Ngày hôm sau, nằm trong chăn mơ mơ màng màng, Giang Ly Ly cảm thấy khó thở. Không phải đuối nước, mà là cảm giác bị chặn ở mũi. Giang Ly Ly giật mình tỉnh dậy, phát hiện cô dùng chăn che kín đầu. Cô rời khỏi giường, nhìn đồng hồ, sau đó hít một hơi. Cô hẹn huấn luyện viên chín giờ học, bây giờ đã tám giờ!
Diệp Gia Diễn gặp Giang Ly Ly đầu bù tóc rối đi xuống lầu, trong đầu nghĩ chuyện làm bữa sáng cho hắn, hắn hừ lạnh một tiếng. Nếu hôm nay Giang Ly Ly làm bữa sáng hợp khẩu vị, hắn có thể bỏ qua việc cô xuống muộn.
Ngay lúc Diệp Gia Diễn suy nghĩ sao bây giờ Giang Ly Ly mới xuống thì thấy cô như tên lửa phóng ra cửa.
Đừng nói tới Diệp Gia Diễn, dì Trương cũng bị doạ một phen. Dì Trường nhìn bóng dáng của Giang Ly Ly, rồi quay sang nhìn Diệp Gia Diễn, sắc mặt không được tốt.
"Cậu chủ, cô chủ cô ấy...." Dì Trương có ý muốn giúp Giang Ly Ly tìm một cái cớ, nhưng mà bà nghĩ không ra cách nào, chợt nghe Diệp Gia Diễn gằn tững chữ: "Bảo Giang Ly Ly quay lại đây cho tôi!" Hắn ngồi ở đây, vậy mà Giang Ly Ly lại không phát hiện hắn? Như thế nào lại có người không xem hắn ra gì? Bày ra vẻ mặt khó coi.
Dì Trương vội vàng chạy ra cửa thì thấy Giang Ly Ly ngồi trên xe chuẩn bị đi, cô nói với bà là cô đi học bơi. Dì Trương vào nhà, trong lòng run sợ nói cho Diệp Gia Diễn, cô chủ đi học bơi.
Diệp Gia Diễn nhíu mi, ra vẻ khó hiểu. Cô ta muốn học bơi? Hư, cô ta còn có cái suy nghĩ này, định uống hết sạch nước bể bơi hay sao? Diệp Gia Diễn đứng dậy, soái khí lưu loát mặc áo khoác vào, chuẩn bị ra ngoài.
Dì Trương thấy điểm không hợp nên nhắc nhở: "Cậu chủ, cậu còn chưa dùng buổi sáng."
Diệp Gia Diễn ánh mắt lạnh lùng, môi mỏng phun ra ba chữ: "Không đói bụng."
Đến công ty không được bao lâu thì Diệp Gia Diễn nhận được cuộc điện thoại của Tống Tử Sâm. "Cậu đoán xem tôi gọi đến là vì cái gì?" Tống Tử Sâm ở đầu dây bên kia cười hả hả. Diệp Gia Diễn không cần đoán cũng biết Tống Tử Sâm sẽ nói những chuyện nhảm, định cúp máy.
Tống Tử Sâm tiếp tục nói, "Tôi nghe ngóng được nhiều người trong phòng tập tìm phương thức liên lạc của cô ấy.”
“Còn nữa, người muốn mua lại phòng tập thể thao lại là huấn luyện viên nam dạy bơi cho vợ cậu”
"Huấn luyện viên nam?"
Giọng nói Diệp Gia Diễn trở nên khó chịu, Tổng Tử Sâm bên kia thấy ớn lạnh, nói: "Đúng vậy, huấn luyện viên dạy vợ của cậu là một nam nhân rất cường tráng a!"
Trọng đầu Diệp Gia Diễn đột nhiên nhớ tới cảnh Giang Ly Ly ở bể bơi quấn lấy mình.
"Bộp" tiếng đập điện thoại xuống mặt bàn.
Tìm huấn luyện viên nam dạy sao? Được lắm!
Ở phòng tập thể thao, trong lớp bơi lội, Giang Ly Ly đang hết sức khó khăn.
"Trước tiên luyện tập nín thở dưới nước. Thở ra"
Giáo viên nói xong câu đó, khoảng chừng 15 phút, Giang Ly Ly đứng im đó, không dám coi dúi đầu vào trong nước. Cô cảm thấy áp lực và khó chịu, thật giống với cảm giác bị đuối nước, cô sẽ đem đầu mình vùi vào nước, đó không phải tái hiện lại cảnh đuối nước hay sao? Cô làm không được. Cô run cầm cập.
Huấn luyện viên thấy chướng ngại tâm lý của học viên nên động viên cô: "Trước hết cô buông tay, thích ứng cảm giác ở trong nước."
"Không!" Giang Ly Ly sợ mức khuôn mặt trắng bệch, cự tuyệt không buông tay.
Huấn luyện viên thấy Giang Ly Ly như vậy, nhíu mày nói: "Tiểu tiên nữ, cô cứ như vậy thì làm sao mà học được?"
"..." Giang Ly Ly không nói lời nào, vẻ mặt kiểu "Mặc kệ như thế nào thì cũng không thể buông tay".
Tống Tử Sâm thấy không ổn, đi đến vỗ vỗ bả vai Giang Ly Ly, ý bảo Giang Ly Ly cố lên.
Giang Ly Ly có gặp qua Tống Tử Sâm vài lần, biết hắn cùng Diệp Gia Diễn quan hệ không tồi, nhưng không nghĩ lại gặp hắn ở đây, nghĩ đến bộ dạng túng quẫn của mình, bao nhiêu ngượng ngùng đều hiện lên trên mặt.
Tống Tử Sâm cười cười, nói: "Hay học đến đây thôi, đi thay quần áo, anh đưa em đi uống chút gì đó."
Hai người tìm một quán cà phê ngồi xuống.
"Em sợ nước như vậy, sẽ không học bơi được đâu." Tống Tử Sâm đi thẳng vào vấn đề.
Giang Ly Ly: "..." Như này không phải trực tiếp quá chứ?
"Ý anh không phải nói em không học được đâu." Tống Tử Sâm nói tiếp: "Có thể là do chuyện ngoài ý muốn phát sinh ở Maldives nên em mới sợ nước như vậy.”
“Tình huống này hẳn là em đã quá quen thuộc, em nên tìm một huấn luyện viên quen thuộc chỉ giáo. Như vậy mới có cảm giác an toàn, em mới có thể học bơi được. Tìm một người lạ như vậy, cảm thấy không ổn lắm.”
Dừng một chút, giống như vô tình nhắc đến.
Không đợi Giang Ly Ly nói, Tống Tử Sâm nói tiếp:
"Gia Diễn bơi lội cũng không tệ, Lúc học đại học, từng cầm giải quán quân bơi lội của sinh viên đấy."
Cô biết là Tống Tử Sâm sẽ nhắc đến Diệp Gia Diễn
“Vâng” một tiếng, nói: " Hắn thật sự rất lợi hại."
"....." Tổng Tử Sâm cho rằng mình đã ám chỉ rất rõ ràng vậy mà, phản ứng của Giang Ly Ly vậy là sao? Hắn không có tâng bốc Diệp Gia Diễn nha!
Tống Tử Sâm trong lúc nhất thời không biết buồn hay vui cho Diệp Gia Diễn, rõ ràng đem tình huống của Giang Ly Ly nói cho Diệp Gia Diễn biết. Hắn chỉ có thể giúp bọn họ đến vậy.
Diệp Gia Diễn nhận được tin tức, không có phản ứng gì, giống như trong dự kiến của hắn, để điện thoại di động xuống tiếp tục công việc.
Nhưng mà tới lúc tan tầm, trong tay rõ ràng còn rất nhiều việc nhưng hắn phá lệ. Trong lúc nhất thời trợ lý không theo kịp tiết tấu của Diệp Gia Diễn, hỏi: "Diệp tổng, còn công việc thì sao?"
Diệp Gia Diễn thản nhiên nói:"Buổi tối tôi sẽ xử lý sau."
"Được."
Diệp Gia Diễn về đến nhà, thấy Giang Ly Ly đang nằm trên ghế sô pha ở phòng khách, tay chân duỗi thẳng, mắt nhìn lên trên trần nhà, bày ra bộ dáng trầm ngâm suy tư.
Hắn đem túi văn kiện đưa cho dì Trương, đi đến sô pha ngồi xuống.
Giang Ly Ly không thấy Diệp Gia Diễn, nhưng cảm nhận được hắn. Hít một hơi, lấy lại tinh thần, ngồi dậy, thấy hình dáng Diệp Gia Diễn. Thật sự nhìn hắn không góc chết.
Đáng giận chính là, Diệp Gia Diễn ngũ quan hoàn toàn chống lại những cái ý niệm này, nhìn từ dưới lên, gương mặt kia của hắn thật thâm thuý mê người. Thêm nữa là gương mặt của hắn phát ra tia thanh lãnh, vượt xa người khác về mặt khí chất, hắn hoàn mỹ như mộng như ảo, phảng phất nhân gian không nên có.
"Giang Ly Ly" Diệp Gia Diễn nói, môi mỏng có hơi giật giật, âm thanh trầm thấp ra mệnh lệnh: "Tôi chuẩn bị bơi lội."
Giang Ly Ly “Ừ” một tiếng lạnh lùng.
Diệp Gia Diễn đối với đáp án này không vừa lòng, mày hơi cau: "Còn gì nữa?"
Giang Ly Ly mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, cảm thấy mình kiêu ngạo quá thì không tốt, vì thế nói: "Tôi sẽ giúp anh chuẩn bị khăn mặt và nước."
Diệp Gia Diễn đi về phía bể bơi, sắc mặt không có gì thay đổi, giống như hắn đã sớm dự đoán được Giang Ly Ly sẽ như vậy.
Giang Ly Ly giúp Diệp Gia Diễn chuẩn bị nước ấm, cùng khăn mặt và quần áo sạch sẽ, đi đến để trên bàn nhỏ gần bể bơi.
Nước bể bơi gần như trong suốt, Diệp Gia Diễn ở bể bơi như cá gặp nước, dáng bơi như được thả hồn bởi dáng người xinh đẹp, quyến rũ của hắn.
Giang Ly Ly nuốt cổ họng, xoay người rời đi, đột nhiên Diệp Gia Diễn ngoi đầu lên không chút nói: "Cô ở bên ngoài học bơi?"
"Làm sao anh biết được?" Giang Ly Ly có chút giật mình, nhưng Diệp Gia Diễn cũng không có ý muốn trả lời, cô đành phải nói tiếp: "Đúng vậy! Có gì không?”
"Tống Tử Sâm cùng người huấn luyện tôi có quen biết." Tống Tử Sâm là hội viên của phòng tập, hơn nữa cùng với chủ phòng tập quen biết.
Giang Ly Ly nghĩ đến Tống Tử Sâm cùng huấn luyện viên chào hỏi, là muốn huấn luyện viên đặc biệt chiếu cố cô, tươi cười nói: "Tôi chắc phải cùng Tống Tử Sâm nói một tiếng cảm ơn."
"Không cần." Diệp Gia Diễn thản nhiên nói.
“Chào hỏi mà không đi học thì chào làm gì cho phiền."
Giang Ly Ly có hơi giật mình, rồi hướng về mép bể bơi dùng ánh mắt không rõ nhìn Diệp Gia Diễn: "Ai nói tôi không đi học?"
Diệp Gia Diễn một bộ dáng thản nhiên nói: "Tôi nói."
Giang Ly Ly định cầm lấy điện thoại hỏi huấn luyện viên, lại phát hiện huấn luyện viên huỷ kết bạn với cô. Cô giật mình, hai gò má lập tức đỏ lên, tức giận nhìn Diệp Gia Diễn, lời nói chất vấn chưa kịp nói ra đã bị Diệp Gia Diễn chặn họng.
"Diệp phu nhân không biết bơi lội, truyền ra ngoài sẽ làm trò cười."
"Anh đừng có mà giễu cợt." Giang Ly Ly tức tối nghiêng đầu sang chỗ khác.
"Căn bản không có mấy người biết tôi là Diệp phu nhân."
Diệp Gia Diễn mắt loé lên, hỏi:
“Thật sự rất muốn học bơi?"
"Đúng vậy!" Giang Ly Ly nhìn thẳng Diệp Gia Diễn, cố ý thả chậm ngữ điệu, nói rõ ràng.
“Đề phòng thời khắc nguy hiểm có thể bảo toàn tính mạng!" Cô có một đôi mắt rất hút hồn, lông mi mỏng dài rậm giống như cây quạt nhỏ, con ngươi đen như ngọc lộ ra cảm giác ước át, ánh mắt luôn luôn sạch sẽ mà tươi đẹp.
Diệp Gia Diễn dời tầm mắt, chậm rãi nói: "Tôi sẽ dạy cho cô."