Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 1728



“Ò.” Hai mắt Lâm Thủy Dao sáng ngời: “Lệ tổng, chào anh chào anh, tôi là mẹ của con gái anh, cái này tính là chúng ta quen biết rồi nhỉ.”

“” Lệ Quân Mặc hoàn toàn không muốn để ý người phụ nữ này, ông nhàn nhạt nhìn thoáng qua tài xế: “Lái xe.”

“Vâng, tiên sinh.” Tài xế muốn đạp chân ga.

Lâm Thủy Dao quả thực trợn tròn mắt, bà biết Lệ Quân Mặc mặc dù là tên hẹp hòi, thế nhưng cũng có chút ga lăng, xe của ông lớn như vậy sang như vậy, tiện đường cho bà đi ké một đoạn đường hoàn toàn không có vấn đề.

“Này, Lệ Quân Mặc!” Lâm Thủy Dao hai tay moi cửa số xe, lộ ra biểu cảm giả vờ đáng thương: “Hôm nay là hôn lễ của Quán Quán, anh nhất định phải làm tận tuyệt như vậy sao?”

Nói rồi Lâm Thủy Dao hít hít mũi, đôi mắt trong veo như nước chợt đỏ lên: “Anh nói tôi dễ dàng sao, nuôi Quán Quán lớn như vậy, anh làm bố cống hiến được cái gì, chỉ cống hiến được một con t*ng trùng thôi sao?”

Lệ Quân Mặc nhìn cặp mắt lấp lánh ánh nước kia của Lâm Thủy Dao, dường như… sắp khóc rồi, ông ngắn ra… Không phải chứ?

Sân bay vôn là nơi người đông, Lâm Thủy Dao lại ầm ï, ánh mắt của mọi người “xoát” nhìn lại.

“Tôi mang thai suốt mười tháng ròng, một mình nuôi Quán Quán lớn, vừa làm mẹ lại vừa làm bố, thực sự quá khổ.”

“Tôi biết tôi đã hoa tàn ít bướm rồi, anh sớm đã bị các cô gái trẻ đẹp nhi bên ngoài cho mê váng đầu, nhưng hôn lễ của con gái, tôi muốn ngồi xuống xe của anh cũng không được, anh thật sự rất tuyệt tình.”

“Đêm vui vẻ năm đó anh còn ôm tôi khen tôi tốt, hiện tại anh liền… liền mặc quần vô tình sao?”

“Hu hu hu hưu…” Lâm Thủy Dao thương tâm thút thít.

Phụt.

Bên tai vang lên tiếng cười, Lệ Quân Mặc ngắng đầu nhìn lên, tài xế trước mặt đã không nhịn được bật cười.

Lệ Quân Mặc kiền nhíu mày, tài xế nhanh chóng ngồi nghiêm chỉnh – tiên sinh ngài xem, tôi không có cười, tôi tuyệt đối không có cười!

Lúc này người bên ngoài vây quanh càng ngày càng nhiều, ai nấy đều chỉ trỏ về phía Lệ Quân Mặc: “Nhìn kìal Tên tra naml”

Lệ Quân Mặc: “…”

Nhân sinh hơn bốn mươi năm trước đây của Lệ Quân Mặc thật không có ngờ tới có một ngày cái mũ “tra nam”

này lại đột nhiên đội lên trên đầu ông, thực sự là một trải nghiệm kỳ diệu lại chết tiệt!

Trên trán nổi ba vạch đen, ông cảm giác đời ông không sớm thì muộn cũng có một ngày sẽ bị phá hủy trên người phụ nữ Lâm Thủy Dao này.

“Được rồi, đừng khóc nữa!” Lệ Quân Mặc thấp giọng nói.

Lâm Thủy Dao thút tha thút thít, còn thật sự chảy nước mắt, treo trên gò má, bà mềm yếu vô lực nhìn ông: “Anh…

Anh còn nạt tôi, huhu…”

*“.” Được rồi, Lệ Quân Mặc thừa nhận bà thắng rồi: “Nín đi, lên xe!”

“Yes Sirl” Lâm Thủy Dao nhanh chóng giơ tay lên lau sạch nước mắt trên mặt, sau đó mừng rỡ như điên phi lên xe.

Chiếc limo sang trọng phóng nhanh trên đường, tài xế phía trước len lén ngắng đầu xuyên qua kính chiếu hậu muốn nhìn thử vị nữ tử anh dũng Lâm Thủy Dao này.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv