Lục Hàn Đình lập tức mở mắt ra, từ trong thôi miên mạnh mẽ tỉnh lại.
“Lục tổng, anh ổn chứ?” Dr. Xuyên vội vàng quan tâm hỏi.
Trán Lục Hàn Đình toát ra một lớp mồ hôi lạnh, khuôn mặt tuần tú tinh xảo trở nên trắng bệch, không một chút huyết sắc, lồng ngực to lớn phập phồng, anh há to miệng thở dóc.
Lục Hàn Đình nằm trên ghế mây, anh nhanh chóng nhắm mắt bình ổn hô hấp của mình, anh đã nhớ lại phân nửa, con gái của Hạ gia – Hạ Tịch Quán thay gả vào U Lan uyễn, gả cho anh, trở thành Lục phu nhân của anh.
Thì ra, chồng trước của cô thật sự là anh.
Hải Thành nơi ấy, ghi chép lại hết thảy quá khứ ngọt ngào của anh và cô.
Thảo nào khi trở về Đề Đô chính anh luôn cảm thấy trong lòng mình trống rỗng, anh không biết mình đã mắt đi thứ gì, ngày qua ngày bình thản như nước, không tốt cũng chẳng xấu, mãi đến lúc cô tới Đề Đô, anh hệt như ma chướng bị cô hấp dẫn, vì cô sỉ vì cô điên cuồng.
Cô là Lục phu nhân của anh kia mà!
“Lục tổng… Lục tổng!” Lúc này Dr. Xuyên gọi bên tai.
Lục Hàn Đình đưa mắt tập trung ở tại trên mặt Dr. Xuyên, lúc này mới nghe được câu hỏi của Dr. Xuyên: “Lục tổng, về nửa đoạn ký ức còn lại, anh có muốn tiếp tục không?”
Nửa đoạn ký ức còn lại…
Lục Hàn Đình nhanh chóng đứng dậy xuống giường, anh mắp máy đôi môi mỏng, khàn khàn nói: “Tôi vẫn chưa nghĩ ra, hôm nay tới đây thôi.”
Nói rồi Lục Hàn Đình nhanh chóng rời đi.
Lục Hàn Đình trực tiếp ra công ty, phóng chiếc Rolls-Royce Phantom về nhà, lúc này một chuỗi chuông điện thoại du dương vang lên, là thư ký riêng Nghiêm Kiên gọi tới.
Lục Hàn Đình ấn phím nhận, chất giọng cung kính của Nghiêm Kiên nhanh chóng truyền đến: “Chủ tịch, bây giờ anh đang ở đâu, cuộc họp cấp cao hàng năm mười phút sau sẽ bắt đầu, các vị chủ tịch đã đợi trong phòng hội nghị V.I.P rôi ạ.”
Lục Hàn Đình nhìn thẳng nhìn về phía trước, ánh đèn bên lề dường soi vào khung cửa xe, tỏ lên ngũ quan anh tuấn của anh, ánh khúc xạ khiến mắt người như hoa đi, anh mở miệng: “Hủy họp.”
Nghiêm Kiên ở đầu dây bên kia quả nhiên ngắn người, cuộc họp cấp cao hàng năm là ở trong lịch trình, anh ta hiển nhiên không biết vì sao chủ tịch nhà mình lại đột ngột hủy bỏ họp, song anh ta nhanh chóng gật đầu: “Vâng, chủ tịch.”
Lục Hàn Đình cúp điện thoại, hai bàn tay to đặt tại trên vô lăng, hiện tại anh cái gì cũng không muốn làm, cái gì cũng không muốn nghĩ nữa, anh chỉ muốn về nhà, về nhà gặp Lục phu nhân của anh!
Hè phố tối nay đặc biệt náo nhiệt, vì hôm nay chính là lễ Giáng Sinh.
Lọt vào mắt đều là năm ba đôi tình nhân tay trong tay nhau trên đường, còn có rất nhiều người bán hoa, rất nhiều bạn nam dừng lại mua hoa cho cô gái của mình.
Lục Hàn Đình đánh tay lái, dừng xe bên đường, sau đó mở cửa Xe ra.
Rất nhanh anh liền trở thành phong cảnh chói mắt nhất, người đàn ông tối nay mặc bộ tây trang màu đen, bên ngoài còn mặc chiếc áo khoác đen mỏng, anh từ trong chiếc xe sang trọng giới hạn của thế giới đi ra, cả người anh tuấn quý phái, một dáng đứng tùy tiện cũng hệt như dáng pose của các nam người mẫu quốc tế, lập tức hắp dẫn ánh mắt mọi người.