Lúc này ánh mắt Hạ Tịch Quán rơi trên khuôn mặt tuần tú của Lục Hàn Đình: “Lục thiếu, hôm nay em tới đây chính là muốn đánh cuợc một lần, em muốn mang anh về nhà, nhưng anh để em thua cuợc, không sao, em nguyện thua cuộc, chúc hai người tân hôn hạnh phúc. À đúng rồi, hôm nay em tới vội quá, không chuẩn bị quà tân hôn cho hai người, không bằng em tặng đồ luôn đeo bên người cho hai người nhé.”
Cặp mắt thâm thúy Lục Hàn Đình đột nhiên híp lại, anh đã đoán được cô muốn làm gì.
Quả nhiên, Hạ Tịch Quán giơ tay lên, nắm chuỗi dây chuyền Only-love, lúc ngón tay cô chạm tới chuỗi dây chuyền độc nhất kia liền cuộn tròn, sau đó cô dùng sức, mạnh mẽ tháo chiếc dây chuyền Only-love từ cổ mình xuống.
Dây chuyền kim cương sáng chói nhanh chóng kéo ở cần cỗ mềm mại cô ra một vết máu.
Chuỗi dây chuyền duy nhất!
Ánh mắt đám người ở đây đều sáng rực.
Lệ Yên Nhiên cũng thế, cô ta nhanh chóng vươn tay: “Hạ Tịch Quán, chuỗi dây chuyền duy nhất vốn chính là của tao, mau đưa cho tao!”
Hạ Tịch Quán nắm chuỗi dây chuyền duy nhất, nhìn về phía Lệ Yên Nhiên: “Muốn, thì qua đây lấy.”
Lệ Yên Nhiên đi tới, đưa tay đón.
Lúc này Hạ Tịch Quán nâng tay lên, sau đó chậm rãi đưa tay buông lỏng, dây chuyền kim cương Only-love cùng chuỗi chiếc nhẫn duy nhất kia trực tiếp rơi trên thảm.
Lệ Yên Nhiên Nhất cứng đò, cô ta biết Hạ Tịch Quán đây là cố ý nhục nhã cô, Hạ Tịch Quán nhục nhã cô ta một cách trần trụi lại thẳng thắn như vậy.
“Lệ Yên Nhiên, thứ tôi không cần, cho cô đấy.” Nói xong, Hạ Tịch Quán trực tiếp xoay người rời đi.
Lệ Yên Nhiên thực sự tức đến run cả người rồi, cô ta oán độc nhìn thân ảnh nhỏ nhắn tuyệt lệ của Hạ Tịch Quán biến mắt trong tầm mắt mình, sau đó cô ta cũng không để ý đến tôn nghiêm thể diện, trực tiếp ngồi xổm người xuống nhặt sợi dây chuyền Only-love cùng chiếc nhẫn duy nhất trên thảm.
Những thứ này đều là của cô ta!
Ngay lúc Lệ Yên Nhiên sắp nhặt được, đột nhiên có một bàn tay rõ ràng khớp xương thò qua, nhặt trước cô ta một bước cả dây chuyền lẫn nhẫn, là… Lục Hàn Đình!
Lệ Yên Nhiên không nhặt được bỗng cứng đò, cô ta nhìn Lục Hàn Đình: “Anh Hàn Đình, hôm nay là đại hôn của chúng ta, anh tặng hết nhẫn và dây chuyền cho em đi.” . Truyện Hài Hước
Lục Hàn Đình đặt dây chuyền và nhẫn trong lòng bàn tay mình, phía trên còn lưu lại hơi ấm của cô, anh chẳng buồn liếc đến Lệ Yên Nhiên, chỉ là mím môi nói: “Cho dù là đồ cô ấy không cần, cô cũng không xứng.”
*…”” Sắc mặt Lệ Yên Nhiên trắng bệch, cô ta cảm giác mình sau khi bị Hạ Tịch Quán nhục nhã liền bị Lục Hàn Đình giáng một kích nặng nề, cô ta bị đôi nam nữ bọn họ hợp lại đánh, quá thảm.
Rất rõ lời của Lục Hàn Đình đã bị tất cả mọi người nghe được, đám người lúc đầu mới ban nãy còn cực kỳ hâm mộ nịnh bợ cô ta nhao nhao lộ ra vẻ xem kịch vui, đồng tình cũng có, khinh thường cũng chả thiếu, “Phụt, không hiểu sao tôi thấy Lệ Yên Nhiên bị vả đến sưng mặt thế nhỉ?”
“Lệ Yên Nhiên mới vừa rồi còn nói chiếc nhẫn duy nhất Lục thiếu đã đưa cho cô ta, cô ta đúng là nói dối.”
“Tôi thấy tim Lục thiếu đều đặt trên người Hạ Tịch Quán, Proi.
Hạ thật sự rất sự quá ngầu, mỗi lần lên sân khấu đều sẽ mang đến kinh hỉ cho chúng ta.”
“Xem ra Lục thiếu rất ghét Lệ Yên Nhiên, cho dù kết hôn rồi thì thế nào, tôi xem tối nay động phòng hoa chúc Lệ Yên Nhiên Nhất chắc chỉ có một mình rồi.”
Lệ Yên Nhiên nhanh chóng găm móng tay vào trong lòng bàn tay cô ta, cô ta không hề thấy đau, từ khi nào mà cô ta đã không phải là người được cả Đế Đô ủng hộ nữa? Hiện tại tất cả mọi người đều thích Hạ Tịch Quán.