Ngày hôm nay Hạ Tịch Quán mặc rất kín, da thịt cô quá mềm, toàn thân đều là vét tích anh làm ra, nên cô mặc chiếc áo sơmi lụa hoa, ở cổ áo thắt nơ con bướm một bên, phía dưới là váy suông dài đen, phủ xuống mắt cá chân tinh xảo. Bên người cô vây quanh rất nhiều bạn nhỏ, các bạn nhỏ này đều rất thích cô, vây quanh cô ríu ra ríu rít, đôi môi đỏ mọng của cô nhộn nhạo ý cười mềm mại, gió mát lay động làn váy, quả thật là tiên trời giáng xuống, mười phần tiên khí.
Ánh mắt Lục Hàn Đình vẫn dừng lại trên người cô, anh biết cô xinh đẹp, đã trôi qua máy năm, hiện tại anh thấy cô vẫn như cũ cảm thấy tâm động.
Hạ Tịch Quán không thể nghi ngờ chính là cảnh đẹp ý vui vào lúc giờ cao điểm là tan học, lúc này có máy người bố của các bạn nhỏ đi ngang qua xe Lục Hàn Đình, hưng phần thảo luận, “Đó là cô giáo giáo dục trẻ em mới tới đó! Dung mạo thật xinh đẹp.”
“Chứ gì nữa, con gái tôi mỗi ngày trở về đều nói cô giáo tiên nữ thế này thế nọ, hôm nay vừa nhìn quả nhiên còn xinh đẹp hơn tiên nữ.”
“Mấy anh đã nói chuyện với cô giáo tiên nữ lần nào chưa?”
“Chưa, nhưng từng ở bên cạnh nghe qua, giọng của cô giáo tiên nữ rất mềm mại ngọt ngào.”
“Không bằng chúng ta kiếm cớ nói chuyện với cô giáo tiên nữ đi!”
Mấy người bố này vừa thương lượng xong liền đi đến chỗ Hạ Tịch Quán.
Lục Hàn Đình nhìn mấy tên kia đi đến cạnh Liễu Hạ Tịch Quán, bọn họ đón con của mình, không biết cùng Hạ Tịch Quán nói những gì, Hạ Tịch Quán nhỏ giọng khẽ nói chuyện với bọn họ, còn huơ huơ đôi tay nhỏ bé cùng nói tạm biệt với bọn họ.
Lục Hàn Đình nhìn ý cười nhộn nhạo trong tròng mắt cô, đúng như máy người đàn ông mới vừa nói, mềm mại ngọt ngào, nhưng, từ khi cô trở về, cô chưa từng cười với anh như vậy.
Hiện tại nụ cười của cô đã không thuộc về anh.
Lục Hàn Đình vừa nhìn về phía máy người bố kia, đều là đàn ông, anh đương nhiên thấy được sức hấp dẫn trí mạng của Hạ Tịch Quán trên thân mấy gã kia.
Mi tâm anh tuần của Lục Hàn Đình trực tiếp trầm xuống, sắc mặt đã âm trầm có thể nặn ra nước, anh chưa bao giờ’ phủ nhận lòng muốn chiếm làm của riêng của bản thân với Hạ Tịch Quán, hiện tại cô chính là vật riêng của anh, bất luận kẻ nào cũng không thể động, càng đừng mưu tính nhúng chàm.
Lục Hàn Đình mở cửa xe ra, đi ra ngoài.
Lục Hàn Đình vừa ra sân đã hắp dẫn ánh mắt mọi người.
Đám phụ huynh đã sớm nghe nói cháu ruột Lục gia Lục Thần Dịch cũng đến đây học, bố Lục Thần Dịch lại là đệ nhất tài phiệt, toàn bộ vùng đất bên này đều là sản nghiệp dưới danh Lục gia, ngay cả những tòa lầu cao nhất trong vườn trẻ này đều là Lục Hàn Đình quyên tặng, hiện tại Lục Hàn Đình lộ diện, tắt cả mọi người đã chắn kinh.
Mấy người bố nhanh chóng lui sang một bên, tránh lưỡi dao sắc nhọn ấy đi.
Thấy bọn họ biến mắt ở trước mắt, Lục Hàn Đình lúc này mới thu hồi ánh mắt, anh khẽ nâng chiếc hàm kiên nghị lên, bộ dáng kia có chút ngạo kiều. Hừ, muốn đoạt phụ nữ với tôi, còn non lắm!
Hạ Tịch Quán nhìn vị Phật trước mắt này, hiện tại ánh mắt của mọi người đều tụ tập qua đây, cô không muốn đẻ mọi người nhìn ra cái gì, cho nên cô đưa bàn tay nhỏ của Tiểu Dịch Dịch tới: “Lục tổng, Dịch Dịch hôm nay ở trong nhà trẻ rất ngoan đó, anh có thể mang về nhà rồi.”
Lục Hàn Đình nhìn nụ cười giả kia của cô, cô cười qua loa có lệ với anh, nhưng ban nãy cô cười với máy tên kia ngọt ngào rực rỡ không gì sánh được, đãi ngộ này quá chênh lệch!
Lục Hàn Đình dắt tay Tiểu Dịch Dịch, cũng không nói gì, xoay người rời đi, lưu cho Hạ Tịch Quán một thân ảnh xa cách lại tôn quý.
Hạ Tịch Quán tận lực lơ đi tên đàn ông âm tình bất định này, cô nhìn Tiểu Dịch Dịch: “Dịch Dịch, bye bye con nha.”
Tiểu Dịch Dịch lưu luyến nhìn Hạ Tịch Quán.
Hai bố con đi tới bên chiếc Rolls-Royce Phantom, Lục Hàn Đình kéo ra cửa sau xe, để Tiểu Dịch Dịch bò lên trên xe xong, sau đó anh nghiêng người một cái, đôi mắt thâm thúy rơi vào khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt sắc của Hạ Tịch Quán, trầm giọng gọi: “Hạ Tịch Quán!”