“Chị Bất Nhiễm, sao dậy sớm vậy ạ?”
Ngô Trạch Vũ đi tới.
Lâm Bát Nhiễm nhàn nhạt nhéch môi: *A Vũ, em cũng tới rất sớm mà.”
Kỳ thực Lâm Bắt Nhiễm một đêm không ngủ, cô đã ngôi từ tối hôm qua đên giờ.
“Chị Bát Nhiễm, em mua cho chị đồ ăn sáng, mau nhân lúc nóng ăn ởi ạ.”
“A Vũ, A Mặc sao còn chưa tới?”
“Em cũng không biết, đêm qua tên Trương Hàn kia gọi một cú điện thoại cho A Mặc, A Mặc vội vã đi…” Ngô Trạch Vũ đột nhiên ý thức được mình lỡ miệng, cậu ta nhanh chóng ngậm miệng, Ì lắng nhìn về phía Lâm Bắt Nhiễm.
Sắc mặt Lâm Bắt Nhiễm rất yếu ót, một chút khí huyết cũng không có.
“Chị Bất Nhiễm, em…”
Lúc này cửa phòng bệnh bị đầy ra, Lâm Mặc tới.
Lâm Mặc liếc mắt liền nhìn ra không khí vi diệu, cậu nhíu mày, bén nhọn quét về Ngộ Trạch Vũ: “Cậu nói cái gì với chị tôi rồi?”
“A Mặc.” Lâm Bất Nhiễm nhanh chóng mở miệng: “A Vũ không nói gì cả, vừa rôi bọn chỉ chỉ là tùy tiện tán gẫu một chút thôi.”
Lâm Mặc thu hồi ánh mắt: “Chị, hai ngày nữa sẽ phẫu thuật, chị phải nghỉ ngơi nhiều hơn đấy.”
Nói rồi Lâm Mặc ho khan hai tiếng.
“A Mặc, em làm sao vậy, bị cảm sao?” Lâm Bát Nhiễm quan tâm hỏi.
Cơ thể Lâm Mặc rất tốt, thiếu niên vốn khỏe mạnh, cậu cũng thích vận động, nhưng tối hôm qua cậu tắm nước lạnh cả đêm, cơ thể làm bằng sắt cũng không gánh được, đã hơi cảm nôi.
“Chị, em không sao.”
Lâm Bất Nhiễm âm thầm siết tay, tuy Lâm Mặc không nói gì, thế nhưng cô đoán ra được, tôi hôm qua tên ác quỷ Trương Hàn kỉa tìm A Mặc, khẳng định không có chuyện tối.
Đêm nay Trương Hàn sẽ trở lại tìm cô, cô không muốn lại nhẫn nhục trở thành đồ chơi của Trương Hàn, cô cũng không. muốn lại liên lụy đến A Mặc, cho nên, cô chỉ có thê…
Nghĩ tới cái này, Lâm Bất Nhiễm ngược lại buông lỏng, càng thản nhiên sung sướng.
*A Mặc, hai ngày nữa phẫu thuật rồi, hai ngày này em đến trường đi! Hoặc đi ra ngoài một chút cũng được.” Lâm Bất Nhiễm đề nghị.
“Đúng đấy A Mặc, mấy ngày nay cậu không đến trường học, ngày hôm nay trường tổ chức du xuân đây, Lục hoa khôi cũng đi, cậu có muôn đi góp vui không?”
“Không muốn.” Lâm Mặc từ chối ngay.
Lúc này*Ngô Trạch Vũ mỏ điện thoại ra, đăng nhập vào diễn đàn Nhất Trung, diễn đàn đã đăng ảnh chụp du xuân, cậu ây đưa ảnh chụp tới: “A Mặc, cậu xem này, bức Bnh đầu tiên chính là Lục hoa Khôi”
Lục Họa khí chất giai nhân, mắy hoạt động như này đều là dùng ảnh chụp của Lục Họa để tuyên truyền.
Lâm Mặc nhắc lên mí mắt tuần tú nhìn thoáng qua, Lục Họa đang mặc đồng phục học sinh ngồi hàng thứ nhất ở xe trường, một tay câm cờ đỏ, một tay giơ chữ V, cô cười vô cùng xán lạn.
Lâm Mặc không khỏi nhìn cô nhiều thêm vài lần, lúc này cậu thấy được người bên cạnh Lục Họa, là Cát Thành kia.
Cát Thành đang ngồi ở cạnh Lục Họa.