Trên người rất nóng, cảm giác mình sắp nồ tung tại chỗ.
Lâm Mặc vào phòng tắm, không ngừng dùng nước lạnh tắm gội, thế nhưng cảm giác lạnh nóng đan xen gần như dẫằn vặt cậu đến điên rồi.
Rất nhanh, cậu cảm thầy mũi nóng lên, vươn tay lên sờ, sờ ramột tay máu đỏ tươi.
Cậu chảy máu mũi.
Trương Hàn từ nhỏ đã là một ác ma, rượu hãn đưa tới không phải rượu gì tốt, tác dụng chậm lại nóng kinh người, Lâm Mặc mặc dù là thiêu niên thiên tài, thế nhưng vẫn là một tay mơ ở phương diện tình trường.
Đóng vòi nước, Lâm Mặc khoác đồ ngủ đi ra, lúc này chuông điện thoại vang lên, điện thoại tới.
Là Trương Hàn gọi tới.
Lâm Mặc ấn phím nhận, thế nhưng không nói chuyện.
“Em vợ, cậu bây giờ thế nào, đừng nói anh rễ không quan tâm cậu đây nhé, nghiệp quật cậu đấy, không nghe lồi anh rễ.
“Rượu kia người bình thường cũng không chịu nổi, cậu thả Lục hoa khôi, còn đưa cô ây vệ nhà, bây. giờ hồi hận chưa? Chỉ cần cậu nói một câu hội hận, anh hiện tại liền phái người bắt cô Ấy tới, tắm rửa thơm tho ném Vào trong chăn của cậu.’ Khuôn mặt tuần tú của Lâm Mặc đỏ trắng đan xen, rõ ràng không dễ chịu, mái tóc ngắn âm ướt không ngừng nhỏ máu XuÔng, thiếu niên dính một thân hơi nước phá lệ tuần tú khiến tim người ta rung động không thôi, cậu khàn khàn nói: “Đừng chạm vào cô ấy, bằng không… mày nhất định sẽ hối hận!”
“Chậc chậc chậc, em vợ này, không nghĩ tới em lại là kẻ sỉ tình đó, đã như vậy còn có thê chịu đựng không động vào con bé, tôi cũng bị cậu làm cảm động luôn rồi này.”
“Tôi nói này em vợ, cậu còn chưa chạm qua phụ nữ, còn là một tiểu xử nam nhỉ?” Trương Hàn chê cười cậu.
Lâm Mặc không nói chuyện, trực tiếp cúp điện thoại.
Cậu thế này không có cách nào đi bệnh viện, cho nên Lâm Mặc nằm xung giường.
Nhiệt độ trên người từng giây tăng dần, trong xương như có từng đàn kiến đang bò.
Không sao, cậu có thể nhịn được.
Lâm Mặc từ mình phía dưới gối đầu lấy ra một vật, là chiếc khăn của cô.
Trên khăn còn thêu một chữ “Họa”. Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!
Lâm Mặc chậm rãi nhắm mắt lại, sau đó nhẹ nhàng hôn lên chữ “Họa” kia.
Nghe tiếng ‘tút tút’ kia, Trương Hàn trực tiêp ném điện thoại ở trên ghê sa lon.
Hắn lười biếng dựa vào lưng ghế sopha, cầm một chai bia trực tiếp rót xuông.
“Thiếu gia, cậu uống ít một chút, cậu mới khỏe lại, không thể uống rượu.”
Thủ hạ qua đây khuyên nhủ.
Trương Hàn chẳng buồn nhấc mí mắt: “Cút.”
Thủ hạ ảo não đi ra ngoài.
Rật nhanh, trên bàn trà lăn lỗc một đồng VỎ chai rượu, Trương Hàn ngà ngà say, hắn nghĩ đến Lâm Mặc, trong xương quật cường như vậy, giỗng với… chị gái của cậu như đúc.
Chị của cậu cũng rất quật cường.