Từ Thiếu Nam thật sự không ngờ cô nhóc xấu xí trước mặt lại dám ra tay với mình, anh không hề phòng bị mà trực tiếp bị đá vào chân.
Đau!
Từ Thiếu Nam bị đau hít vào một hơi, ôm lấy một bên chân nhảy căng lên, kinh ngạc nhìn Hạ Tịch Quán: "Cô nhóc xấu xí này, cô dám đánh tôi, cô điên rồi sao? Cô có biết tôi là ai không?"
"Tôi không biết anh là ai cả, cũng không có hứng thú, biết, anh tránh ra cho tôi!" Đội mắt trong veo của Hạ Tịch Quán nhìn anh một cái, sau đó nhấc chân rời đi.
Cô nhóc xấu xí này thật là kiêu ngạo!
Từ Thiếu Nam không phục, đưa tay ra bắt cô.
Nhưng vào lúc này một thân ảnh cao to đẹp trai xuất hiện, trực tiếp chặn Hạ Tịch Quản lại sau lưng mình: “Từ thiếu, anh cũng tới Hải Thành à?"
Hạ Tịch Quản quay sang một bên, thấy người đang chặn cô là Lục Tử Tiền, Lục Tử Tiên đang ở đây!
Lục Tử Tiễn xuất hiện, Từ Thiếu Nam nhanh chóng dừng lại: "Lục nhị thiếu, thật trùng hợp, anh cũng ở đây à?"
Nói xong Từ Thiếu Nam đưa mắt nhìn Lục Tử Tiễn và Hạ Tịch Quán: “Cô nhóc xấu xí, chẳng trách cô dám kiêu ngạo như vậy, thế nào, Lục nhị thiếu là bạn trai của cô. Chậc chậc chậc, ghê đấy, Lục nhị thiếu là công tử khó khống chế nhất ở Đế Đô chúng tôi đó, vậy mà rơi vào tay cô, xem bộ dạng của Lục nhị thiếu cứ như xem cô là bảo bối vậy."
Hạ Tịch Quản nhanh chóng nhướng mày: “Từ thiếu, chẳng lẽ đầu óc anh ngoài chuyện tình yêu ra không còn gì khác à, tôi cùng Lục nhị thiếu ngoài làm bạn ra thì cũng chỉ có thể làm bạn thôi."
Từ Thiếu Nam cười khẩy, Lục Tử Tiễn là ai kia chứ? Nhiều tiểu thư ở Đế Đô muốn kết bạn với anh như vậy, tại sao anh lại không có lấy một người bạn nào?
"Không thể nào, chẳng lẽ là... Lục nhị thiểu theo đuổi cô nhóc xấu xí này sao? Tôi còn tưởng Lục nhị thiếu kén chọn lắm cơ, hoả không phải vậy." Từ Thiếu Nam lắc đầu tiếc nuối.
Lục Tử Tiễn mặc áo sơ mi trắng, tuấn mỹ tinh xảo, khí chất trong sạch lạnh lùng, tuy cùng là công tử Đế Đô nhưng anh và Từ Thiểu Nam yêu nghiệt lạnh lùng lại là hai loại hoàn toàn khác nhau.
Lục Tử Tiễn rất cao, dễ dàng bảo vệ Hạ Tịch Quản phía sau, che mất ánh nhìn của Từ Thiếu Nam. Vị thái tử gia này không chỉ quậy phá có tiếng mà còn thay bạn gái như thay áo, Lục Tử Tiễn không muốn Từ Thiếu Nam có hứng thú với Hạ Tịch Quản.
"Từ thiếu, chuyện của bọn tôi không phiền anh nhọc tâm, tôi chỉ là tò mò, anh lấy oán trả ơn với tiểu tiên nữ trong miệng bà ngoại anh, có phải ngứa lỗ tai rồi nữa không?"
Từ Thiếu Nam như bị chọc trúng huyệt trí mạng, lập tức không nói nên lời, không biết bà ngoại trúng phải tà ma gì, thế mà lại bị một cô nhóc xấu xí kia khuất phục.
"Cô nhóc xấu xí kia, chúng ta cứ chờ xem.” Từ Thiếu Nam vô cùng hào hứng nhìn Hạ Tịch Quán một cái, sau đó quay người rời đi.
Lục Tử Tiễn quay lại nhìn Hạ Tịch Quán ở phía sau: "Tôi thấy
Từ Thiếu Nam rất hứng thủ với cô rồi đó, trừ Lệ lão phu nhân
không ai có thể ghim được con ngựa hoang này đầu, cô tránh xa anh ta ra một chút." Hạ Tịch Quán không để Từ Thiếu Nam vào mắt: “Lục nhị thiếu, vừa rồi cảm ơn anh, hôm nay anh cũng phòng thuốc sao?"
Lục nhị thiếu...
Hạ Tịch Quản gọi vậy cũng không có gì sai, mọi người đều gọi anh là Lục nhị thiếu, đây là biểu tượng cho thân phận, nhưng từ miệng Hạ Tịch Quán, nó có vẻ rất mới lạ, kéo dài khoảng cách giữa hai người.