Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 250: Anh Đang Tìm Một Cô Gái



Lục Tử Tiễn đứng thẳng dậy, đây là thư viện không thể làm ầm ï, cô gái nhỏ nhắn duyên dáng đứng ở trước mặt anh, nhỏ giọng thương lượng, lộ ra vẻ dịu dàng trong sáng của thiếu nữ, vô cùng dễ nghe.

Lục Tử Tiễn không nói gì.

Hạ Tịch Quán cảm thấy hơi lúng túng, quân tử không nên đoạt đồ người khác ưa thích, anh đọc nó trước, dù cho giáo sư Tiền muốn xem thì cũng phải ưu tiên người đến trước: “Thôi bỏ đi, tôi không làm phiền anh đọc nữa, anh đọc tiếp đi, tôi sẽ nói chuyện với giáo sư Tiền. ” Hạ Tịch Quán xoay người rời đi.

Nhưng Lục Tử Tiễn đã đưa tay ra, ném thẳng Đại La Tâm Kinh trong tay cho cô.

“ẤI” Hạ Tịch Quán không ngờ rằng anh sẽ ném cuốn sách qua, cô nhanh chóng đưa tay bắt lấy, khi ngắng đầu lên lần nữa, bóng người đẹp lạnh lùng trong trẻo của Lục Tử Tiễn đã biến mất khỏi tầm mắt cô.

Lục Tử Tiễn quay trở lại phòng thuốc, anh ngồi vào ghé của mình, bỗng tiếng chuông điện thoại du dương vang lên, có cuộc gọi đến.

Là của hiệu trưởng Thánh Lê viện nước F, Lục Nhân Nhân gọi đến.

Bác gái anh cuối cùng cũng gọi.

Lục Tử Tiễn ấn nhận: “Alo, bác à.” Giọng nói lão luyện của Lục Nhân Nhân nhanh chóng truyền đến: “Tử Tiễn, bác vừa xuống máy bay, bây giờ đang ở Hải Thành, cháu đang ở đâu, bác đi đón cháu cùng đến U Lan Uyễn thăm bà nội.” “Bác không cần đón cháu đâu, bác đi trước đi, lát cháu tới sau.” “Vậy thì tối nay cháu phải đến đấy, cháu xem cháu có được không? Ở Hải Thành lâu như vậy mà chưa từng đến thăm bà nội, tối qua đấy cùng ăn cơm nha.” Lục Tử Tiễn không biểu cảm cũng không trả lời.

“Tử Tiễn, bác đã nói chuyện qua điện thoại với mẹ cháu rồi, mọi người cũng vì hôn sự của cháu mà nóng ruột. Hai ngày sau, bác tổ chức một bữa tối gia đình nhỏ mời một cô gái thiên tài bí ẩn đến tham dự. Cô gái thiên tài này cũng ở Hải Thành, đến lúc đó bác sẽ giới thiệu cho các cháu làm quen. ” Lục Tử Tiễn mím đôi môi mỏng: “Cháu không có thời gian…” “Tử Tiễn…” Lục Nhân Nhân nghiêm nghị ngắt lời anh: “Dù cháu là con cháu Lục gia, nhưng liên quan đến hôn nhân, máy cô bác cũng để cháu quyết định. Cháu nói ở Hải Thành tình cờ gặp được một cô gái, muốn chúng ta cho cháu một năm đi tìm cô gái này, thời gian đã cho cháu rồi, cháu tìm được cô gái này chưa?” Tiểu Ngũ cung kính đứng bên Lục Tử Tiễn, anh ta biết rằng Nhị thiếu gia nhà mình tâm cao khí ngạo, tính tình lại lạnh lùng, khó có cô gái nào trên cõi đời này có thể lọt vào tầm mắt anh.

Nhưng mấy năm trước, Nhị thiếu gia từng tình cờ gặp được một cô gái ở Đề đô.

Đó là trên đường cái Đề Đô, một bệnh nhân bị thương nặng ngắt xỉu trên mặt đất, bụng chảy máu, bị choáng váng và trong tình trạng nguy kịch, lúc Nhị thiếu gia đi ngang qua đã cùng một cô gái cứu bệnh nhân kia, bọn họ không kịp đến bệnh viện, bệnh nhân thậm chí không thích hợp di chuyển. Cô gái dùng kim, Nhị thiếu dùng dao, ngay trên đường thực hiện cuộc giải phẫu chắn động mọi người.

Cuộc phẫu thuật này đã gây ra náo động trong toàn bộ Đề Đô thành.

Nhưng cô gái kia cứu người xong liền bỏ đi, Nhị thiếu đuổi theo, thấy cô leo lên chiếc xe buýt đường dài, chiếc xe buýt là hướng đến Hải Thành.

Sau đó, Nhị thiếu gia đã đuổi đến Hải Thành, không ngừng tìm kiếm cô gái kia.

Chỉ là giữa biển người mênh mông, cô gái kia đến giờ vẫn chẳng có chút tin tức nào.

“Tử Tiễn, thời gian đã cho cháu, nhưng cháu là thiên kiêu chỉ tử, là viện sĩ của Đề Đô, một đôi tay vô cùng tôn quý, nhưng cháu lại bỏ hết thảy, ở ẩn tại Hải Thành chỉ để tìm một cô gái. Bây giờ một năm cũng sắp hết rồi, cháu còn không tìm được cô gái kia, chúng ta không thể chiều cháu thêm được nữa.” Lục Tử Tiễn bóp chặt điện thoại, một lúc lâu sau anh lặng lẽ nói: “Cháu tìm được TÔI”

Truyện 88 chúc các bạn dồi dào sức khỏe! Nhớ Truyện 88 nhé!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv