Lúc cô nói lời này đôi mắt đen láy kia lúng liếng xoay vòng, bên trong còn lóe ra ý cưới toái sáng, trong đáy mắt lưu chuyển sóng nước mênh mông, liếc mắt liền có thể hút hết hồn phách người.
Lục Hàn Đình biết cô muốn làm thứ gì, anh không vui chau lại mày kiếm anh khí: “Cô muốn phá hư hôn lễ Lục Tử Tiễn? Lục Tử Tiễn cưới người khác khiến cô khó chịu như vậy?”
Hạ Tịch Quán nhìn Lục Hàn Đình, nhẹ giọng nói: “Lục Tử Tiễn là bạn tôi, tôi không thể bỏ mặc anh ấy.”
Lục Hàn Đình nhíu chặt hàng mày hơn.
Lúc này Lục Tử Tiễn và Dạ Minh Châu đã đi qua thảm đỏ, đi tới chỗ mục sư, mục sư đang đọc lời thề, sau đó hỏi, cô dâu Dạ Minh Châu, cô có nguyện ý không?
Dạ Minh Châu vẻ mặt ngọt ngào tiếu ý, cô thẹn thùng nhìn người đàn ông bên cạnh: “Tôi nguyện ý.”
Mục sư lại nhìn về phía Lục Tử Tiễn, sau đó hỏi, chú rễ Lục Tử Tiễn, anh có nguyện ý không?
Thế nhưng lúc này bên tai truyền đến tiếng nói thanh lệ: “Anh ấy không muốn!”
“Xoát” một cái, mọi ánh mắt lần nữa tập trung trên người Hạ Tịch Quán, bởi vì câu “anh ấy không muốn” kia chính là do cô nói ra.
Lòng hóng hớt của đám người hừng hực dấy lên, tới tới rồi, màn kịch hai cô gái tranh chồng sắp bắt đầu diễn rồi phải không?
Dạ lão nhìn chằm chằm vào động thái này của Hạ Tịch Quán, hiện tại thế gió vô cùng bát lợi với Dạ gia, nên lúc này ông ta không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể chờ đợi cuộc hôn lễ này kết thúc mỹ mãn, ông ta mới lại nghĩ biện pháp đấu Hạ Tịch Quán.
“Đúng thế, Hạ Tịch Quán bên này mới vừa xuống giường anh trai, lại tới náo hôn lễ em trai, cho dù là hồ ly tỉnh cũng không phách lối đến thế!”
Liễu Chiêu Đệ vừa rồi vẫn luôn đứng xem vui suốt, bà ta đã biết được thủ đoạn Hạ Tịch Quán trước đây, cho nên vừa rồi Hạ Tịch Quán xé Dạ Huỳnh bà ta cũng không cảm thấy kỳ quái, hiện tại Hạ Tịch Quán lại muốn chặn ngang một chân quậy đến hôn sự con trai mình, lúc này Liễu Chiêu Đệ đã không nhịn được.
Liễu Chiêu Đệ đứng ra cùng Dạ lão Dạ Minh Châu miệng đồng thanh lên án công khai Hạ Tịch Quán: “Hạ Tịch Quán, cô đừng vọng tưởng đến con tôi nữa, hôm nay là hôn lễ của con tôi và Minh Châu, cô mau đi đi!”
Tất cả mọi người đều đứng ở phía chống lại Hạ Tịch Quán.