Lâm Mặc nhìn cô một cái, không nói chuyện.
“Lâm Mặc, cậu sẽ tham gia đúng không, này này, cậu nói chuyện đi GIIUPE 7 Lục Họa đến trường học, Lâm Mặc chưa đến, về chuyện cuộc thi hai ngày sau cậu cũng không có cho một lời chắc chắn nói mình nhất định sẽ tham gia, thế nhưng Lục Họa cảm thấy ngày mai cậu nhất định sẽ tới.
Tan học, Lục Họa về đến nhà, cô gọi vài tiếng: “Vũ Vũ, Vũ…
Thanh âm Lục Họa hơi ngừng, bởi vì trong nhà có một người lạ tới, là một người mặc áo thun sạch sẽ, một cậu chàng vừa đẹp trai vừa năng động.
Cậu trai cầm cuôn sách Olympic toán học, cười lịch sự: “Lục Họa, chào em, tôi là Dương Thanh Đề, về sau tôi chính là thây toán của em, em gọi tôi là thầy Dương hoặc là đàn anh Dương đêu được, trước đây tôi cũng học Nhất Trung.”
Lục Họa bối rối, cô hoàn toàn không hiều nỗi chuyện gì xảy ra. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ta Ở Đại Lục Làm Phò Mã
2. Bá Đạo Tổng Tài Chi Sủng Kiều Thê
3. Bổn Cung Là Hoàng Hậu
4. Không Ai Cứu Tôi
=====================================
“Chị Họa Họa,” Lúc này Cố Vũ xuất hiện, giới thiệu: “Đàn anh Dương chính là thầy toán em tìm cho chị đó, chị quên rôi đấy à, em nói chị học lệch môn như thế chắc chắn không tỐt, phải tìm một thầy phụ đạo cho chỉ”
“Vũ Vũ, em qua đây, chị có chuyện muốn nói với em.” Lục Họa nhanh chóng kéo Cố Vũ sang một bên.
“Chị Họa Họa, chị làm sao vậy?”
“Vũ Vũ, chị không cần thầy toán, em mời vị đàn anh Dương về đi!?”
“Vì sao chứ? Chị Họa Họa, chị không biết à, vị đàn anh Dương rất lợi hại đó, anh ấy trước kia là học thân Nhất Trung, lớp mười đã được cử đi học đến trường danh tiếng, anh ấy là thiên tài chữ sỏ, chị lên mạng tra một chút, Dương Thanh Đề cái tên này rất nồi tiêng đó, đám học sinh kia nêu như biết Dương Thanh Đề đã trỏ về, lại phụ đạo toán cho chị khẳng định sẽ HT tị với chị chết. Đúng rôi, cuộc thi lập trình lần này đàn anh Dương còn là một trong ban giám khảo đó, giỏi dữ lắm.” Cỗ Vũ cười nói.
Lục Họa còn không đồng ý: “Vũ Vũ, chị không muốn phụ đạo, em tiễn anh ta về đi.”
Cố Vũ nghỉ ngờ đánh giá Lục Họa, đột nhiên đột nhiên thông SUỐT: “Chị Họa Họa, em biết rồi, có phải chị sợ anh rễ biết rồi nỗi máu ghen hay không?”
Lâm Mặc…
Lâm Mặc còn không biết chuyện này, thế nhưng nếu như cậu biết, chắc sẽ giận lăm!?
Lục Họa còn chưa thấy qua cậu ghen tuông bao giờ.
“Chị Họa Họa, có phải chị nghĩ nhiều rồi không, anh rễ vì sao lại giận chứ?
Chị học lệch môn toán vồn là cân học bổ túc mà, học thêm toán, chị sẽ càng thêm ưu tú a, lễ nào yêu đương không phải để cho chúng ta trở nên ưu túi hơn sao?” Cô Vũ nghiêm túc hỏi.
Nhìn dáng vẻ ngây thơ của Có Vũ, Lục Họa thực sự không biết nên trả lời như thê nào, hơn nữa, dáng vẻ Có Vũ nói rất hay, giống như rất có đạo lý vậy.
“Chị Họa Họa, em cảm thấy: anh rễ mới không phải người dễ giận như vậy, huống hồ anh rễ ưu tú như Vậy, là một thiên tài số học đó, mà chị lại học lệch toán, cái này quả. thực không thể nào nói nồi! Hai người không xứng đôi tí nào, chò: chị học giỏi toán rôi, chị ưu tú như vậy không những có thể đem đến anh rễ một niềm vui lớn, còn có thể làm cho anh ấy càng thêm thưởng thức chị tôn trọng chị.”
Lục Họa động lòng, Lâm Mặc là một thiên tài sô học, cậu còn ba phẹn mây bận nói cô ngốc, trong lòng nhật định là coi thường cô học lệch toán, cô len lén học thêm toán, nhất định sẽ cho cậu một bắt ngờ lớn, nhìn cậu về sau còn dám nói cô ngốc thê nào nữa!
Lục Họa vân không có mây hứng thú với môn toán, nhưng bây giò ý chí chiến đấu mười phần, cô cũng không nghĩ đến mình muốn thử thách với toán học lại dĩ nhiên bắt nguồn từ Lâm Mặc.