*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- Tôi thấy hai đứa nó nói đúng đấy bà! - Chiến Thành cầm ly cà phê của mình lên.
- Đến ông cũng ủng hộ hai đứa nó rồi! - Hoàng Thư lườm qua Chiến Thành.
- Mẹ không phải là không muốn con học ở nhà nhưng con cũng phải ra ngoài giao du bạn bè chứ! - Hoàng Thư đỡ trán.
- Ý mẹ là ăn chơi tụ tập giống anh hai?! - Hoàng My nhướng mày chỉ tay vào Hoàng Long.
- Này! Em không được nói anh trai mình "dư" thế nhá!!! Anh là con ngoan trò giỏi đấy! - Hoàng Long phản bác kịch liệt.
- Anh là con ngoan trò giỏi ấy! Con ngoan trò giỏi nào mà lại rủ em gái mình chơi game thực tế ảo vào ban đêm giống anh đâu! - Hoàng My cãi lại Hoàng Long.
Vì Đoàn Huy đã đi ra ngoài và không có bất cứ ai ở đây nên cả gia đình mới sống thực như thế. Chứ có người thì sao như vậy được.
- Cái gì?! Con rủ em nó chơi game vào ban đêm á?! - Hoàng Thư quay phắt sang nhìn Hoàng Long ngồi bên cạnh Hoàng My.
- Không có a!! - Hoàng Long giật nảy mình lên.
Tiếng chuông cửa vang lên, cả nhà cũng im lặng. Hoàng Long tự động ra ngoài mở cửa vì biết thừa tình cảnh bây giờ.
- Chào cậu! Hoàng Long! - Cường Quân mỉm cười.
- Chào cậu! Hôm nay đến nhà tớ chơi sao?! - Hoàng Long cũng không bài xích gì Cường Quân nhiều như 8 năm trước nữa nhưng vẫn không ưa nổi thanh niên này.
- Không! Hôm nay tớ có chuyện mới đến! - Cường Quân lắc đầu rồi đi vào.
- Chào hai bác! - Cường Quân cũng không khách sáo như lúc nhỏ nữa mà chào ngắn gọn lại.
- Chào anh! - Hoàng My chào một câu cho có lệ.
- Ừm! Hôm nay cháu muốn sang nói chuyện với hai bác! - Cường Quân không vòng vo tam Quốc.
Hoàng Long cũng hiểu Cường Quân muốn nói gì nên cũng chỉ bình thường ngồi về chỗ cũ là bên cạnh Hoàng My rồi uống một cốc nước đá.
- Bố cháu quyết định cho cháu và Hoàng My đính hôn! - Cường Quân nói thẳng.
Cả nhà nghe thấy thì suýt phun hết nước uống trong miệng mình ra. Hoàng My ngơ ngác nhìn sang Cường Quân. Cường Quân cũng liếc sang nhìn biểu cảm của Hoàng My, thấy vậy thì trong lòng phì cười vì quá dễ thương.
- Tôi đã về rồi đây! Tôi bỏ lỡ chuyện gì à?! - Đoàn Huy đạp cửa vào nhà.
Cả gia đình nhìn sang Đoàn Huy làm anh cứng người một chút, anh đã thấy được ai đó rồi. Hoàng My nhìn thấy Đoàn Huy thì nghĩ ra một kế sách để thoát tạm thời.
Hoàng My nhân cơ hội không ai để ý đến mình, cô giật giật góc áo của Hoàng Long, khi thành công làm Hoàng Long quay lại nhìn mình thì cô lấy tay còn lại chỉ chỉ vào mặt mình. Hoàng Long không hiểu lắm nhưng ngay lập tức hiểu luôn. Hoàng My ngồi nặn nước mắt ra, may mà nhờ chỉ số EQ của cô rất là ổn định nên cô rất nhanh mà khóc oà lên.
- Tiểu My! Ngoan! Đừng khóc! Đừng khóc mà! - Hoàng Long cũng lập tức biết phối hợp mà dỗ dành cô.
- Tiểu thư! - Đoàn Huy thấy vậy thì liền chạy đến chỗ cô.
- Sao vậy tiểu My?! Con của mẹ sao lại khóc rồi! - Hoàng Thư cũng nhanh nhẹn phối hợp.
Thế là cả nhà nháo nhào lên vì cô tiểu thư út yêu dấu khóc ầm ĩ. Mãi đến một lúc lâu, vì thân thể còn nhỏ nên Hoàng My nhanh chóng mệt mỏi mà dựa vào người Đoàn Huy ngủ luôn.
- Tiểu thư cần nghỉ rồi! Tôi sẽ đưa tiểu thư lên phòng ngủ! - Đoàn Huy bế Hoàng My theo kiểu công chúa rồi đi lên phòng.
Hoàng Long nhìn theo bóng lưng của Đoàn Huy mà thầm khen ngợi con em gái khôn không thể lường được.
- Được rồi! Cậu hãy về đi! Tớ nghĩ là cả gia đình tớ phải có thời gian suy nghĩ cho vấn đề này! - Hoàng Long có lý do để đuổi khách thì nhanh mồm nhanh miệng mà đuổi luôn.
- Vậy tớ về đây! Cháu chào hai bác! - Cường Quân đứng dậy, nhìn về căn phòng đóng cửa của Hoàng My rồi ra khỏi nhà.
Còn trong phòng Hoàng My thì cô đang nằm trên giường ngủ một cách ngon lành. Mắt cô sưng lên vì khóc nhiều. Bên cạnh giường là người mà ai cũng biết là cái thằng nam chính biến thái.
Đoàn Huy: "..." Nói bao lần là theo kịch bản rồi! Biến thái cái mặt bàn!!
Tác giả: "..." Nói bao lần là ta đổi nam chính rồi! Kịch bản cái quần đùi!
- Không ngờ chuyện này lại đi xa như thế! - Đoàn Huy chống cằm, vuốt tóc Hoàng My.
__________________
_________**Góc trò chuyện cùng tác giả**
Thứ hai, ngày 27 tháng 7 năm 2020
Thời gian đăng: 21 giờ 30 phút
Thời gian hoàn thành: 20 giờ 58 phút
Hôm nay là một ngày ad ở nhà một mình vào buổi tối. Ở nhà một mình làm ad cảm thấy rất là vui.
Ad có thể quẩy banh nóc mà không ai biết này, ad có thể chơi game thua đến mức đập máy mà mẹ không biết này, ad có thể đạp con chó xuống giường để nó ngủ dưới đất này,...ad có thể làm nhiều thứ một mình kì thực rất là vui luôn.
Vì quá rảnh háng, không có gì để làm sau khi đạp cả hai con chó xuống giường nên ad viết chương này cho tròn hai chương một ngày.