Edit: Phạmnhi
Đỗ lâm đồng ý, chỉ là nhìn Lê Thiếu Vân cũng không vội vàng, dứt khoát cùng âm dương quái dị đại thiếu ăn bữa cơm trước, mà lúc này trong trường học , đang xảy ra một chuyện lớn.
Chỉ là chuyện lớn này lại không liên quan gì đến Cảnh Vân Chiêu.
Những bạn học nhìn người trước kia đã từng là nữ nhân vật chính trong tin đồn Cảnh Vân Chiêu biến thành người ngoài cuộc, tâm trạng trong lòng tất cả đều là ngũ vị tạp trần (cảm giác phức tạp hỗn loạn).
Kể từ khi Đường Tử Hoa chuyển tới trường, trực tiếp thành nhân vật quan trọng của trường học, khuôn mặt bệnh tật kiểu công tử, có xe sang trọng đi theo sau, không thể nghi ngờ là đang thu hút sự chú ý của các bạn học trong lớp, mặc dù cậu cố ý khiêm tốn, nhưng Hà Gia Tư cũng không chịu, làm cho hai người càng ngày càng trở nên bắt mắt.
Mà đang trong buổi trưa hôm nay, Hà Gia Tư bị bắt cóc.
Người tung tin là Kiều Hồng Diệp, theo lời Kiều Hồng Diệp, hôm nay cô ta đưa Hà Gia Tư đi mua sắm dạo phố ở huyện Hoa Ninh, kết quả Hà Gia Tư đi quá nhanh, quay lại cô ta tìm không thấy ai, chỉ tìm được cặp sách của Hà Gia Tư ở gần đó.
Cô ta tưởng rằng Hà Gia Tư đùa giỡn với cô ta, nhưng khi đi học mới phát hiện, Hà Gia Tư không có về nhà trước với tài xế, mà lúc này tài xế cũng lo lắng, bởi vì căn bản không tìm được người!
Lúc này mới vội vàng nói với thầy giáo.
Kiều Hồng Diệp khóc lên khóc xuống, nhìn Đường Tử Hoa, không ngừng nói: "Đều là tớ không tốt, coi như Gia Tư ghét bỏ tớ đi chậm tớ cũng nên đuổi theo sau, mà tớ thật không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy, Đường Tử Hoa, thật xin lỗi, thật xin lỗi, tớ còn tưởng rằng cậu ấy đang đùa giỡn với tớ, muốn tớ mang theo đồ cậu ấy mua đi về, thật không ngờ thì ra là cậu ấy đã xảy ra chuyện. . . . . ."
Ánh mắt Cảnh Vân Chiêu tối lại.
Kiều Hồng Diệp luôn miệng trách mình, thậm chí vẫn không ngừng nói xin lỗi, nhưng trên thực tế chung quy lại đem sai lầm của mình đẩy lên người Hà Gia Tư, thậm chí ra vẻ bị uất ức.
Một chiêu này, suýt bị Kiều Hồng Diệp làm hỏng.
Người ác sẽ có người ác trị, Cảnh Vân Chiêu không hiểu sao lại cảm thấy Kiều Hồng Diệp và Hà Gia Tư là một đôi oan gia trời sinh.
Kể từ khi Hà Gia Tư chuyển tới trường, Kiều Hồng Diệp trở thành chân chạy tiểu nha hoàn của cô ta, bởi vì sức mạnh không bình thường của cô ta, thường có thể nghe thấy Hà Gia Tư bí mật uy hiếp Kiều Hồng Diệp, những lời đó vô cùng thú vị.
Nếu hôm nay nói Hà Gia Tư mất tích không liên quan đến Kiều Hồng Diệp, Cảnh Vân Chiêu là người đầu tiên không tin.
Trong phòng học rất ồn ào, chủ nhiệm Tề đã báo cảnh sát, tiết học này cũng bị chậm trễ.
Cảnh Vân Chiêu thừa dịp hoãn loạn gọi điện cho Hoa Tặc hỏi thăm, biết được kết quả không làm cô bất ngờ chút nào.
Chuyện này quả nhiên liên quan đến Kiều Hồng Diệp, cùng mới ra tù Tào Hành cũng có liên quan.
Buổi trưa hôm nay Kiều Hồng Diệp đưa Hà Gia Tư đi mua sắm dạo phố rất lâu ở trong huyện, thời điểm Hà Gia Tư muốn tìm phòng vệ sinh lại chỉ ra một con đường vắng vẻ, nhân cơ hội lại giả bộ mệt mỏi nên ở tại chỗ ngây ngô, mà Tào Hành chuẩn bị xong bắt lấy Hà Gia Tư lên xe.
Kiều Hồng Diệp và Tào Hành là tối hôm qua gặp nhau, cảnh hai người gặp mặt với hành động ra tay của Tào Hành cũng bị Hoa Tặc quay lại.
Bọ ngựa bắt ve, Cảnh Vân Chiêu lần này không muốn bỏ qua cho Kiều Hồng Diệp, chỉ là, cô cảm thấy rất có lỗi nếu không để cho Kiều Hồng Diệp tự cho mình là đúng sau đó mới làm cô ta rơi vào vực thẳm sau màng thiết kế cẩn thận như vậy.
Lúc này, Cảnh Vân Chiêu chỉ yêu cầu Hoa Tặc gửi tấm hình qua.
Chẳng được bao lâu, cảnh sát cũng đến.
Chỉ là, trong lúc tất cả mọi người đều cho là chuyện lớn xảy ra, Hà Gia Tư đột nhiên xuất hiện ở trong phòng học, làm cho mọi người trở tay không kịp.
Lúc này Hà Gia Tư vẫn đang mặc bộ quần áo hàng hiệu đẹp đẽ trang sức nhãn hiệu nổi tiếng, tóc đuôi ngựa dài đung đưa trên không trung, bước chân có chút kỳ quái, sắc mặt cũng không quá đẹp mắt.
"Chuyện gì xảy ra vậy? Không phải nói bị bắt cóc sao?" Cảnh sát mới vừa xem qua hình, vẫn nhận ra được, thậm chí Đường Tử Hoa cũng đã liên lạc với cha mẹ nhà họ Hà.
Hà Gia Tư quét mắt cảnh sát một cái, cũng không thèm để ý, lớn giọng cả giận nói: "Ai bị bắt cóc!"