Hạ Tịch Quán tận mắt nhìn Lục Hàn Đình ôm Thượng Quan Mật Nhi biến mắt trong tầm mắt của mình, anh ôm người phụ nữ khác đi.
Hạ Tịch Quán trong lòng tràn ngập không an lòng, lúc này Thượng Quan Húc đứng bên giường đã chậm rãi đi qua, mang theo ý tứ xâm lược mãnh liệt.
Hạ Tịch Quán sờ lung tung trên giường một cái, rất nhanh mò tới một vật, là điện thoại.
Hạ Tịch Quán cầm lên điện thoại di động, cô bản năng tính muốn gọi số Lục Hàn Đình.
Ngay khi cô gặp nguy hiểm, cô đầu tiên nghĩ tới chính là anhl Nhưng, Hạ Tịch Quán lại do dự, hiện tại dễ Lục Hàn Đình hiện thân ở Cửu Lăng vương phủ khá nguy hiểm, anh chẳng những sẽ va chạm với Thượng Quan Húc, quan trọng là… thân thế của anh cũng sẽ bị lộ ra ánh sáng.
Thượng Quan Húc một mực tìm kiếm quân vương mang máu Xích Tử, cô không thể để Lục Hàn Đình lộ dưới mắt Thượng Quan Húc.
Hiện tại đầy đầu Hạ Tịch Quán đều nghĩ đến Lục Hàn Đình, cô tuyệt đối không thể để cho anh gặp nguy hiểm.
Hạ Tịch Quán lúc này bấm tới số điện thoại một người khác, là gọi cho Tô Hi.
Điện thoại còn chưa thông, bàn tay to Thượng Quan Húc liền thò qua, trực tiếp cầm điện thoại đi.
“Cửu Lăng vương, anh mau tỉnh lại đi! Đừng trúng âm mưu quỷ kế của Giao Nhân tộc, tôi là Lan Lâu công chúa, tôi không thể đi cùng với anh, tôi đã có người đàn ông tôi yêu sâu đậm.” Nói xong Hạ Tịch Quán muốn xuống giường, chạy khỏi nơi này.
Thế nhưng Thượng Quan Húc tự tay đẩy, Hạ Tịch Quán ngã về trên giường, hơn nữa “cục” một tiếng, đầu của cô đụng vào trên vách tường.
Đau nhức truyền đến, Hạ Tịch Quán thấy hai mắt biến thành màu đen, cô sắp hôn mê.
Lúc này Thượng Quan Húc đã lắn qua, anh hai bàn tay to thò tới trên váy cô, đang muốn cúc áo cô.
Không muốn.
Hạ Tịch Quán kéo lại drap giường thật chặt, ngón tay bóp vào trong lòng bàn tay, nỗ lực để mình bảo trì thanh tỉnh, nhưng mí mắt càng ngày càng nặng, từ từ cô liền hai mắt nhắm nghiền.
Lễ nào, cô không chạy khỏi sao?
Lẽ nào, cô sắp mắt đi thuần khiết rồi ư2 Lục Hàn Đình…
Lục Hàn Đình của cô…
Bên ngoài hành lang, Thượng Quan Mật Nhi hết sức đắc ý, nhưng rất nhanh ả liền phát hiện bước chân của Lục Hàn Đình chậm rãi ngừng lại, không đi nữa. . Chuyên trang đọc truyện -- TRUMTRUY EN. or g --
Thượng Quan Mật Nhi trong lòng lộp bộp giật mình, ả nhìn Lục Hàn Đình, đi mau a, sao không đi nữa?
Lục Hàn Đình xoay người, đôi mắt thâm thúy hẹp mâu rơi vào cái cửa đóng chặt kia, vừa rồi… anh dường như nghe được có người đang gọi anh.
Dưới chân của anh như nặng ngàn cân, dời không được nửa phần rồi, anh cảm tháy trong căn phòng đóng chặt đó có thứ quan trọng nhát trong sinh mệnh anh.
Đó là cái gì?
Lục Hàn Đình chạy đến, đi tới căn phòng đóng chặt kia.
Nguy rồi!
Chẳng lẽ anh đã phát hiện ra cái gì?
Lẽế nào, anh phát hiện ra Hạ Tịch Quán?
Cái này quá không khoa học!
Thượng Quan Mật Nhi cảm giác một chậu nước lạnh đổ xuống, không được, ả phải ngăn cản, ả nhất định không thể để cho Lục Hàn Đình phá hủy chuyện tốt của Hạ Tịch Quán và Thượng Quan Húc.
Thượng Quan Húc, anh cũng phải dùng lực thêm đi!
Thượng Quan Mật Nhi lúc này ôm sát cổ Lục Hàn Đình, cọ cọ trên khuôn mặt tuần tú Lục Hàn Đình, làm nững, em nóng, mau mang em đi!
Lúc Thượng Quan Mật Nhi cọ, Lục Hàn Đình tránh được, căn bản cũng không để Thượng Quan Mật Nhi đụng tới.
Thượng Quan Mật Nhi hoàn toàn thất vọng, đến tột cùng sai ở bước nào chứ, lúc ả là Hạ Tịch Quán, anh thích tiểu nha hoàn, hiện tại ả là tiểu nha hoàn rồi, anh lại thích Hạ Tịch Quán, vận mệnh sao lại thích chơi đùa ả như thế?
Thượng Quan Mật Nhi không phục, ả cảm giác mình không phát huy tốt, còn chưa thể hiện đầy đủ mị lực phụ nữ của mình, ả xé cổ áo của mình ra, lộ ra một mảng lớn da thịt trắng như tuyết, sau đó lại cọ trên người Lục Hàn Đình.