Trái tim hung hăng Hạ Tịch Quán chắn động, trong mắt nhanh chóng phủ mờ hơi nước, cô rũ hàng mi nhỏ dài.
“Quán Quán…” Lúc này Lục Hàn Đình thấp giọng gọi tên cô: “Em ấy, đến tột cùng muốn thế nào mới bằng lòng ở lại bên cạnh anh?”
Hạ Tịch Quán ép nước mắt về: “Trừ phi… anh chưa từng ngủ với Lệ Yên Nhiên, anh làm được sao?”
Anh và Lệ Yên Nhiên từng ngủ với nhau là sự thực, Hạ Tịch Quán chẳng qua là dùng chuyện này buộc anh biết khó mà lui.
Trong tròng mắt đỏ tươi của Lục Hàn Đình nhanh chóng lóe lên cái gì, anh gật đầu: “Được.”
Được?
Anh lại nói một chữ được, đây là ý gì?
Lúc này Tô Hi nhàn nhạt mở miệng nói: “Quán Quán, chúng ta nên rời đi rồi.”
Hạ Tịch Quán nhìn Lục Hàn Đình, sau đó xoay người rời đi.
“Hạ Tịch Quán!” Lục Hàn Đình nhanh chóng gọi cô lại: “Hôm nay anh có thể để em và Tô Hi đi, nhưng hai người tốt nhất không nên xảy ra chuyện gì, đừng khiêu chiến điểm máu chốt của anh, bằng không… anh cũng không biết bản thân sẽ làm ra chuyện gì? Còn nữa, lời em vừa nói, tốt nhất không nên gạt anhl”
Lời cô mới nói, chỉ cần anh chưa từng ngủ với Lệ Yên Nhiên, cô sẽ ở lại cạnh anh.
Cô tốt nhát không nên lừa dối anh.
Càng không nên phản bội anh.
Bằng không…
Trong đôi mắt tràn ngập tơ máu của Lục Hàn Đình tràn lên tầng tầng âm lệ đáng sợ, bên trong còn có mấy phần khát máu, khiến người ta sợ run lên.
Hạ Tịch Quán không quay đầu lại, cô đi tới bên người Tô Hi.
Lúc này Thượng Quan Đằng khiếp sợ không gì sánh nỗi nhìn Tô Hi: “Thất công tử? Thì ra cậu chính là Thất công tử, là đệ tử bế môn cuối cùng của Lâm Thủy Dao!”
Tô Hi liếcThượng Quan Đằng: “Thượng Quan quân chủ, trước đây sư phụ quả thực có hôn ước với ông, nhưng hôn ước đã sớm giải trừ, sư phụ đã từng nói, ông đối với sư phụ vừa gặp đã yêu chẳng qua chỉ chỉ là thấy sắc nảy lòng tham. Thế nhưng rất đáng tiếc, ông không đạt được tiêu chuẩn kén chồng của sư phụ. Tiêu chuẩn của sư phụ từ trước đến nay rõ ràng, chưa từng dao động, đó chính là đẹp trai.”
Nói rồi ánh mắt Tô Hi rơi trên khuôn mặt tuần tú Lệ Quân Mặc, ý kia là nhìn đi, Thượng Quan quân chủ, đây chính là người đàn ông được sư phụ chọn trúng!
Thượng Quan Đăng: “…” Mẹ nói “cm Lệ Quân Mặc giật giật thái dương: “…
Lúc này Lục Tư Tước tiến lên một bước, ông nhìn Tô Hi: “Thất công tử, rốt cục tôi đã chờ được cậu.”
Tô Hi nhìn về phía Lục Tư Tước, ngược lại móc ra nụ cười yếu ớt: “Lục tổng, sư phụ đã từng nói ông là người đàn ông si tình nhất mà bà ấy từng gặp, nhưng cũng là… người đàn ông ngu xuẫn nhất.”
“Lục tổng, tôi biết ông muốn hỏi gì, sư phụ đã từng giao phó, nếu có một ngày ông tìm được tôi, vậy dựa vào sự thật để báo, Liễu Anh Lạc là sư phụ mang đi, hơn nữa, sẽ không sẽ trả lại cho ông, ông quên Liễu Anh Lạc đi! Ngược lại bên cạnh ông trên đất khắp nơi là trà xanh, Liễu Chiêu Đệ là tuyệt phối với ông đấy.”
“..Lục Tư Tước: “…
Lệ Quân Mặc chau mày kiếm, ông nhìn về phía Hạ Tịch Quán: “Quán Quán, cùng bố về nhà.”
Tô Hi câu môi cười: “Lệ tổng, năm đó ông được sư phụ chọn trúng có biết bao may mắn, thế nhưng Quán Quán là con gái của sư phụ, ông chỉ cống hiến t*ng trùng, cho nên mời thu hồi móng vuốt ông hướng đến Quán Quán, sư phụ còn từng nói, bà biết ông có hàng tỉ tài sản chờ Quán Quán kế thừa, thế nhưng thật bất hạnh, Quán Quán từ nhỏ đã định là kế thừa ngôi vị hoàng đề.”
Ba người đàn ông Lục Tư Tước, Lệ Quân Mặc, Thượng Quan Đằng đều á khẩu không trả lời được, sắc mặt đều không phải quá đẹp, mấy năm nay bọn họ một mực tìm kiếm dấu vết của Lâm Thủy Dao, thế nhưng ai có thể ngờ được trước khi Lâm Thủy Dao biến mắt còn lưu lại lời cho tất cả bọn họ. Mà còn nói đến mức khiến người ta kinh ngạc không thôi, càng làm cho tình cảnh bây giờ thêm lúng túng.
Tô Hi vươn tay ôm đầu vai của Hạ Tịch Quán: “Quán Quán, chúng ta phải đi rồi.”
Hạ Tịch Quán gật đầu.
Lúc này Lệ Quân Mặc, Lục Tư Tước và Thượng Quan Đằng đều tiến lên một bước: “Thất công tử, cậu muốn đi e rằng cũng không dễ dàng như vậy!”
“Những lời này sợ rằng phải tặng cho mấy ông đấy, vùng cắm địa này là địa bàn của sư phụ, mời các ông nhanh chóng rời đi.” Nói xong Tô Hi ôm Hạ Tịch Quán nhảy vọt lên, thân ảnh của hai người trong nháy mắt liền biến mắt trong đêm tối vô hạn.