Ánh mắt Giang Ly Ly quá trần trụi, Diệp Gia Diễn muốn xem nhẹ cũng khó. Hắn dừng bước, ngoắc ngoắc ngón tay.
Giang Ly Ly rối rắm hai giây, vẫn là ngoan ngoãn đi đến trước mặt Diệp Gia Diễn, hỏi: "Khi nào chúng ta học buổi thứ hai?"
Diệp Gia Diễn cười như không cười: "Muốn biết?"
Giang Ly Ly vội không ngừng gật đầu. Mặc dù nội tâm sợ hãi, nhưng cô thật sự mong muốn có thể bơi được.
Diệp Gia Diễn đút tay vào túi quần, cái cằm hướng phòng bếp một chỉ: "Tôi muốn ăn món ăn Quảng Đông." Nói xong ngồi xuống sô pha, tiện tay lấy một quyển tạp chí, tư thái ưu nhã thanh thản, toát lên một cái khí chất nhẹ nhàng của quý công tử.
Giang Ly Ly thấy thái độ nhàn nhã của Diệp Gia Diễn trong lòng cảm thấy thật đáng ghét, giống như đoán chắc là cô sẽ không cự tuyệt. Được rồi, cô quả thật sẽ không cự tuyệt.
Giang Ly Ly tiến vào phòng bếp, dì Trương thấy vậy liền giúp cô thay tạp dề, còn hỏi cô hôm nay muốn làm gì.
Kết hôn một năm, hầu như sáng nào Giang Ly Ly cũng chuẩn bị bữa sáng cho Diệp Gia Diễn, buổi tối cũng tất nhiên sẽ tự mình xuống bếp, dựa theo khẩu vị của Diệp Gia Diễn mà chế biến món ăn. Tuy rằng Diệp Gia Diễn chưa bao giờ nói cái gì, nhưng mà, xem phản ứng của hắn, hắn thực vừa lòng với tay nghề nấu ăn của Giang Ly Ly.
Dì Trương lặng lẽ nói cho Giang Ly Ly, buổi sáng hôm nay, Diệp Gia Diễn không ăn sáng trước khi đi công ty.
"Bởi vì bữa sáng không phải cô làm." Dì Trương bổ sung.
Giang Ly Ly không động tĩnh ở một bên chuẩn bị đồ ăn vừa nói: "Dì Trương, chắc mai bữa sáng giao cho dì."
Dì Trương dừng động tác nhặt rau, ánh mắt đầy dấu hỏi chấm nhìn Giang Ly Ly.
"Về sau con cũng sẽ không làm bữa sáng." Giang Ly Ly nói tiếp, "Chờ con học xong bơi lội, ngay cả buổi tối con cũng không làm."
"Vậy..." Dì Trương có chút chần chờ, "Cơm trưa thì sao?"
Diệp Gia Diễn cực kì kiêng ăn, hắn không quan trọng nguyên liệu mà là hương vị.
Cô phát hiện tài nấu nướng của mình rất đúng khẩu vị Diệp Gia Diễn, Giang Ly Ly sau khi biết được, càng nhiều chính là mừng thầm.
Cho nên, ngoại trừ bữa ăn sớm tối, cô ngẫu nhiên còn có thể chuẩn bị cơm trưa đưa đến công ty Diệp Gia Diễn.
Diệp Gia Diễn không để ý đến, cô làm cơm trưa giống cơm tiện lợi, giao cho "thư kí" của hắn - Trang Nhã Nghiên, làm cho Trang Nhã Nghiên nói với Diệp Gia Diễn đây là cơm đặt ở bên ngoài.
Một năm nay, Giang Ly Ly và Trang Nhã Nghiên vô cùng thân thiết. Giang Ly Ly cảm thấy rằng, cô cùng Trang Nhã Nghiên được xem như bằng hữu. Hiện tại xem ra, cô thật sự khờ dại lại buồn cười.
"Cơm trưa a" Giang Ly Ly cười cười, thản nhiên nói, "Về sau lại càng không cần làm."
"..." Dì Trương cảm thấy rằng, từ sau khi bị đuối nước cô thay đổi rất nhiều, nhưng làm sao thay đổi, bà cũng không nói rõ nguyên nhân.
Không bao lâu, Giang Ly Ly từ phòng bếp đi ra, dùng giọng nói ôn nhu bảo Diệp Gia Diễn ăn cơm.
Diệp Gia Diễn đi đến phòng bếp, Giang Ly Ly lấy cho hắn một bát canh nóng, tặng thêm một nụ cười có vẻ lấy lòng, nói: "Buổi học tới, tôi nhất định sẽ tiến bộ.
Dừng một chút, nhân cơ hội hỏi: " Chúng ta khi nào học buổi thứ hai?"
Diệp Gia Diễn nhíu mày: "Chờ tôi rảnh."
Giang Ly Ly biết Diệp Gia Diễn là cố ý bắt cô làm đồ ăn, nhưng mà cô.... không có cách. Aizz, không thể nhận thua nhanh như vậy, cô phải nghĩ biện pháp để làm hoà với hắn.
"Được, tôi chờ anh." Giang Ly Ly cười tủm tỉm nhấp một hớp canh, giống như vô ý hỏi, "Đúng rồi, chuyện tôi đuối nước, ba mẹ tôi có biết không?"
Một tuần trước, đáng lẽ mẹ của cô cũng nên xuất hiện.
Công ty được mời đến Thụy Sĩ để tổ chức một sự kiện ký tặng, và cha của cô cũng đến.
Sau khi tỉnh lại, cô không nhận được điện thoại của ba mẹ, cho nên kết luận là chuyện cô đuối nước "ngoài ý muốn" Diệp Gia Diễn chưa nói ba mẹ cô biết. Hắn hẳn là không dám nói ?
"Mấy ngày nay, ba mẹ cô đều bận."
Diệp Gia Diễn nói, "Chờ bọn họ về rồi nói sau."
"A" Giang Ly Ly suy nghĩ bị cắt ngang. Hắn có thể nói cho ba mẹ cô biết chuyện cô bị đuối nước sao? Hắn một chút cũng không cảm thấy chột dạ sao?
Diệp Gia Diễn đón nhận ánh mắt Giang Ly Ly: "Như thế nào?"
"... Tôi nghĩ là cũng không cần nói cho ba mẹ biết đâu." Không hăm doạ được Diệp Gia Diễn, Giang Ly Ly có chút buồn bực, trầm giọng: "Tôi không muốn họ lo lắng."
Diệp Gia Diễn cho Giang Ly Ly làm chủ chuyện này, bình tĩnh tiếp tục ăn canh.
Buổi chiều ngày hôm sau, Giang Ly Ly đang nằm trên sô pha đọc sách, đã hơn năm giờ rưỡi, cô theo thói quen thường ngày nhìn xung quanh bên ngoài.
Dì Trương rất quen thuộc với điều này, nói: "Có cần gọi điện thoại hỏi một chút xem cậu chủ khi nào trở về không?"
"Không cần!" Giang Ly Ly làm bộ nhìn chằm vào sách: "Con một chút cũng không quan tâm hắn khi nào trở về."
Cô quả thật không quan tâm. Cô chính là muốn biết hôm nay có thể học bơi lội không. Dựa theo thói quen của Diệp Gia Diễn từ trước cho đến nay, hắn hôm nay chắc chắn sẽ ở tại công ty tăng ca.
Đang nghĩ ngợi thì một âm thanh xe truyền vào tai.
Là xe của Diệp Gia Diễn!
Giang Ly Ly bỏ sách xuống, mang dép lê chạy ra ngoài.
Diệp Gia Diễn mới vừa xuống xe, liền thấy Giang Ly Ly giống con thỏ đang chạy tới, ánh mắt rực sáng, thấy hắn, ánh sáng trong mắt cô ngay lập tức liền tăng lên. Hắn không có cách nào hình dung cảm giác trong lòng, tựa như có một lông chim nhẹ nhàng đang lảo đảo trong lòng.
Vì che dấu sự khác thường của đáy lòng, trên mặt Diệp Gia Diễn nhanh chóng bao trùm một tầng sương lạnh.
Giang Ly Ly đi đến trước mặt Diệp Gia Diễn, trên mặt tràn đầy kinh hỉ không thu lại được: "Anh đã về."
Ánh sáng mặt trời chiếu vào mặt cô, làm nổi bật lên khuôn mặt không tì vết, ngay tiếp theo nụ cười của cô, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
Diệp Gia Diễn nhẹ nhàng quay qua, đáp "Ừ" một tiếng.
Giang Ly Ly mặt đầy mong chờ hỏi: "Hôm nay có thể học bơi không?"
Diệp Gia Diễn nhìn đồng hồ, hỏi: "Rất muốn học?"
Giang Ly Ly gật mạnh đầu.
"Tôi chỉ cho cô một giờ đồng hồ." Diệp Gia Diễn nói, "Đi thay quần áo."
"Ok!" Một giây sau Giang Ly Ly liền không chậm trễ xoay người bay nhanh chạy lên lầu, đổi áo tắm đi xuống dưới, Diệp Gia Diễn đang chờ cô. Hắn cũng thay quần bơi, dáng người của hắn không có điểm nào chê.
Giang Ly Ly không phải lần đầu tiên thưởng thức dáng người Diệp Gia Diễn, nhưng đường cong hắn hoàn mỹ, còn có đôi chân dài ưu việt đập vào mắt cô, cô vẫn là nhịn không được nuốt nước miếng.
Diệp Gia Diễn ý bảo Giang Ly Ly lại đây, chỉ vào bể bơi: "Đi xuống."
Hắn muốn nói cho Giang Ly Ly như thế nào nín thở bật hơi, Giang Ly Ly liền giành trước nói: "Tôi biết nha!"
Diệp Gia Diễn hạ ánh mắt.
Giang Ly Ly đắc ý cười cười: " Hôm nay tôi đã xem rất nhiều video dạy học!"
Sự thật chứng minh, Giang Ly Ly vẫn là rất lạc quan. Cô xem rất nhiều video dạy học, lại vẫn không thể học theo được.
Xuống bể bơi, đối diện với nội tâm của chính mình. Một tia sợ hãi sợt qua, a cô lại sợ rồi!
Diệp Gia Diễn đứng ở bên cạnh bể bơi, âm thanh nhàn nhạt: "Xem nhiều video dạy học, vậy thì làm một lần cho tôi xem."
Trong video dạy học, đầu tiên là hít thở, sau đó nín thở, vùi đầu vào trong nước, cuối cùng thở ra... Nhớ kĩ lại từng bước, Giang Ly Ly như thế nào đều không làm được.
Đầu vùi vào nước, cô đã nghĩ muốn hít thở, mà hậu quả của hít thở chính là bị sặc nước. A, cái này không nghiêm trọng, nghiêm trọng nhất chính là sẽ bị Diệp Gia Diễn đưa đến khu nước sâu!
Giang Ly Ly ngẩng đầu, thấy Diệp Gia Diễn sắc mặt đen thui, thoạt nhìn trong vài phút có thể sẽ động thủ với cô.
"Tôi làm lại một lần nữa, nhất định là có thể làm được nha."
Diệp Gia Diễn trượt xuống bể bơi, híp mắt, nói cho Giang Ly Ly: Lần này không thể, cô nhất định phải chết.
Đáng tiếc chính là, lúc này đây, Giang Ly Ly vẫn là không thể ở dưới nước thở ra, lại thêm khẩn trương, cô bị sặc nước nặng hơn hồi nãy.
"Thả lỏng." Diệp Gia Diễn dùng kiên nhẫn cuối cùng nói: "Thử lại một lần."
Lần thứ ba, vẫn thất bại.
Giang Ly Ly lau nước trên mặt, chống lại ánh mắt hung ác của Diệp Gia Diễn, giọng nói không tự chủ được run lên: "Anh, anh chẳng lẽ muốn mang tôi đến khu nước sâu?"
Diệp Gia Diễn hừ lạnh một tiếng: "Thì ra cô vẫn còn nhớ rõ."
Giang Ly Ly nghe Diệp Gia Diễn thầm ám chỉ: “Cô nhớ rõ là tốt” hắn không cần phải đe doạ lại.
Tiếp theo, hắn không phải là muốn đem cô đến khu nước sâu ư?
Cô toát mồ hôi, xoay người leo lên mép bể bơi, thời điểm Diệp Gia Diễn phản ứng lại, trong bể bơi chỉ còn một mình hắn.
"Giang Ly Ly!" Diệp Gia Diễn từng lời mang theo khí thế tức giận hừng hực.
Giang Ly Ly quay đầu lại, hướng về phía Diệp Gia Diễn làm cái mặt quỷ: "Tôi không muốn theo anh học nữa, tôi muốn đi tìm huấn luyện viên, Hứ!"
"Giang Ly Ly, đứng lại cho tôi!"
Lúc này đây, Diệp Gia Diễn toàn thân đầy sát khí. Giang Ly Ly mới sẽ không khuất phục, vậy mà lại quyết định chạy trốn.
Thấy Giang Ly Ly vẫn còn chạy, Diệp Gia Diễn lửa giận càng tăng lên, nhảy ra khỏi bể bơi, đôi chân dài đuổi theo Giang Ly Ly.
Giang Ly Ly do sợ hãi bị trượt chân ngã xuống, bước chân rất nhỏ, tự nhiên chạy cũng chậm. Diệp Gia Diễn mấy bước đã đuổi theo được cô.
Xong rồi xong rồi.....
Nội tâm Giang Ly Ly tuyệt vọng, trong đầu hiện lên vô số cảnh Diệp Gia Diễn ngược cô.
Cô thật không ngờ, Diệp Gia Diễn đem cô khiêng lên trên vai. Loại tư thế này, có điểm lạ lạ?
"Diệp Gia Diễn," Giang Ly Ly một bên giãy dụa một bên ấu đả đánh vào Diệp Gia Diễn, "Bỏ tôi xuống!"
"Câm miệng!" Diệp Gia Diễn cũng không có ý để Giang Ly Ly xuống.
Giang Ly Ly tựa như một tiểu hài tử phản nghịch, càng hung hăng giãy dụa: "Tôi sẽ không, mau bỏ tôi ra!"
Diệp Gia Diễn nhíu nhíu mày, nâng tay “bốp" một tiếng đánh vào mông Giang Ly Ly.
Động tác này, mặc kệ tình huống gì, đều có vẻ đen tối.
Giang Ly Ly lập tức im lặng, Diệp Gia Diễn cũng có chút giật mình dừng lại.
"Diệp, Diệp Gia Diễn?"
Giọng nói Giang Ly Ly tràn đầy nghi hoặc, giống như đang hỏi Diệp Gia Diễn vì cái gì phải làm như vậy.
Diệp Gia Diễn cũng không biết nên như thế nào trả lời.
Bước tiếp, tay hắn buông lỏng liền ném cô vào trong bể bơi. . . . . .