Tất cả các thiên kim danh viện của Hải Thành đều
nhanh chóng nhìn về cửa chính quán bar 1949, Lục. ngôn tình hoàn
Hàn Đình tới rồi.
Hôm nay Lục Hàn Đình mặc một chiếc áo sơ mi phối
với quần tây đen, chất vải đắt đỏ được cắt may thủ
công ủi mượt không có chút nếp nhăn nào, anh bước
đi giống như đang trên thảm đỏ, khuôn mặt ưu nhã tự
phụ, khí chất lạnh lùng xa cách người lạ chớ gần.
Có Dạ Cần và Hoắc Tây Trạch cũng tới, ba người đàn
ông đứng đó không biết đã nói những gì, nhưng sự
xuất hiện của tam đại hào môn Lục Cố Hoắc của Hải
Thành đã thu hút toàn bộ ánh mắt của mọi người
trong đại sảnh quán bar.
Oa, Lục Tổng thật là đẹp trai.
Nhóm thiên kim danh viện Hải Thành mê luyến khuôn
mặt tuấn tú của Lục Hàn Đình, bởi vì đang nói chuyện
với Có Dạ Cần và Hoắc Tây Trạch cho nên bọn họ chỉ
nhìn thấy được nửa bên mặt, ánh đèn neon chiếu qua
phủ lên một tầng ngũ quang thập sắc trên khuôn mặt
của Lục Hàn Đình.
Những thiên kim danh viên này bình thường cũng
thích theo đuổi thần tượng, đều là những nhân vật
nam chính, oppa chân dài, khiến bọn họ gào thét liên
tục.
Nhưng bây giờ nhìn thấy Lục Hàn Đình, chỉ riêng
ngoại hình của anh đã đủ để đá bay mấy oppa kia
hàng chục con phó, càng không bàn tới bộ dáng tự
phụ của ba người Lục Hàn Đình, Có Dạ Cần và Hoắc
Tây Trạch, khí chất cao quý cường đại hô mưa gọi gió
kia.
Đây là mị lực của một người đàn ông có thân phận tài
phú, địa vị quyền thề.
Mấy cô gái kia đều bị mê choáng rồi.
Chỉ gặp Lục tổng một lần là định chung thân luôn!
Lục tổng thỏa mãn tất cả tiêu chí tưởng tượng về đàn
ông của bọn họ.
Thật muốn được ở bên cạnh Lục tổng.
Hạ Nghiên Nghiên lạnh mắt nhìn bộ dáng háo sắc của
mấy vị thiên kim danh viện này, nếu như không vì đối
phó với Hạ Tịch Quán thì cô ta cũng không muốn cho
những danh viện này được nhìn thấy Lục Hàn Đình
đâu.
Lục Hàn Đình đã quá ưu tú nồi bật, bên cạnh không
bao giờ thiếu phụ nữ, dụ hoặc càng thêm nhiều.
Có điều ai có thể gả cho Lục Hàn Đình thì còn phải
xem bản lĩnh người đó, về điểm này, Hạ Nghiên
Nghiên tương đối tự tin.
Hạ Nghiên Nghiên liền ho nhẹ, nhìn Hoắc Tuyền một
chút.
Hoắc Tuyền lập tức mở miệng: “Được rồi, mọi người
đừng có háo sắc nữa, Lục tổng tuy hấp dẫn như vậy,
nhưng anh ấy chỉ thích Hạ Tịch Quán thôi, đừng quên
Lục tổng còn cho Hạ Tịch Quán thẻ hắc kim đấy, còn
tặng cả Only love cho Hạ Tịch Quán. Bây giờ cơ hội
tới rồi, Lục tổng đã tới quán bar, vậy thì chúng ta hãy
vạch trần bộ mặt thật của Hạ Tịch Quán cho Lục tổng
xem đi.”
Bị nhắc nhở như vậy, những thiên kim dnah viện này
liền kéo lại được lí trí của mình, chỉ cần nghĩ tới Lục
Hàn Đình ưu tú lại bị đồ nhà quê Hạ Tịch Quán kia mê
hoặc, bọn họ liền thấy không phục, không cam tâm.
“Đúng, bây giờ chúng ta đi tìm Lục tổng đi.”
“Tuyền Tuyền, loại rượu mạnh nhất quán bar nhà cô là
loại gì, lát nữa cô bảo người mang lên hai chai sau đó
chuốc say Hạ Tịch Quán đi.”
“Say rượu sẽ nói thật, còn bại lộ nguyên hình, đến lúc
đó chúng ta đi vào khích cô ta, rồi để Lục tổng ở bên
ngoài cửa nghe, lần này tuyệt đối không để cô ta chạy
thoát.”
“Biện pháp này được.”
Trong phòng VIP sang trọng, Diệp Linh nói: “Quán
Quán, Hạ Nghiên Nghiên này đúng là bụng đầy tâm
cơ, cô ta muốn mượn tay những danh viện này để đối
phó cậu.”
Hạ Tịch Quán cong môi: “Đây đều là những mánh
khóe mà Hạ Nghiên Nghiên quen dùng, bây giờ cô ta
muốn thiết kế mưu đồ lớn trên người Lục tiên sinh.”
“Cái này chẳng phải là… hợp ý chúng ta rồi à2”
Rốt cuộc cũng đợi được lúc Hạ Nghiên Nghiên biết
được tin Lục Hàn Đình là chủ nhân U Lan Uyễển, mà
cô ta còn từng gặp qua Lục lão phu nhân.
Lúc này cửa phòng xa hoa bị đẩy ra, người phục vụ
bưng tới hai ly cocktail.