Xe taxi vững vàng phóng trên đường, nửa giờ sau đã đến đích, dừng trên hẻm thứ tư đường Cao Tân.
Tống Hiểu thanh toán tiền xe sau đó xuống xe, đi vào đường hẻm vắng vẻ, Hạ Tịch Quán ngồi ở ghé lái chậm rãi ngắng đầu, cô xuyên qua kính chắn gió nhìn về phía trước, trong hẻm đã có người mặc đồ đen đứng đợi sẵn rồi, Tống Hiểu đi tới, thấp giọng nói gì đó với người mặc áo đen kia.
Trong mắt Hạ Tịch Quán lóe ra ánh sắc lạnh, người áo đen kia không phải Tô Hi, là thủ hạ tâm phúc của Tô Hi sao?
Cô đoán không sai, Tống Hiểu chính là biến cố của buổi họp báo, nhìn ra được tình cảm của Tống Hiểu với Phạm Điềm là thật, thế nhưng Tô Hi lại có thể khiến Tống Hiểu đứng ra xé Phạm Điềm, cũng có thể thấy được con người Tô Hi cái này…
rất giỏi tính toán và thu phục lòng người!
Tô Hi ngay cả loại chuyện bí mật như Phạm Điềm thích Dạ lão cũng có thể biết được, trên người anh ta đến tột cùng cất giấu sức mạnh thần bí gì?
Trong lòng Hạ Tịch Quán sinh ra vài phần cảnh giác và kiêng ky với Tô Hi, từ xưa đến nay thứ dễ thay đổi nhất chính là lòng người, Tô Hi lại có thể chơi đùa lòng người giữa lòng bàn tay mình, thật sự rất đáng sợ.
Cô không thích cảm giác này, cô quá không thích cảm giác bị Tô Hi rình coi, cô muốn đích thân bắt được Tô Hil Chợt ở góc hẻm, người mặc áo đen kia quay đầu lại, thấy được Hạ Tịch Quán.
Người mặc đen kia khẽ khựng, rất rõ là không ngờ gặp được Hạ Tịch Quán ở đây, anh ta kết thúc giao lưu với Tống Hiểu, nhanh chóng xoay người đi.
Hạ Tịch Quán kéo cửa xe chạy ra ngoài, nhưng người mặc áo đen kia đã biến mắt, như thể anh ta vốn chưa từng xuất hiện.
Hạ Tịch Quán áo não vỗ đùi, cô lại không thể bắt Tô Hi!
Hiện tại chỉ có thể chờ đợi lần lộ diện tiếp theo của anh ta.
Hạ Tịch Quán xoay người rời đi.
Hạ Tịch Quán đi, người mặc áo đen kia từ trong góc tối đi ra, anh ta nhìn hướng Hạ Tịch Quán biến mắt rồi lấy ra điện thoại, bắm một dãy só.
Rất nhanh liền thông, người nọ thấp giọng báo cáo: “Cung chủ, Hạ tiểu thư chơi nhất chiêu bọ ngựa bắt châu chấu, cô ấy giả làm tài xế đi theo, tôi suýt nữa thì lộ.”
Giọng nói thanh nhuận của Tô Hi từ đầu dây bên kia chậm rãi truyền tới: “Cô ấy không phải là cô gái bình thường, về sau chạm mặt với cô ấy phải vạn phần cần thận, xong chuyện rồi thì về đi.”
“Vâng, cung chủ.” Người nọ liền biến mắt ở con hẻm.
Dạ gia gấp rút dùng quan hệ xã hội, đưa ra lời giải thích từ luật sư, thanh minh viện khoa học và Phạm Điềm vạch rõ tất cả giới hạn, đồng thời với ác tích loang lỗ của Phạm Điềm, lập tức trục xuất cô ta ra khỏi viện khoa học, nghiêm túc xử lý.
Đoàn đội quan hệ xã hội của Dạ gia khá mạnh, ngoại trừ phong tỏa dư luận hiện tại và tiến hành xóa topic, còn mua thuỷ quân bẻ ngược hướng gió của quần chúng, rất nhanh đã đè bẹp chuyện này xuống.
Tuy vậy, scandal giữa Dạ lão và Phạm Điềm vẫn còn đọng lại, thành đề tài bàn tán của Đề Đô.
Hiện tại mọi người thấy Dạ lão, thứ đầu tiên nghĩ tới không phải ông ta là viện trưởng viện khoa học đức cao vọng trọng, mà là scandal tình ái của ông ta.
Hạ Tịch Quán sau đó nghe nói Dạ lão phát điên, hát đỗ mọi thứ trong phòng làm việc, cô cười một tiếng, Dạ lão từng khiến cô ngập trong dè bỉu bị đám đàn ông chơi qua, vậy cô không thể làm gì khác hơn là đáp lễ ông ta lại một scandal quan hệ bắt chính, trở thành vết bẳn mà ông ta vĩnh viễn không thể xóa đi đượ!.
c Chuyện này chấm dứt ở đây, Hạ Tịch Quán liền suy nghĩ làm sao tìm được chìa khóa trong tay Dạ Huỳnh, đây là việc cấp bách cô cần phải làm.