Lục Hàn Đình đút tay vào túi quần, vai chính
trong vở hai cô tranh một chàng ung dung tới
muộn, khuôn mặt tuấn tú hoàn toàn bình tĩnh,
anh nhìn Hạ Tịch Quán: “Sao lại vậy?”
Anh giống như người lớn trong nhà, nhưng Hạ
Tịch Quán lại không tự giác nhận sai, dũng cảm
nhìn thẳng anh đầy khiêu khích: “Cô ta ra tay
đánh tôi trước!”
“Vì sao cô ta lại bị thương?”
Hạ Tịch Quán cong môi, đầy châm chọc: “Ai
bảo cô ta không đánh lại tôi.”
Hoa Dung tức suýt ngất: “Cô… cô cô cô cô…”
Lục Hàn Đình nhướn mày kiếm, nói với Hạ Tịch
Quán: “Đến thư phòng với tôi.”
Hạ Tịch Quán đi theo, cô vốn định tìm anh.
Trong thư phòng.
Lục Hàn Đình đứng trước bàn làm việc: “Em
tìm tôi à?”
Hạ Tịch Quán gật đầu: “Đúng, tôi tìm anh.”
“Có việc gì?”
“Lúc nãy Hoa Dung bảo tôi đi mua áo mưa, tôi
muốn hỏi anh, anh dùng bao cỡ nào?”
Lục Hàn Đình nhíu mày rồi nhanh chóng giãn
ra, anh đưa tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của
thiếu nữ, ôm cô ngồi tựa vào bàn làm việc của
mình.
Anh chống hai tay bên cạnh, cong lưng nhìn cô,
khóe miệng mỉm cười: “Em cảm thấy tôi dùng
cỡ nào?”
Hạ Tịch Quán nhíu mày: “Lại nữa, Lục Hàn
Đình, sao anh cứ tán tỉnh tôi thế?”
“Tôi tán tỉnh em thế nào?”
“Chuyện anh làm anh còn không rõ sao, anh
ôm tôi, hôn tôi, còn ngủ cùng tôi, tháo khăn che
mặt của tôi, thậm chí còn khiến tôi… sờ eo anh,
bây giờ anh còn lấy chuyện hộp áo mưa ra tán
tỉnh tôi nữa”
Hạ Tịch Quán cảm thấy có rất nhiều điều phải
nói, vì vậy nói luôn một thể: “Anh tán tỉnh tôi
xong lại không chịu trách nhiệm, quay người đi
theo người phụ nữ khác, Lục Hàn Đình, tôi nói
cho anh biết, tôi không dễ bắt nạt, bây giờ anh
nhất định phải xin lỗi tôi, tuy tôi sẽ không tha
thứ cho anh, tôi nghĩ kỹ rồi, mai tôi sẽ dọn đi!”
Hạ Tịch Quán thật sự nghĩ kỹ rồi, cô muốn dọn
ra ngoài, tuy chuyển ra U Lan Uyễn sẽ khiến cô
gặp không ít phiền toái nhưng tốt hơn ở đây
khiến bản thân đau lòng khó chịu.
Lục Hàn Đình nhìn đôi mắt trong veo của cô
dần đỏ hoe, nhưng cô quật cường không rơi
nước mắt.
Cô vẫn vươn thẳng vòng eo mềm mại nhỏ
nhắn của mình để tranh chấp với anh, không
muốn thua một chút khí thế nào, Lục Hàn Đình
cảm thấy bây giờ cô… trông vô cùng đáng
thương.
“Hôm đấy, lúc đi công tác, tôi đang tắm rửa
trong phòng khách sạn thì Hoa Dung tự ý đi
Chương 68: Thích Em Nên Mới Tán Tỉnh Em
cho anh biết, tôi không dễ bắt nạt, bây giờ anh
nhất định phải xin lỗi tôi, tuy tôi sẽ không tha
thứ cho anh, tôi nghĩ kỹ rồi, mai tôi sẽ dọn đi!”
Hạ Tịch Quán thật sự nghĩ kỹ rồi, cô muốn dọn
ra ngoài, tuy chuyển ra U Lan Uyễn sẽ khiến cô
gặp không ít phiền toái nhưng tốt hơn ở đây
khiến bản thân đau lòng khó chịu.
Lục Hàn Đình nhìn đôi mắt trong veo của cô. ||||| Truyện đề cử: Vai Ác Sư Tôn Xinh Đẹp Như Hoa |||||
dần đỏ hoe, nhưng cô quật cường không rơi
nước mắt.
Cô vẫn vươn thẳng vòng eo mềm mại nhỏ
nhắn của mình để tranh chấp với anh, không
muốn thua một chút khí thế nào, Lục Hàn Đình
cảm thấy bây giờ cô… trông vô cùng đáng
thương.
“Hôm đấy, lúc đi công tác, tôi đang tắm rửa
trong phòng khách sạn thì Hoa Dung tự ý đi
vào nghe điện thoại, tôi cũng không hài lòng,
việc này Nghiêm Nghị có thể làm chứng.”
“Tôi biết em ghen nên mới cố tình cho Hoa
Dung cơ hội, dẫn cô ta về, nhân cơ hội kích
thích em một chút, thật ra tôi và cô ta chẳng có
chuyện gì cả.”
Sao cơ?
Con ngươi Hạ Tịch Quán co lại, nhìn anh ngơ
ngác.
Cô không hiểu anh đang nói gì?
Lục Hàn Đình thấy cô vừa ngốc vừa đáng
thương, giống sợi lông vũ mềm mại cọ vào trái
tim mình: “Quán Quán, tôi không thích Hoa
Dung, cũng không cần người phụ nữ khác, tôi
thích em nên mới tán tỉnh em, có thể lần đầu
tán tỉnh người khác nên không có kinh nghiệm,