"Hở? Mọi người... Tới để mua dưa hấu ạ?" Tống Hân Nhiên cũng ló ra từ sau lưng Văn Tinh Diệu, kinh ngạc hỏi.
Ban nãy cậu nhóc ngồi ở bên kia của Bạch Lê, lúc ăn dưa cùng không quên để ý động tác của đối phương. Sau đó, cậu nhóc thấy thầy mình kéo vạt áo của [Yêu Tinh], ra hiệu cho hắn nhìn bên ngoài.
Thuận theo tầm mắt của hai người nhìn ra, Tống Hân Nhiên cũng trông thấy đám đông đang đứng bên ngoài kia, tuy người đầu tiên thầy nghĩ tới là [Yêu Tinh] chứ không phải cậu học trò nhỏ là mình, cậu nhóc vẫn đứng dậy đi theo, nghĩ đến lúc đó, mình cũng đỡ một tay, giúp duy trì trật tự hiện trường.
Vì thế, Tống Hân Nhiên chủ động nhận nhiệm vụ giữ gìn an toàn trật tự, cảm thấy thầy sẽ cần cậu nhóc bảo vệ.
Kết quả, đám người này vây ở đây, mục đích chỉ là để mua một quả dưa hấu??
Người thiết kế trò chơi to như vậy đứng lù lù một đống, thế mà trong mắt game thủ lại chỉ có dưa hấu??
Này nói ra ai mà tin được? Nhưng thực tế chính là như vậy đấy.
Trong đám đông có ngừời lên tiếng đáp: "Đúng, đúng, chỉ là đến mua dưa hấu thôi! Chúng tôi không phải muốn tới quấy rầy Lê Lê đâu, nhưng ai bảo trong game bây giờ chỉ có mỗi Lê Lê là có dưa hấu chứ, còn tìm Mì Gấu Đỏ tới livestream, đây là muốn bọn tôi thèm chết mà!"
Nói xong, lại hô lớn với Bạch Lê: "Lê Lê, dưa hấu của cậu có bán không vậy, tôi sẵn sàng ra giá cao để mua nha!"
"Lê Lê, tôi cũng muốn mua, nhanh nhìn tôi này, tôi là fan của cậu á! Fan cứng!!"
"Biến biến biến, cứ làm như ở đây có ai không phải là fan cứng của Lê Lê ấy! Lê Lê, cậu xem, tôi đã chuẩn bị sẵn tiền đây rồi, 100 vàng một quả dưa có được không? Không được tôi lại tăng thêm ít nữa ~~~"
Không chờ Bạch Lê kịp phản ứng, nhóm người kéo bè kéo lũ tới đây đã bắt đầu tự cạnh tranh với nhau, Bên ngoài sân lúc này có mấy chục người chơi, mà vẫn còn nhiều người nữa đang từ xa đi tới, lo lắng quả dưa vốn có thể mua về nguyên trái sẽ bị chia nhỏ, cuối cùng chỉ được có một miếng tí xíu, đám người này lại càng rống lên to hơn.
Mức độ cạnh tranh khốc liệt như vậy, cho dù ban đầu Bạch Lê không định bán thì bây giờ thái độ cũng có chút buông lỏng.
Cậu nghĩ một chút, ra hiệu "Tất cả yên lặng" với đám đông, sau đó nói: "Dưa hấu tôi có thể bán, nhưng không cần tới 100 vàng một quả đâu, dù sao sau này mọi người cũng có thể tự mình trồng được. Ừm... 10 vàng một quả dưa đi, những người chấp nhận được cái giá này thì tới xếp hàng trước, tôi sẽ nhờ bạn mình hỗ trợ mang dưa ra đây."
Vừa dứt lời, người chơi ngoài sân ngây ra mất mấy giây, sau đó mới toe toét cười sướng, hai tay vội vã víu vào hàng rào, cũng mặc kệ không cần biết tay có bị cấn hay không, hô to một tiếng: "Chịu! Giá rẻ như vậy chỉ có đồ ngốc mới không chịu! Tôi đăng ký, tôi xếp hàng, tôi là người đầu tiên!"
Phản ứng của những người khác sau đó chứng minh, động tác đầu tiên y làm ra rất là cần thiết, không cần biết phía sau tranh giành chỗ đứng thế nào, y cứ tóm chặt lấy hàng rào, tất nhiên là giữ vững được vị trí của mình.
Người phía sau cũng lo lắng, nhỡ mình dùng sức quá đà, kéo hỏng hàng rào nhà Lê Lê, cậu không vui một cái, không bán dưa hấu cho bọn họ nữa thì biết làm sao, cho nên không dám kéo tên người chơi đứng đầu, đành "Tủi thân uất ức" tranh vị trí phía sau.
Không tới hai phút, phía ngoài sân nhà Bạch Lê đã có một hàng dài thật dài người đứng chờ. Độ dài này... Nếu bọn họ nắm tay nhau chắc có thể vòng quanh nhà của trưởng thôn đủ một vòng.
Trong lúc những người chơi này xếp hàng, người trong sân cũng bỏ thìa trong tay xuống, tới giúp Bạch Lê chuyển dưa hấu. Bạch Lê, Văn Tinh Diệu, Tống Hân Nhiên, ba người đứng ở chỗ cổng, một người phụ trách thu tiền, một người phụ trách giao dưa, còn một người phụ trách duy trì trật tự, có người định chen ngang thì lên tiếng nhắc nhở.
Nhắc nhở xong cũng không cần phải làm gì nữa, những người chơi đang trông dưa hấu đến mòn con mắt có thể đánh đuổi tên dám chen ngang đi, còn hẹn nhau mua dưa xong sẽ đi úp sọt tên da mặt dày kia.
Để có thể ăn một miếng dưa hấu, bọn họ đã không dễ dàng rồi, lại còn dám mắt mù chạy tới chen ngang, quá đáng, thật sự rất quá đáng!
Ngoài trừ những quả đã cắt ra để ăn, số dưa hấu còn lại chỉ có hơn 70 trái. Nói cách khác, nếu mỗi người được mua một quả, thì cũng chỉ có hơn 70 người chơi được ăn dưa hấu lớn, thơm ngọt nhiều nước mà thôi.
Sau khi giao quả dưa hấu cuối cùng tới tay người mua, Bạch Lê xin lỗi, thông báo cho những người phía sau rằng dưa hấu trong nhà đã hết, lần bán dưa này đến đây là kết thúc.
Biểu cảm trên mặt những người không mua được dưa vô cùng phức tạp, trái ngược hẳn lại với những người phía trước. Người mua được thì ôm quả dưa trong ngực, hận không thể bay thẳng lên trời, người không mua được thì ủ rũ âu sầu, như nhà có tang, tựa như cuộc đời với họ đã không còn ý nghĩa gì nữa. Quả thực là người gặp thấy thương người nghe rơi lệ.
Bạch Lê không đành lòng nhìn cảnh tượng này, vì vậy nghiêng đầu sang chỗ khác, không nhìn nữa. Những người còn lại cũng học răm rắp theo cậu, cùng lắm là trước khi quay đi, ném lại cho mấy người không mua được dưa hấu một ánh mắt "Thấy cũng tội mà thôi cũng kệ".
Song, bầu không khí trầm lặng, buồn bã này cũng không kéo dài bao lâu, người chơi mua được dưa hấu không rời đi ngay, mà quay sang nói với những người khác, bảo bọn họ đừng đi vội, ở lại cùng nhau ăn một miếng dưa hấu đã.
"Ôi dào, không mua được thì không mua được thôi, mấy người khóc cái gì? Nhanh tới đây, anh trai chia cho mấy người một miếng là được rồi, tốt xấu gì cũng coi như ngọt miệng, không uổng công đi chuyến này!"
"Đúng vậy! Quả dưa hấu to như vậy, tôi ăn một mình cũng thấy có hơi nhiều, chia quả của tôi ra ăn cùng nhau đi, mấy người cũng đừng đeo cái bản mặt đưa đám ấy nữa, nhanh lại đây ăn một miếng, ăn xong thì tiếp tục quay về cày ruộng, cố gắng phấn đấu để mai mốt tự trồng được dưa hấu!"
Đừng thấy những người này lúc mua dưa hấu không chút nể nang, chen nhau vỡ đầu mà nhầm, thấy những người khác cùng tới mà không được ăn dưa, bọn họ cũng chẳng đành lòng, bèn rủ lòng từ bi, lời tất cả cùng thường thức dưa hấu mà mình vất vả mua về.
Ngay cả những người chơi cố chen hàng bị đuổi đi cũng một lần nữa quay lại, cùng lắm cũng chỉ bị liếc xéo mấy phát thôi, chứ không có chuyện không chia cho bọn họ ăn.
Trong phút chốc, ngoài phía sân nhà Bạch Lê trở thành một địa điểm ăn dưa tập trung càng lớn hơn, những người chơi nọ hoặc ngồi hoặc đứng, động tác bổ dưa cũng càng bạo lực dứt khoát hơn, miếng dưa trong tay bọn họ cũng muôn hình muôn vẻ, thứ duy nhất giống nhau ở đây chính là nụ cười vui sướng cùng dáng vẻ hào sảng của bọn họ.
Ăn dưa dường như đã trở thành một hành vi đặc biệt khắc sâu vào trong bộ gien của bọn họ, người chơi vừa ăn dưa ngon lành, vừa thưởng thức hương vị trong miệng, vô tư tán gẫu.
Mạc Tụng nhìn cảnh này thấy vô cùng thú vị, sau khi được sự đồng ý của tất cả mọi người thì dời ống kính máy quay qua, đặt ở đối diện, đồng thời mở chức năng ghi âm lên mức tối đa, dùng cách nói của y, thì chính là để khán giả đang xem live có cảm giác được tham gia trò chuyện cùng.
Đối với việc này, khán giả xem live bày tò: Xí! Để bọn này tự ăn dưa còn chưa tính, giờ lại còn bảo bọn này tự mình hóng hớt nữa à?
Chê thì chê thế, thứ nghe thì vẫn muốn nghe.
Khán giả chép miệng, nhấm nháp dư âm hương vị của dưa hấu đã không còn tí gì trong miệng, say sưa lắng nghe người chơi trong game nói chuyện.
Người chơi ngoài sân không chỉ nói chuyện phiếm, còn mà lớn tiếng mời mấy người Bạch Lê tham gia cùng. Bạch Lê thương lượng cùng nhóm của mình, cảm thấy việc này cũng không có vấn đề gì, bèn cầm chỗ dưa hấu còn lại vui vẻ gia nhập.
"Lê Lê, ban nãy tôi cũng có xem Mì Gấu Đỏ livestream, mấy cậu không phải đang nói tới chuyện NPC mới xuất hiện à, tôi cũng nhận nhiệm vụ của ngư dân, nhưng sao phần thưởng của tôi không phải lưới đánh cá cao cấp giống của anh đại [Yêu Tinh], mà lại là một xâu cá khô, bảo hấp lên là có ăn được vậy?"
"Tôi cũng vậy nè, nhiệm vụ không giống nhau, hoa nữ bảo tôi thu thập cho mình 50 hạt giống hoa tươi, đến bây giờ tôi mới thu thập được có một phần ba, nhiều dã man!"
"Của tôi không giống như mọi người! Tôi chơi cờ năm quân với cậu bé nghịch ngợm, sau đó thằng bé đưa tôi một tấm bản đồ kho báu vẽ bằng tay, đến bây giờ tôi vẫn chưa nỡ lấy ra dùng đây này ~"
Lời này vừa nói xong, tất cả những người chơi khác đồng loạt ném ánh mắt hâm mộ cho người vừa lên tiếng.
Bản đồ kho báu á, một chữ "Báu" thôi nghe nó đã hấp dẫn rồi, hoạt động tìm kho báo còn bao gồm cả việc khám phá thế giới trong game nữa, mạo hiểm, phiêu lưu kỳ thú, những bất ngờ thú vị chưa được khám phá, sao có thể không khiến người ta mong đợi chứ?
Hai mắt Khương Hoài Bích "Bặc" một cái sáng lên, y như đèn pha ô tô, hận không thể vọt đến bên cạnh người chơi vừa nói, hỏi đối phương có đồng ý bán bản đồ kho báu đấy cho mình không.
Nhưng chỉ cần hơi động não một tí là biết, đem bán là chuyện không thể, vĩnh viễn cũng không có chuyện đó, chỉ là không biết, lúc đối phương đi tìm kho báu, có đồng ý để người khác vây xem toàn bộ quá trình không?
Nhiều người chơi lên tiếng kể lại tình huống cùng quá trình nhận nhiệm vụ của mình như vậy, Bạch Lê cũng không cần giải thích thêm gì nữa, tất cả mọi người đều đã hiểu.
Mấy NPC mới này, nhiệm vụ trong tay họ rõ ràng là ra ngẫu nhiên, nhận được yêu cầu nào đều do vận may của người chơi quyết định, thậm chí ngay cả phần thưởng cũng chứa rất nhiều may rủi bên trong.
"Được rồi, tôi hiểu rồi, không phải do chúng ta không đủ tốt, mà là vận may không đủ đỏ, mặt đen quá! Xem ra lần sau có đi tìm bọn họ nhận nhiệm vụ thì phải rửa tay trước, hoặc là ăn mấy món giúp nâng cao độ may mắn..."
"Cái này... Mấy NPC này tùy hứng thật đấy! Làm gì cũng phải xem tâm trạng, biết trước như vậy, lúc trước chỉnh mặt tôi đã chỉnh cho mình đẹp trai một tí rồi, nói không chừng bọn họ cũng nhìn mặt thì sao?"
"Chú em, bây giờ cậu muốn đổi cái mặt khác vẫn còn kịp đấy! Quên rồi à, trong khu mua sắm game có đạo cụ "Thay hình đổi dạng", mỗi người chơi chỉ được mua một lần, chính là dùng để chỉnh lại ngoại hình, nếu cậu định đổi mặt thật thì đi mua về thử xem~"
Lúc nghe đến đó, Bạch Lê liếc Văn Tinh Diệu một cái đầy ẩn ý, nghĩ thầm, những người chơi này còn phải cảm ơn vị ngồi cạnh cậu đây, lúc trước nếu không phải vì để đối phương chỉnh lại mặt, cậu cũng sẽ không nghĩ tới việc thiết kế đạo cụ này.
Ai có thể ngờ được, một ít đạo cụ không thu hút, vậy mà lại có thể sống dậy trong tình huống như thế này. Được nhắc như vậy, có vài người chơi tỏ ra trầm ngâm, sau đó nghiêm túc nói, chờ ăn dưa hấu xong, bọn họ sẽ về nhà cẩn thận nghiên cứu. Có khi lần tới login, bọn họ sẽ phải làm quen lại từ đầu với bạn bè của mình cũng nên,
Sau đó, có người chơi mang khuôn mặt mới chỉnh sửa lại đi tìm bạn bè tán gẫu, kết quả đối phương lại hiểu nhầm là người này muốn vào nhà mình trộm gà, bị đánh đuổi ra khỏi sân, chuyện này còn được lưu truyền trong diễn đàn game một thời gian khá dài.
Người chơi tự mình lĩnh hội qua thì rưng rưng nước mắt, nói: Phẫu thuật thẩm mỹ có rủi ro, muốn đổi mặt phải nhớ thật cẩn thận!
- --o0o---