*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giang Diệu gật đầu nói được, nhón chân lên hôn một cát trên môi hắn, càng phát hiện phu quân Lục Lưu này, dẫn đi ra ngoài thật sự có mặt mũi. Có điều... Lại khiến thê tử là Giang Diệu lại mơ hồ lo lắng—— Lục Lưu tốt như vậy, nàng ngày ngày gặp mặt cũng không dời mắt nổi, chớ nói là người khác.
Giang Diệu đang muốn để Bảo Cân giúp nàng tách thịt cua, vừa nghe lời này, có chút ngây người. Nàng chỉ nhớ rõ Lục Lưu lải nhải căn dặn rất nhiều, nhưng lúc nào đã dặn dò Bảo Cân?