Rất nhanh, có mấy hộ vệ áo đen vóc người hung hãn liền chạy qua đây, vọt thẳng vào trong căn hộ, trói Tô Thành bên trong lại.
Tô Thành cả kinh, muốn nói chuyện, thế nhưng hộ vệ áo đen vô cùng giỏi giang dùng băng dính dán miệng Tô Thành lại.
Tô Thành – Lục Tư Tước, buông ra, tôi có lời muốn nói với anhI Lục Tư Tước – không, tôi không muốn nghe.
Tô Thành – anh phải nghe!
Lục Tư Tước – không, tôi không muốn.
Tình huống đột phát làm cho Liễu Anh Lạc biến sắc, bà khẩn trương nhìn Lục Tư Tước: “Lục Tư Tước, anh làm cái gì thế, anh mau buông Tô Thành ra.”
Lục Tư Tước nhìn bà sốt ruột cho Tô Thành, trái tim đau nhói, quả nhiên, bà vẫn yêu mi tình đầu kia.
Lục Tư Tước siết tay bà trong lòng bàn tay, trực tiếp kéo bà xuống rồi lầu.
Đầu gối Liễu Anh Lạc bị thương, bước đi không tiện lắm, một đường lảo đảo nghiêng ngã đi theo phía sau ông, bước chân ông rát lớn, chuyển động liên tục, một đường kéo bà ra khỏi căn hộ, đi tới bên xe ông.
Ông kéo ra cửa xe kế bên người lái, bá đạo ra lệnh: “Lên xe Liễu Anh Lạc đứng vững người: “Lục Tư Tước, anh bắt Tô Thành làm cái gì, anh có phải hiểu lầm cái gì rồi không, anh hãy nghe em nói…”
Liễu Anh Lạc muốn giải thích, thế nhưng Lục Tư Tước nhấp một cái môi mỏng, trực tiếp cắt dứt lời bà: “Tất cả mọi chuyện giữa em và Tô Thành anh đều có thể không so đo, anh sẽ quên toàn bộ.”
Cái gì?
Liễu Anh Lạc ngắn ra. Cả nhà thông cảm cho lên ít chương nhé! Vì trang đang gặp sự cố chuyển tên miền qua truyen1.one. Mong cả nhà qua đọc khích lệ nhé! Để ổn định xong công việc mình sẽ lên chương tốt như trước nhé!
Lục Tư Tước nhìn bà, nói tiếp: “Thế nhưng, từ giờ trở đi, anh muốn em làm Lục phu nhân của anh, một tháng, một tháng là tốt rồi.”
Đôi mắt hạnh của Liễu Anh Lạc co rụt lại, làm Lục phu nhân của ông trong một tháng?
“Anh sẽ không làm thương tổn Tô Thành, chỉ là nhốt hắn một tháng, nếu như một tháng này em nghe lời, đến lúc đó anh tự nhiên sẽ thả hắn ra, Liễu Anh Lạc, giao dịch này anh chỉ là thông báo với em, vì an toàn của Tô Thành, em phải làm Lục phu nhân của anh một tháng.”
Một tháng…
Tại sao là một tháng?
Một tháng sau đó thì sao?
“Lý Ngọc đâu? Không phải anh đã đưa cô ta về nhà sao, vì sao lại về tìm em?” Liễu Anh Lạc hỏi.
Lục Tư Tước im lặng chốc lát, sau đó nói: “Anh nghĩ… anh nghĩ người anh muốn cũng chỉ có em.”
Liễu Anh Lạc đồng ý rồi, làm Lục phu nhân của ông trong một tháng, tuy bà không biết tại sao lại là một tháng, một tháng quy định này khiến bà cảm tháy là lạ.
Nhưng đến tối Lục Tư Tước đã mang bà về biệt thự của ông, ông và bà vốn không ly hôn, chỉ là hiện tại lại làm Lục phu nhân một lần nữa.
Đêm đó Lục Tư Tước cũng không chạm vào bà, sáng sớm hôm sau phải đến công ty, cũng không trở về nữa.
Liễu Anh Lạc đón Tiểu Bì Bì, cùng đi shopping, trên đường Liễu Anh Lạc mua cho Tiểu Bì Bì một chiếc bánh ngọt nhỏ, lúc trở lại, liền thấy Tiểu Bì Bì đang nhìn chằm chằm màn hình LED trong siêu thị.
Liễu Anh Lạc đi tới, thương yêu xoa xoa cái đầu nhỏ của Tiểu Bì Bì: “Bì Bì, con đang xem cái gì thế?”
Tiểu Bì Bì vươn ngón tay chỉ một cái, giọng nói non nớt hỏi: “Bà nội, người kia là chú nhỏ của con sao?”