Hôm nay Hạ Tịch Quán cũng không làm gì, cô một mực chờ đợi, chờ xem thử Dạ gia sẽ có xuất chiêu gì, chờ xem thủ đoạn của Tô Hi, cô phải thăm dò nội tình hai phe này, như vậy mới có thể đổi khách thành chủ.
Hạ Tịch Quán nhắm mắt, khi mở mắt ra, trong đôi mắt trong vắt ấy đã tỏa ra ánh sáng chói!
Ngày hôm sau.
Lúc Hạ Tịch Quán rời giường còn make up thật mỏng, cô make up mặt mình thoạt nhìn trắng bệch không gì sánh được, còn có vành mắt đen đen xì, vừa lúc trán cô còn có vết thương, cô cũng không dán băng urgo, cứ để như vậy ra cửa.
Lam Yên thấy được Hạ Tịch Quán liền hô lên: “Quán Quán, con bị sao vậy, sắc mặt sao xanh xao như vậy, trên trán còn bị thương, có phải có người bắt nạt con không, mau nói cho mẹ Lam, mẹ Lam xả giận cho con.”
Nhìn vẻ mặt mẹ Lam sốt ruột trầm trọng như vậy, Hạ Tịch Quán an tâm, cô dí dỏm nháy mắt: “Mẹ Lam, con không sao đâu, con đi nhé.”
Hạ Tịch Quán huơ huơ tay, tỉnh thần minh mẫn cả người sảng khoái ra cửa.
Lúc này Hạ Bang đi tới: “Vợ à, Quán Quán không sao chứ, hai ngày này trong viện khoa học lại sóng gió như thế, Quán Quán có cần chúng ta giúp một tay không?”
*Em thấy Quán Quán tự giải quyết được, con bé này cơ trí lắm đó, hôm nay không chừng là ai gặp họa nữa rồi.” Lam Yên cười nói.
Viện khoa học.
Hôm nay buổi họp báo truyền thông được tổ chức trong radio, tất cả phóng viên lớn nhỏ của giới truyền thông Đé Đô đều tới, mọi người giống như hít phải thuốc lắc vậy, vô cùng hưng phán.
Lúc này Dạ Huỳnh, Lệ Yên Nhiên dẫn theo Phạm Điềm đến dự, nhân vật chính trình diện, tiếng chụp ảnh “răng rắc răng rắc”
vang lên liên tiếp, mọi người chen lấn đưa micro đến.
Dạ Huỳnh nhanh chóng khoát tay một cái: “Hoan nghênh mọi người đến, hiện tại xin mọi người yên lặng một chút, chúng ta nhường thời gian cho Phạm Điềm, để Phạm Điềm tự mình kể hết quá trình bị hại của mình ra.”
Dạ Huỳnh đưa micro cho Phạm Điềm.
Phạm Điềm hôm qua mới vừa sảy thai, bây giờ nhìn có chút suy yếu: “Chào mọi người, tin rằng mọi người đều biết hai ngày trước tôi từng nhận phỏng vấn, giải thích tai tiếng giữa tôi và Dạ lão, còn chính thức tuyên bồ tin tốt tôi đã mang thai, nhưng hôm qua tôi lại sảy thai, Hạ Tịch Quán lại hạ thuốc gây sảy thai với tôi, cô ta hại chết con tôi!”
Nói rồi Phạm Điềm liền lấy ra túi thuốc kia: “Mời mọi người xem, đây chính là thuốc từ trong túi Hạ Tịch Quán lục soát ra, bị bắt quả tang! Tôi thật sự không ngờ cô bạn tốt ngày xưa Hạ Tịch Quán lại lòng dạ rắn rết như vậy, cô ta là mưu sát, cô ta thực sự quá ác độc!”
Lời này của Phạm Điềm khơi dậy sự phẫn nộ của toàn bộ người có mặt ở đó, “Không ngờ Hạ Tịch Quán hung ác như thế, trước đây tôi đã nhìn lầm cô ta.”
“Giết người phải đền mạng, tống cỗ cô ta đến cục cảnh sát đi!”
Dạ Huỳnh hài lòng nhìn phản ứng tức giận của mọi người, lúc này có người đột nhiên hỏi: “Trưởng đài Dạ, Dạ lão đâu, sao Dạ lão lại không dự họp?”
Dạ Huỳnh tự nhiên nói: “Bố tôi Dạ lão gần đây đều nghiên cứu thuốc tây, hiện nay đã tiến vào giai đoạn thí nghiệm lâm sàng rồi, ông ấy không có thời gian tới xử lý tin đồn này, đã vài ngày ông ấy đã không nhắm mắt cứ cắm mặt cắm mũi làm việc rồi.”
Lời đại nghĩa thản nhiên của Dạ Huỳnh nhanh chóng khiến đám người sục sôi máu nóng. Dạ lão cả đời đều si mê y học, vì tiến bộ y học đã cống hiến hết mình, không ngờ đến độ tuôi gần đất xa trời lại bị Hạ Tịch Quán tính kế, Hạ Tịch Quán này thực sự là quá ghê tởm!
Hiện tại tất cả mọi người đều hận Hạ Tịch Quán đến cắn răng côm cốp.
ì Dạ Huỳnh Lệ Yên Nhiên cùng Phạm Điêm nhìn cục diện đã nắm được trong tay, mỉm cười, đúng lúc này “ầm” một tiếng, cửa lớn bị đẩy ra, Hạ Tịch Quán đi đến.