác, rồi rời khỏi phòng tập. Nó còn định lấy cái khăn lau mồ hồi, nhưng vừa thấy một người quen thuộc, nó nhanh nhảu sà vào ôm: "Nii!! Anh tới xem em sao? Yêu Nii quá à!!!"
Chrono nhẹ cốc đầu nó, nhỏ giọng mắng: "Thơm ghê ha! Tui mới tắm đó cô hai!!!"
"Ehehe! Em cứ ôm đó thì sao!!" Nanoha cười híp mắt chả thèm quan tâm. May mà hai người này còn gắn mác "trẻ con 6 tuổi rưỡi ngây thơ trong cmn sáng", nếu ko thì cũng bị thiên hạ đồn đãi cả ra.
Hắn bất đắc dĩ thở dài: "Rồi rồi! Tắm xong thì ôm mấy đó ôm! Lát nữa anh phải làm nhiệm vụ đấy!!"
"Vâng!!!"
Nanoha thay bộ quân phục không quân: vest trắng, cà vạt đỏ, váy công sở xanh dương, mái tóc vẫn cột kiểu đuôi ngựa ấy, nó nhe răng cười hì hì đùa giỡn: "Theo như kinh nghiệm đọc shoujo manga lâu năm của em thì.......Nii đang muốn tỏ tềnh với em nà!!!"
"Muốn ăn vài phát ko?" Hắn trưng bộ mặt Poker face "bố ếu quan tâm", tay móc ra khẩu súng điện nhỏ gọn. Thấy cái món hàng này, Nanoha run run người ko dám đùa nữa, gượng cười làm lành: "Đừng manh động! Phải hết sức bình tĩnh!! Vậy..........là có chuyện gì?"
Hắn búng tay, một trang tư liệu trên màn hình 3d xuất hiện trước mặt khiến nó trừng to mắt bất ngờ: "Báo cáo đánh giá quá trình thực tập được thông qua........Em được chuyển chính thức rồi sao!!??"
"Theo lí thuyết là vậy!" Chrono khoanh tay bình tĩnh giải thích: "Nhưng ko phải cứ giữ thành tích đều đều, hết thời gian thực tập là được cho qua. Em phải làm một bài kiểm tra đối chiến nữa. Giám khảo sẽ được chọn ngẫu nhiên. Lịch kiểm tra anh sẽ cho em sau!"
"Ể!! Phải thi nữa hả!!??" Nó uể oải gục đầu, bài kiểm tra bình thường đã khó thí mồ, vậy thì cái bài thi này còn biến thái đến mức nào đây? Sao cái số thi cử cứ ám con người ta từ nhỏ tới lúc vác cái thân đi làm vậy giời!!??
"Nii, anh biết giám khảo của em là ai hông?" Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, nó nhất định là chiến thắng đối thủ này!
Chrono chép chép miệng, bó tay nhún vai: "Ai biết đâu. Đã nói là ngẫu nhiên rồi mà!"
"Chề, chán thế!!!" Nanoha thở dài song nhanh chóng lạc quan trở lại: "Thôi thì cứ chơi khô máu, rồi sẽ ổn thôi!"
Na tỷ à, cứ cười đi! Rồi bé Vi sẽ cho tỷ khóc ko ra nước mắt! Muahahahaha!!