Hạ Tịch Quán nhận ra động tĩnh phía trước, càng e rằng là do thần giao cách cảm, cô ngắng đầu, đôi mắt sáng trong co rụt lại.
Cô thấy Lục Hàn Đình.
Lục Hàn Đình tới!
Tối nay Lục Hàn Đình mặc tây trang màu đen vừa khít người, là kiểu bá đạo tổng tài, anh giơ tay nhấc chân đều tản ra vẻ ưu nhã kiêu ngạo, ngũ quan anh tuần kia như được mài giữa, vừa ra sân liền như nam châm thu hút ánh mắt mọi người.
Wow.
Hạ Tịch Quán đã nghe được các cô gái bên người không kìm nổi phát ra hưng phấn hét lên, các cô si ngốc nhìn Lục Hàn Đình, thiếu điều nhào tới.
Tới tham gia tiệc rượu này đâ phần là máy tên giám đốc bụng phệ hoặc là đám phú nhị đại ăn chơi, Lục Hàn Đình lại là tinh anh, còn là tinh anh trong tinh anh, anh vừa xuất hiện, đương nhiên trong nháy mắt liền trở thành tiêu điểm toàn trường, là mục tiêu đám con gái này truy đuổi.
Hạ Tịch Quán khẽ ngưng đọng, sao anh lại đến đây Anh vậy mà cũng tới tham gia kiểu tiệc rượu tư nhân này?
Nếu là lúc trước, cô tuyệt đối sẽ không tin Lục tiên sinh của cô sẽ đến kiểu tiệc rượu tư nhân này, nhưng Lục Hàn Đình bây giờ khiến cô nghi hoặc, anh lại chơi bao nuôi rồi lại đến tìm vui, vậy mà dính vào mấy thói hư tật xấu, phóng đãng hư vậy, cô sắp không nhận ra anh nữa rồi.
Hiện tại bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt Lục Hàn Đình thâm thúy dán vào trên người cô, mang theo vài phần lạnh lùng mỉa mai nhìn cô, dùng tư thế cao ngạo nhìn xuống, cứ như ang đang nhìn cô chê cười.
Gương mặt tươi cười của Hạ Tịch Quán lúc này có chút, cô nhớ tới bản thân đang bắt chuyện với tên giám đốc kia, vừa rồi anh ở trong xe nhát định đều thấy hết rồi!
Loại chuyện này là lần đầu tiên cô làm, vậy mà lần đầu tiên đã bị anh nắm thóp, trong lòng Hạ Tịch Quán đang có hàng vạn ^ m „” À ^ cậu “cmn” chạy râm rập.
*Tiểu mỹ nhân, em nhìn gì đấy?” Ánh mắt Hạ Tịch Quán dán chặt lên Lục Hàn Đình trên, tên giám đốc kia cũng nghỉ ngờ.
Hạ Tịch Quán nhanh chóng thu mắt, trong lòng cô có hơi xấu hỗ và giận dữ, chính anh tới nơi này tìm thú vui, dựa vào cái gì còn nhìn cô như vậy?
Quên đi, cô và anh đã không có quan hệ, hiện tại cùng lắm bọn họ chỉ là người dưng, cô bây giờ không cần phải để anh ảnh hưởng đến chính mình.
Cứu Diệp Linh, đây mới là chuyện trọng yếu nhất.
Hạ Tịch Quán nhìn tên giám đốc kia, mềm mại nói: “Tôi không nhìn gì cả, giờ chân tôi đau quá, anh có thể mang tôi vào nghỉ ngơi một chút không?”
Lão giám đốc kia đã bị Hạ Tịch Quán làm mê muội: “Đương nhiên là có thể, anh mang em vào ngay đây!”
Hạ Tịch Quán hai mắt sáng ngời, thành công rồi!
Cô thu lại dáng vẻ nịnh hót, xoay người, để lại bóng lưng thẳng tưng lại mềm mại cho Lục Hàn Đình, nhìn rất giống một chú gà trống nhỏ.
Lúc này đột nhiên có người phụ nữ diêm dúa lòe loẹt đi tới: *“Daddy, em vừa đi một chút, anh lại bị ai câu mắt thế hả?”
Hạ Tịch Quán sửng sốt, người phụ nữ này là ai?
Không phải nói không mang theo bạn gái ư?
Người phụ nữ diêm dúa kia đi tới hung dữ trợn mắt nhìn Hạ Tịch Quán, sau đó đưa tay xách lỗ tai lão giám đốc kia: “Daddy, anh muốn dẫn ai vào hả?”
Lão giám đốc kia nhanh chóng xin tha: “Bảo bối, mau buông tay, anh không mang ai theo cả, người này anh không biết, cô ta là ai vậy, chúng ta vào đi thôi.”
Lão giám đốc ôm người phụ nữ diêm dúa nghênh ngang tiến vào.
Hạ Tịch Quán trực tiếp cứng đờ ở tại chỗ, trời ạ, chuyện gì xảy ra thế này?
Vì sao người khác vào đơn giản như vậy, đến tay cô lại không theo kịch bản thế này?
Lục Hàn Đình còn ở đó, đay chả phải là dịp để anh cười nhạo cô sao?
Hạ Tịch Quán chưa từng xấu hỗ như thế, cô hận không thể tìm một cái lỗ chui xuống.