04/03/2022
Edit: Nhật Nhật
...
Chương 63
Thứ cần có của một người đàn ông đích thực, thức uống đặc biệt của mùa xuân.
Món mứt dâu tây đỏ au mang theo hương vị mùa xuân nồng đậm vừa xuất hiện, đã hấp dẫn sự chú ý của hầu hết người chơi đang câu cá.
Hoặc là nói, bọn họ nhờ một tiếng thét kích động mà phát hiện ra sự tồn tại của mứt hoa quả.
[Tinh Hà], cũng chính là cậu nhóc ngồi bên cạnh bắt chuyện với Văn Tinh Diệu, sau khi vô thức thốt ra câu kia xong thì có cảm giác ánh mắt anh đại nhìn mình cứ quái quái, lập tức rụt cổ lại, nhưng vẫn không quên đưa tay nhận cái bát mà Văn Tinh Diệu đưa cho, nhỏ giọng nói câu "Cảm ơn anh đại".
Văn Tinh Diệu đương nhiên sẽ không chấp nhặt với trẻ con, hắn chỉ không hiểu nổi, một phần đồ ăn thôi, sao lại có liên quan gì với "Đàn ông đích thực"? Chẳng lẽ lời này nói ra có ý là, "Đàn ông đích thực" như hắn, mà lại ăn đồ ăn như vậy?
Nhưng món mứt dâu tây này, theo hắn thì chính là đồ ăn chuyên dụng để câu cá.
Bên ngoài Văn Tinh Diệu nhìn thì bình tĩnh, nhưng trong lòng thì đã bị bao trùm bởi các bình luận phàn nàn. Không thể hiểu nổi, trong đầu người trẻ tuổi bây giờ đang nghĩ những cái gì!
Hắn cầm thìa, nhẹ nhàng múc một muỗng dâu tây bỏ vào trong miệng, hương vị chua chua ngọt ngọt khiến người ta thấy thèm ăn, cắn một miếng thôi là trong miệng đã tràn đầy mùi thơm. Mà trạng thái đặc biệt thuộc về món "Mứt dâu tây" này cũng lập tức hiện ra.
[ Trong vòng 60 phút, tăng 50% tỷ lệ cá Koi mắc câu, xác suất cực nhỏ có giống cá Koi siêu hiếm xuất hiện.]
"A! ! ! Đây là trạng thái thần thánh nào vậy! Hiệu quả quá tốt, quả thực chính là vật phẩm dành riêng cho nhiệm vụ lần này mà! ! !" Bên cạnh đã có người thay hắn rít gào.
Lời này vừa ra, người xung quanh đã "Bặc bặc bặc" quay ngoắt đầu lại, đồng loạt xông tới.
"Chuyện là thế nào? ! Trạng thái gì cơ? [Tinh Hà], cậu nói kỹ một chút xem nào!"
"Hở? Anh đại [Yêu Tinh] cũng ở đây à? Đừng nói là anh đại lại kiếm được đồ tốt ở đâu nhé?"
"Là đồ ăn à, chẳng lẽ là có người bán ở mấy quán vỉa hè bên kia, người còn ở đó không, tôi cũng muốn đi mua!"
Thấy đã có người nhanh tay nhanh chân chạy về phía hàng quán bên kia, [Tinh Hà] vội liếc Văn Tinh Diệu đang im lặng không nói gì ở bên cạnh, đỏ mặt giải thích: "Không phải không phải! Không phải mua ở bên kia đâu, là... Là đồ ăn anh đại [Yêu Tinh] cho tôi, gọi là mứt dâu tây, trạng thái tăng thêm của nó thực sự là quá thần thánh!" Nói xong, cậu nhóc giơ bát mứt dâu tâu mình mới ăn được một miếng cho những người chơi khác thấy.
Cậu nhóc trái lại không nói thẳng ra trạng thái được thêm cụ thể là gì, nghĩ thầm, coi như đây là bí mật thương mại đi.
Dâu tây bên trong vẫn còn giữ nguyên hình dáng vốn có, ngâm trong nước đường màu đỏ au, nhìn cực kỳ hấp dẫn.
Người chơi có mặt không nhịn được trợn tròn hai mắt. Trước không nói đến việc chén mứt dâu này có hiệu quả tăng trạng thái cực đỉnh, chỉ nhìn nguyên liệu để làm ra nó thôi, cũng là loại mà level hiện tại của bọn họ không thể nào trồng ra được.
Đúng là anh đại có khác, rất đáng gờm, nhanh thế đã lên đến cấp 15 thì thôi không nói, còn có thể dùng dâu tây làm ra món ăn như vậy nữa!
Đám đông nhìn lom lom, không chớp mắt vào bát mứt hoa quả, cuối cùng có người không nhịn được nữa, lên tiếng hỏi: "Ờm... Anh đại [Yêu Tinh], bát mứt dâu tây này, anh có bán không? Nếu bán, tôi trả 500 đồng một bát." Hức hức hức, nghe nói là tăng trạng thái siêu thần thánh đấy, thèm chết người chơi, bỏ lỡ là hối hận cả đời!
Vừa nghe có người muốn mua, [Tinh Hà] đã cuống lên, vội vàng ăn sạch chỗ mứt dâu tây trong bát của mình. Đùa hả, nhỡ mà anh đại [Yêu Tinh] không muốn bán, mấy người này chắc chắn sẽ nhìn chằm chằm bát mứt trong tay cậu ta, so với tình cảnh không biết nên bán cho ai lúc đó, thì chẳng thà tự mình ăn sạch! Hu hu, món mứt hoa quả này thực sự ngon quá xá là ngon, chờ hôm nay cậu cá xong, cậu ta sẽ về nhà cố gắng trồng trọt, cố gắng lên đến cấp 15 nhanh nhanh một chút để được trồng dâu tây.
Có một kiểu gì cũng có hai, chờ có người đi tiên phong, mở miệng nói muốn mua thì y như rằng những người khác cũng chen nhau vỡ đầu mẻ trán, nhao nhao hỏi mua.
Mới đầu, Văn Tinh Diệu cũng không hề nghĩ đến việc lấy đồ ra bán, cùng lắm chỉ chia cho người ngồi cạnh một ít để nếm thử thôi.
Món mứt dâu tây này là thành quả mà hắn mày mò sáng tạo ra, nguyên liệu sử dụng chỉ có hai loại là dâu tây và đường trắng, lúc đó hắn làm cả một nồi to, rót vào được ba bình thủy tinh tất cả. Một cái trong đó, hắn định lát nữa mang cho Bạch Lê, ban nãy ở nhà Bạch Lê hắn quên béng đi mất. Hai bình còn lại, thì một cái đã mở nắp, giờ nghĩ lại, đúng là có thể lấy một ít ra bán.
Văn Tinh Diệu không chần chờ lâu, gật đầu đồng ý. Được sự chấp thuận của hắn, những người chơi có ý muốn mua mứt hoa quả lập tức tự giác xếp hàng, có người thiếu kiên nhẫn đã lấy tiền cầm sẵn trên tay rồi.
500 đồng = 5 vàng, cầm ở trong tay cũng có thể nghe được tiếng tiền lanh canh va chạm.
Văn Tinh Diệu ước lượng số mứt dâu còn lại trong mình, cao giọng nói với những người xếp ở phía sau: "Nhiều nhất chỉ có thể bán ra 10 phần thôi, những người xếp phía sau không cần đợi nữa, lãng phí thời gian."
"Nhân tiện, mứt dâu tây có công dụng tăng 50% tỷ lệ cá Koi mắc câu trong vòng 60 phút, xác suất cực nhỏ câu được cá Koi siêu hiếm, nếu trạng thái tăng thêm này không phù hợp với nhu cầu của mọi người, không phải cái mọi người muốn thì không cần tiếp tục xếp hàng nữa."
Dứt lời, đám đông ồ lên cảm thán. Những người nhanh chân xếp hàng thì vui vẻ đấm ngực, cười to, cười khúc khích, cười như điên... Có đủ cả, hiệu quả của trạng thái tăng cường này so với dự đoán của bọn họ thì còn đỉnh hơn, quả nhiên là thần thánh! Còn những người xếp sau thì chỉ biết có ngây người, đấm ngực tiếc hận, chỉ hận bản thân không biết nắm lấy cơ hội, thời khắc đỉnh cao câu được vô số cá Koi lại không có phần của mình.
Vì là anh đại hệ nạp tiền nổi tiếng trong game bán đồ, cho nên những game thủ đáng thương không có cơ hội mua cũng không đi lên dây dưa, nghe lời rời khỏi hàng, chỉ là không rời đi hẳn, mà vẫn đứng quanh đó vây xem.
Hừ hừ, bọn họ muốn nhìn xem, là tên nào may mắn mua được mứt hoa quả của anh đại, bọn họ sẽ ghim mấy tên này vào trong danh sách thù dai, chờ sau này gặp được chuyện tốt như hôm nay, nhất định phải nhanh chân hơn, xếp trước mấy tên đó!
Giao dịch diễn ra rất suôn sẻ, chẳng mấy chốc, Văn Tinh Diệu đã bán ra 10 phần mứt hoa quả. Trong lúc đó, bát trong ba lô của hắn không đủ dùng, người chơi đều tự giác lấy bát ăn của mình ra, nâng bát nhận năm thìa mứt dâu tây.
Một tay giao tiền, một tay giao hàng, ngắn ngủi có mấy phút, trên tay Văn Tinh Diệu đã nhiều ra 50 vàng, cũng chính là 5000 đồng. Hắn theo thói quen chụp hình lưu lại, tính chờ lát nữa câu cá xong, sẽ cập nhật lên Xingbo. Tiện thể, hắn còn có thể viết một bài cảm nghĩ về việc làm nông, dùng văn tự viết lại những kinh nghiệm và suy nghĩ mà bản thân đúc rút được trong lúc trồng trọt, cho dù không có ai xem thì cứ coi như để làm kỷ niệm cũng không tồi.
Mười người chơi xếp hàng đầu tiên vất vả lắm mới mua được mứt hoa quả, cũng không muốn giữ lại để dành ăn dần, mà ngay tại chỗ cầm thìa, xúc ăn từng miếng từng miếng.
Ngoại trừ một hai người chơi may mắn được ăn dâu tây nhờ giỏ thực phẩm ra, thì đây là lần đầu tiên họ được ăn loại hoa quả này trong game, phản ứng cũng giống y hệt như Văn Tinh Diệu, đều là kinh ngạc, ngậm thìa ngây người, dâu trong miệng cũng không nỡ nuốt xuống.
Nhắm mắt tận hưởng hương vị dâu tây một lúc lâu, có người chơi đã rơm rớm nước mắt, miệng không ngừng lẩm bẩm "Đời này không còn gì tiếc hận", sau đó lại xúc một thìa nữa, nhai nhóp nhép.
Lại có thêm mười người chơi nhận được trạng thái tăng cường tương đồng.
Thời gian từng giây từng phút trôi đi, tuy mấy người mua được mứt dâu còn muốn trao đổi về hương vị món ăn này với những người khác, nhưng thời gian không chờ người, họ chỉ có thể đi câu cá trước.
"Cám ơn anh đại [Yêu Tinh], bọn tôi đi trước nhé!"
"Anh đại, mai mốt mà anh có làm được thứ gì tốt thì nhớ ưu tiên mấy anh em bọn tôi ha!"
"Chúc anh đại lần nào thả câu cũng bắt được cá Koi!"
Trong lúc bọn họ nói mấy lời này, Văn Tinh Diệu đã cất lọ thủy tinh hết nhẵn mứt, thấy được cả đáy đi của mình đi, lấy cần câu vàng và mồi câu cao cấp ra, tập trung vào việc câu cá.
Trạng thái được tăng cường này quả nhiên vô cùng hữu ích, gần như là cứ câu được hai con cá, hắn lại thành công bắt được một con cá Koi. Chưa đến một tiếng mã đã có thể bắt được tận năm con. So với trước đây thì đúng là bằng với thu hoach cả ngày của hắn.
Văn Tinh Diệu âm thầm thở dài một hơi, đáng tiếc trạng thái của đồ ăn trong game xuất hiện ngẫu nhiên, không biết đến bao giờ hắn mới lại làm được món ăn có trạng thái này. May mà hắn có giữ lại cho mình một bình, có thể dùng mười mấy lần, chắc cũng tạm đủ cho đoạn thời gian này.
Hắn liếc nhìn thời gian còn lại của trạng thái, phát hiện chỉ còn có năm phút đồng hồ, lúc này không rảnh suy nghĩ miên man thêm nữa, chuẩn bị nắm chặt thời gian, cố câu thêm được một con cá Koi nữa.
Ngay lúc đó, hắn cảm giác dây câu của mình bị kéo xuống, hơn nữa dựa vào lực kéo này, trong nước rất có thể là một con cá lớn. Hắn lập tức tập trung tinh thầm, nắm chặt cần câu, dùng cảm giác mấy ngày nay mình luyện ra được, cùng con cá lớn kia giằng co. Thời gian chậm rãi trôi qua, hắn có thể cảm nhận rõ ràng rằng con khá trong nước đang dần đuối sức. Chẳng mấy chốc, nó đã từ bỏ việc vùng vẫy, Văn Tinh Diệu chớp thời cơ, trên tay dùng sức, kéo nó ra khỏi mặt nước.
Ánh sáng màu vàng chiếu sáng một vùng nhỏ. Ánh nắng chiếu vào trên vảy cá màu vàng phản xạ lại có chút chói mắt. Màu vảy cá không chỉ là một màu vàng đơn thuần, mà trong ánh vàng thuần khiết còn điểm thêm chút đỏ vàng nhàn nhạt, trải rộng khắp thân cá, tạo thành những đường vân rất lạ mắt.
Người chơi xung quanh đều bỏ cần, ngay cả cá đã mắc câu cũng không rảnh bận tâm,vội vàng bỏ cần câu xuống chạy tới hóng hớt, nhìn con cá Koi màu vàng được Văn Tinh Diệu bỏ riêng vào một cái thùng, họ há hốc miệng một hồi lâu mà cũng không thốt nổi lên lời, trong mắt tràn đầy thán phục.
Mãi lâu sau, mới có người dùng sức dụi mắt, phá vỡ bầu không khí trầm mặc xung quanh.
"Đây là cá Koi à? Màu vàng á? Hay là giống cá khác?"
"... Chắc là cá Koi đó, ngoại trừ màu sắc không phải đỏ với trắng thì hình dáng bên ngoài giống hệt nhau mà. Shh... Trong game có cả cá Koi màu vàng à, thật không ngờ đấy!"
"A! Tôi nhớ ra rồi, trạng thái tăng cường của mứt dâu tây không phải có nói rồi đấy à, xác suất cực nhỏ bắt được giống cá Koi siêu hiếm, đấy chắc là nói loại này đấy nhỉ? Màu vàng, nhìn thôi đã thấy Đắt rồi!"
"Ớ... Nói đến đắt, mấy ông có phát hiện không, trên lưng con cá Koi này hình như có chữ viết đấy? Nhìn đi nhìn đi, có phải chữ "Phú - 富" trong từ Phú quý - 富贵 không?"
Nói đến cái này, không chỉ có những người chơi xung quanh, mà ngay cả chủ nhân của cá Koi vàng, Văn Tinh Diệu đang bị chen cho tí nữa là bẹp dí cũng quay sang nhìn, tập trung lên phần lưng của con cá.
Hình như cảm giác được có quá nhiều ánh mắt tập trung lên lưng mình, cá Koi vàng không kiên nhẫn, lắc mình một cái, vốn nó đang nằm chênh chếch, nổi lơ lửng trong nước, quẫy một cái như thế thì người lập tức thẳng lại, phần lưng lộ ra toàn bộ, sánh sáng màu đỏ vàng trên người nó như chuyển động, hình ảnh tạo thành giống như chữ viết.
Mọi người nhìn kỹ, cẩn thận so sánh nó với chữ mà mình biết kia, ôi chao, đúng thật là chữ "Phú" này!
Cá Koi siêu hiếm, quả nhiên là danh bất hư truyền!
_____________________
Minh họa cho các cô một em cá Koi giống Kohaku, một trong những giống cá koi phổ biến nhất và cũng đắt nhất. (Biểu tượng của sự may mắn đó)
Cá koi vàng giống Hikarimuji (Chữ phúc trên lưng thì tôi không thấy ở đâu luôn, chắc tác giả chém ra)
---o0o---
Chương 64
Chiến sĩ hệ nạp tiền nổi danh của "Vùng đất điền viên", người chơi [Yêu Tinh], đã bắt được một con cá Koi vàng quý hiếm, trên lưng có hoa văn nhìn giống chữ "Phúc" tại điểm câu cá ngoài cửa thôn vào chiều ngày mùng 3 tháng 2. Tin tức này lan nhanh như gió, chẳng mấy chốc đã truyền ra khắp thôn.
Ngay cả người không hề bước chân ra khỏi nhà như Bạch Lê cũng nghe nói. Thân là người thiết kế trò chơi, kiểm soát tất cả thông tin trong thế giới game, Bạch Lê cũng không quá để ý đến những tiểu tiết nhỏ nhặt như là chuyện "Trên lưng cá Koi có hoa văn", cậu phát huy truyền thống lười biếng trước nay của mình, để cá sinh trưởng phát triển tự do.
Xuất hiện hoa văn hình chữ "Phú" thực sự là một bất ngờ ngoài ý muốn.
Cậu mà biết [Yêu Tinh] có thể câu được cá Koi vàng, kiểu gì cũng phải sắp xếp để cá có chữ "Tốt - 壕" mới phải.
Lúc thấy Văn Tinh Diệu vác vẻ mặt sầu não đi về phía nhà mình, Bạch Lê cũng không hỏi nhiều, lập tức mở cửa cho người đi vào.
"Trưởng thôn nói cá Koi màu vàng đúng là giống cá hiếm, có thể cho tôi gấp mười điểm cống hiến của một con cá Koi bình thường." Ngồi xuống dưới giàn dây leo, Văn Tinh Diệu tự rót cho mình một chén trà, nói thẳng vào vấn đề.
"Ừ, ừ, rồi sao nữa?" Bạch Lê đóng vai một người nghe đủ tiêu chuẩn. Nhưng sự hiếu kỳ thỉnh thoảng lóe lên trong mắt cậu lại nói rõ, đây là một người rất thích hóng chuyện.
Văn Tinh Diệu đã sớm hiểu rõ tính cách của Bạch Lê, nhìn thì có vẻ trịnh trọng đường hoàng, chứ thực ra rất thích đùa giỡn.
"Tôi không đồng ý." Văn Tinh Diệu lắc lắc đầu, "Cá Koi vàng dù sao cũng là loại cá hiếm, nếu như giao nó lên, sau này nhỡ không bắt được nữa thì sao? Hơn nữa, trên người nó còn có chữ viết nữa, tuy chữ này... Ừm, nói chung là rất hiếm thấy, tôi càng hi vọng có thể giữ nó lại hơn, tốt nhất là đặt nó trong xô chậu gì đó, có thể ngắm được bất cứ lúc nào."
Hay lắm, đây là tự học được nghề nuôi cá này.
Bạch Lê loáng cái đã hiểu, xem ra là [Yêu Tinh] không tìm được cái gì thích hợp để nuôi cá, cho nên mới đến tìm cậu đây mà. Đúng lúc, cậu quan sát ba ngày nay, cũng có mấy ý tưởng mới cho gảm, bèn dứt khoát chọn làm ngay lúc này.
"Được, vậy thì tìm một cái bể nước thả nó vào trong đi," Bạch Lê gật đầu, nói với Văn Tinh Diệu, "Anh chờ tôi một chút, tôi vào khu mua sắm trong game thiết kế thêm mấy loại vật phẩm. Nếu có ai tới thì nhớ gọi tôi."
Nói xong, không chờ Văn Tinh Diệu trả lời, Bạch Lê đã đi làm ngay.
Kiểu cách của bể cá, Bạch Lê không định vừa mới đầu đã làm hoa hòe hoa sói, vì thế chỉ trưng lên bể cá thủy tinh cơ bản, ba kích cỡ nhỏ vừa và lớn, cỡ lớn dài chừng 1m, cỡ vừa là 50cm, còn cỡ nhỏ thì độ 30cm, hình vuông, phía trên có nắp đậy màu đen, phòng ngừa có thứ gì lạ rơi vào trong bể.
Giá bể cá cũng không đắt, theo thứ tự từ nhỏ đến lớn là 20, 50 và 100 tinh tệ.
Có bể cá, đương nhiên phải có thêm cả đồ trang trí bên trong nữa, Bạch Lê đặt rất nhiều thứ mà mình cảm thấy thông dụng lên khu mua sắm, 20 loại cát nền khác nhau, 30 loại cây thủy sinh, các vật trang trí nhỏ như vò sò, vò ốc linh tinh... Tổng cộng một đống lớn, giá cả nhìn mà không khỏi xúc động, phải nói đây là thứ có giá rẻ nhất trong khu mua sắm game. Chỉ cần 10 tinh tệ là đã mua được 1kg cát nền.
Ngoài hai thứ bên trên ra, đương nhiên cũng không thể quên thức ăn của cá. Bạch Lê chỉ đặt một loại duy nhất "Thức ăn cho động vật thủy sinh phổ thông", 20 tinh tệ một túi to, chuẩn hàng loại một, ngon bổ rẻ.
Mấy thứ này có thể nói là Bạch Lê đặc biệt thêm vào để đáp ứng cho nhu cầu sử dụng của [Yêu Tinh], sau đó cậu còn âm thầm cập nhật thêm bảng thành tích và danh hiệu cho game thủ, mỗi khi người chơi đạt được một thành tựu nào đó thì có thể nhận được danh hiệu tương ứng. Nếu là danh hiệu bình thường thì không có thưởng, nhưng nếu là danh hiệu đặc biệt, vậy nhân vật sẽ được nhận một số phần thưởng nhất định.
Danh hiệu bình thường có thể nhận được khi người chơi đạt được thành tựu như "Thu hoạch XXX (Số lượng) XX (Vật phẩm)", nhận được danh hiệu XXX. Sau này thu hoạch tích lũy được càng nhiều thì danh diệu cũng sẽ nâng cấp theo. Danh hiệu bình thường sẽ có một bảng danh sách tỉ mỉ để người chơi tự kiểm tra, từ đó hình thành thói quen phấn đấu đạt danh hiệu một cách có chủ đích.
Còn danh hiệu đặc biệt là danh hiệu có được khi người chơi hoàn thành thành tựu ẩn trong game. Chỉ khi nào đạt được thành tựu thì bảng danh hiệu này mới thông báo nội dung cụ thể. Nói cách khác, người chơi không thể dựa vào bảng thông báo để nhận được danh hiệu, cái này phải xem vận may của game thủ.
Nghĩ đến việc [Yêu Tinh] có thể may mắn câu được cá Koi vàng, Bạch Lê cười hì hì, tại chỗ thêm một thành tựu nữa vào, tính đến lúc đó sẽ cho đối phương một niềm vui bất ngờ.
Xác nhận vật phẩm cùng các tính năng mới trong game đã được thêm vào thành công, Bạch Lê chớp chớp mắt, quay lại trò chơi. Hai mắt vừa có tiêu cự đã lập tức đối diện với đồng tử màu vàng sẫm của Văn Tinh Diệu,
Bạch Lê mơ mơ màng màng nhớ lại, lúc mới tạo game, cậu đặc biệt thêm chức năng thay đổi diện mạo ở phần giao diện tạo nhân vật, để người chơi có thể tùy chỉnh ngũ quan của mình theo ý thích, nhưng lại không thể thay đổi màu mắt. Mà lúc này, đôi mắt màu vàng sẫm của Yêu Tinh chắc hẳn cũng giống với màu mắt ngoài thực tế, bên trong như có ánh sáng, dường như có thể soi rọi đêm đen.
Cậu cũng nhớ, lúc trò chơi mới được đăng tải, Văn Tinh Diệu mang theo ngoại hình vốn có xuất hiện, ngũ quan tuấn mỹ, lại hòa hợp với màu mắt có chút kỳ lại này một cách bất ngờ, giống như đôi mắt như vậy, vốn nên xuất hiện trên khuôn mặt đối phương.
Ngoại hình của người này, đúng là trong vạn người mới có một.
Chớp mắt một cái, chớp một cái, lại chớp một cái, Bạch Lê cuối cùng cũng thoát khỏi sự mê muội với ngoại hình của Văn Tinh Diệu, hoàn hồn rồi lại thầm nghĩ, sao mình lại tự nhiên trở thành thành phần cuồng mặt không thể không chế thể nhỉ, còn ngẩn người với cả bạn tốt nữa chứ? May mà vừa hình như người này cũng đang ngẩn người, cho nên không biết là cậu đã trở về.
Một giây sau, cả hai người đều dời tầm mắt, một người ngước lên nhìn trời, một người lại cụp mắt nhìn mặt bàn.
Vì thế, Bạch Lê thấy trong tay Văn Tinh Diệu có một lọ thủy tinh nhỏ, bên trong đựng dâu tây đỏ au, đoán thầm, chắc đây chính là mứt dâu tây thần kỳ, tác nhân chính gây ra vụ náo động thần kia.
Bạch Lê đang định nói gì đó thì thông báo thế giới đến chậm cũng khoan thai hiện lên.
[Chúc mừng người chơi "Yêu Tinh" đã là người đầu tiên câu được cá Koi vàng, đạt thành tựu "Truyền thuyết vàng", nhận được danh hiệu "Người chơi may mắn"!]
Lần này, có nhiều lời muốn nói hơn nữa cũng vì bất ngờ này mà phải dừng lại. Văn Tinh Diệu kinh ngạc nhíu mày, dùng ánh mắt hỏi Bạch Lê, việc này có liên quan đến mình hay không, sau đó kéo bảng giao diện nhân vật của bản thân ra xem, đọc kỹ phần nội dung cụ thể của thanh tựu và danh hiệu này.
Thành tựu "Truyền thuyết vàng", nhận được trong quá trình câu cá, chăn nuôi, các hoạt động đánh bắt... Khi bắt được động vật toàn thân có màu vàng.
Danh hiệu "Người chơi may mắn", gia tăng 2% giá trị may mắn khi mang trên người, có hiệu lực vĩnh viễn.
Đừng thấy 2% có vẻ nhỏ mà xem thường, không chừng trong thời khắc mấu chốt, nó có thể phát suy tác dụng rất lớn nữa đấy. Chỉ riêng hai chữ "May mắn" trong danh hiệu cũng đã đủ để khiến tất cả người chơi nhìn thấy thông báo thế giới hâm mộ đến mức hai mắt nhỏ máu.
"Sao nào, danh hiệu này nghe không tệ đúng không?" Bạch Lê cười hỏi, hoàn toàn không có ý định che giấu.
Cậu đúng là đang "Ném chỗ tốt" cho người quen trong game của mình đấy, thế thì làm sao?
Dù sao chuyện Văn Tinh Diệu câu được cá Koi vàng cũng là sự thực, việc cậu bổ sung thêm một mục vào trong hệ thống "Thành tựu và danh hiệu" cũng đâu có gì quá đáng lắm đâu, những người chơi khác sẽ hiểu được thôi.
Dáng vẻ chờ được khích lệ khen ngợi này, sao trông lại cưng vậy chứ? Văn Tinh Diệu không nhịn được bật cười, trực tiếp cài huy chương danh hiệu "Người chơi may mắn" lên người, sau đó trịnh trọng cám ơn Bạch Lê: "Cám ơn, tôi thích lắm."
Sau đó, hắn mới nhớ đến "Bể cá" mà Bạch Lê nói vừa nãy, mở khu mua sắm trong game ra lật tìm, chẳng mấy chốc đã tìm được mấy món đồ mới ra kia. Văn Tinh Diệu không buồn chớp mắt lấy một cái, ấn mua toàn bộ, mỗi loại một phần, riêng thức ăn cho cá còn mua một lèo mười túi luôn.
Xong xuôi, Văn Tinh Diệu còn nửa thật nửa giả nhắc Bạch Lê một câu: "[Lê Bạch], sao giá vật phẩm cậu bày bán càng lúc càng rẻ thế, như vậy liệu có kiếm được tiền không? Không thì cậu nhân lúc những người khác còn chưa phát hiện, âm thầm nâng giá chúng nó lên đi."
Dù sao bây giờ cũng chỉ có mình hắn cần bể cá, chắc những người chơi khác tạm thời chưa để ý đến mấy món đồ mới này đâu.
Bạch Lê suýt chút nữa đã phun luôn ngụm nước trà trong miệng ra, hận không thể phun luôn nước đã uống nửa tháng nay lên mặt đối phương, nói cho người này biết mình kiếm được rất nhiều, chờ đến tháng sau là lại có thể nâng cấp thiết bị tạo lập game lên một cấp nữa kìa!
Khó lắm mới có thể kìm lại cơn xúc động này, Bạch Lê cười đắc ý giải thích: "Giá này rất hợp lý, anh cũng không thể bắt tất cả những người chơi khác đều giàu tiền như mình được, đúng không... Chúng ta đây là đang nhắm đến số lượng, lãi ít bán được nhiều, hiểu không?"
Mặc dù nói là "Ít lãi", nhưng thực tế phải là "Tay không bắt giặc" mới đúng.
Nghe Bạch Lê giải thích, Văn Tinh Diệu thấy cũng đúng, bèn không tiếp tục đưa thêm chủ ý xấu cho cậu nữa.
Đề tài quay trờ về trên lọ mứt dâu tây kia.
Văn Tinh Diệu đẩy lại lọ đến trước mặt Bạch Lê: "Đây là mứt dâu tây tôi làm, lọ này giữ riêng cho cậu, lúc đi câu cá có thể lấy ra dùng."
Bạch Lê không từ chối, cười híp mắt nhận lấy, hỏi ý kiến Văn Tinh Diệu xong thì mở nắp, đưa lên mũi ngửi, mùi hương chua chua ngọt ngọt, là một lọ mứt hoa quả rất ngon. Cậu thở dài nói: "Anh làm thế nào vậy? Giỏi ghê. Không ngờ kỹ năng sinh hoạt còn lại anh học lại là nấu ăn, thực sự khiến người ta thấy bất ngờ."
Tay nghề của mình được công nhận, trong lòng Văn Tinh Diệu đắc ý không thôi. Nhưng nếu cẩn thận suy nghĩ, hắn hoàn toàn không hiểu tại sao mình lại thấy vui vẻ như vậy, không thể là vì được Bạch Lê khen ngợi đâu nhỉ?
A, không lẽ là vì được chia sẻ thứ tốt cùng bạn, khiến hắn cảm thấy hạnh phúc chăng?
Văn Tinh Diệu giải thích: "Đúng dịp số dâu tây đầu tiên tôi trồng có thể thu hoạch, lại đang nhàn rỗi không có việc gì làm, cho nên về phòng làm thử một chút. Nguyên liệu có hạn, dâu tây vị chua ngọt, không thể phối hợp cùng nước tương, dấm và muối, cho nên tôi mới chọn dùng đường trắng. Không ngờ chó ngáp phải ruồi, ăn may làm ra được món mứt dâu tây có hương vị không tồi, hơn nữa còn nhận được trạng thái tăng cường tốt như vậy."
Đúng thực là trạng thái tăng cường rất tốt, vậy mà có thể giúp hắn câu được cá Koi vàng chưa từng xuất hiện trong game.
"Anh cho một một lọ lớn như vậy, không thấy đau lòng à?" Bạch Lê thích thú cười hỏi, như là đang nói anh quá hào phóng rồi.
"Văn Tinh Diệu lắc đầu một cái: "Này có gì đâu mà phải đau lòng, lúc đó tôi làm cả một nồi to, tổng cộng chia làm ba bình, bán đi một bình, cho cậu một bình, tôi vẫn còn một bình cho mình mà, thế là đủ rồi. Với lại, cho dù chỉ còn có một bình, tôi cũng sẽ để lại cho cậu, lâu nay cậu giúp đỡ tôi nhiều như vậy, một bình dâu tây này có là gì."
Văn Tinh Diệu không nói cho Bạch Lê biết, khi mình bắt tay vào làm đồ ăn đã nghĩ, Bạch Lê có vẻ rất thích dâu tây, cho nên hắn mới chọn loại quả này làm nguyên liệu chính.
"Cảm ơn, vậy tôi xin nhận." Bạch Lê mỉm cười với Văn Tinh Diệu, đậy nắp lọ mứt lại rồi bỏ vào ba lô.