“Mẹ nó, sợ hãi.”
“Cậu không sợ sao, vậy cậu làm trước đi.” Hà Dĩ Phong nhíu mày, nhìn Lâm Quân.
Rõ ràng Lâm Quân có chút do dự, đúng lúc thái độ này rơi vào trong mắt Hà Dĩ Phong, Hà Dĩ Phong cũng cười nói: “Sao vậy, không dám à?”
“Mẹ nó.’ Lâm Quân cắt ngang với vẻ mặt khinh thường, mở bàn phím ra rồi bấm dãy số kia xuống. Trên màn hình hiển thị rắng nó đang gọi cho một dãy số, Hà Dĩ Phong thấy Lâm Quân đã gọi cho dãy số kia thì cũng không trì hoãn nữa, gọi điện cho Tina.
“Chào cô, tôi là Lâm Quân”
Lâm Quân làm một cử chỉ tay với Hà Dĩ Phong, ý bảo anh ta im lặng, Hà Dĩ Phong lập tức lùi lại vào sát vách tường.
Mặc dù là anh em nhưng anh ta vẫn không thể nhìn được.
cảnh tượng tán tỉnh phụ nữ đã có chồng, anh ta không hề có hứng thú gì với chuyện này.
Hơn nữa, nếu hai người cùng gọi điện thoại một lúc thì khung cảnh sẽ có chút hỗn loạn.
“Đột nhiên anh Lâm gọi điện thoại cho tôi, không biết có chuyện gì không?” Bên kia điện thoại truyền đến một giọng nữ.
“Sau lần qua lại với cô Bùi thì tôi cũng biết được cô Bùi là một người thông minh. Nếu như giao thiệp với người thông minh thì tôi cũng không vòng vo nữa, sẽ nói thẳng luôn”
“Đương nhiên, anh Lâm không ký hợp với công ty LX chúng tôi thì chắc hẳn là anh hết say rượu rồi đúng không”
“Đúng vậy, chúng tôi muốn gặp Chủ tịch của các cô cho.
nên cần sự giúp đỡ của cô.”
“Anh Lâm tìm tôi như vậy, không sợ tôi nói với Phó Chủ tịch sao? Anh đừng quên tôi là người của công ty LX. Làm sao mà anh có thể chắc chắn rằng tôi sẽ đồng ý giúp đỡ anh chứ?”
“Cô sẽ không nói cho Jackson đâu bởi vì những người như: cô Bùi đây, không phải là đã làm ở công ty LX trong vòng một năm hai năm rồi sao nhưng vẫn chỉ là một tiếp tân nhỏ ở quầy lễ tân, rõ ràng là không được coi trọng mà. Tôi nghĩ với hoài bão của cô Bùi, cô sẽ không chịu khuất phục dưới người khác như vậy đâu!”
Một lời nói của Lâm Quân có thể vạch trần hết suy nghĩ của Bùi Anh Thư rằng cô ta đã ở trong công ty LX lâu như vậy mà vẫn không được coi trọng, mà tình hình công ty không rõ ràng, cô ta cũng không thể tùy tiện phản bội được.
Cô ta luôn mặc kệ theo dòng chảy.
“Sớm muộn gì tôi cũng sẽ leo lên được thôi, tôi chỉ đang đợi cơ hội mà thôi.” Bùi Anh Thư nghiến răng, ánh mắt kiên định, những rõ ràng Lâm Quân đã nói đúng tâm sự của cô.
“Sao phải phiền phức như vậy chứ, bọn họ không thể cho cô thì tôi có thể cho cô”
“Ý của anh là gì?” Chẳng lẽ Lâm Quân muốn sử dụng quy tắc ngầm với cô ta.
Không có gì là lạ khi cô ta có một bộ não lớn, thực sự là có không ít doanh nghiệp như thế này, và cô ta cũng không biết nhiều về Lâm Quân. Đó là lý do tại sao cô ta lại sinh ra nhiều hoài nghi như vậy.
“Ở nước Pháp, tâm ảnh hưởng của tập đoàn Lâm Thị không thua kém gì công ty LX, thậm chí tập đoàn Lâm Thị còn vượt trội hơn. Đại khái là cô có thể đến tập đoàn Lâm Thị của chúng tôi, và cô sẽ có được vị trí mình muốn với mức lương thỏa đáng”
Lâm Quân đã sớm nhìn ra được tham vọng của cô lễ tân này và biết được điểm yếu của cô ta. Mọi thứ có thể giải quyết bằng tiền chưa bao giờ là vấn đề đối với anh.
“Anh muốn tôi làm những gì?”
Quả nhiên, đúng như anh dự đoán, Bùi Anh Thư không bao giờ từ chối được trước sự cám dỗ của những điều kiện mà anh đưa ra.
Mà Bùi Anh Thư cũng đang buông lỏng sự cảnh giác, cô ta không hề ngu ngốc, cô ta cũng có thể hiểu được Lâm Quân chỉ đang muốn lợi dụng cô, thế nhưng cũng không nên có “phương diện” suy nghĩ kia.
“Việc mà cô phải làm chính là giúp tôi chú ý nhiều hơn đến từng hành động của .Jackson, xem gần đây ông ta có thường xuyên tiếp xúc với người nào không, có người lạ đến gặp không. Và còn việc này nữa, khi nào Chủ tịch trở về thì phải lập tức gọi điện báo cho tôi.”
“Chỉ như vậy thôi sao?”
“Đúng vậy, cô chỉ cần làm tốt chuyện này là được rồi” Lâm Quân gật đầu, bằng không… Thì? Còn có thể thế nào? Anh ấy là một người có điểm yếu của Bùi Anh Thư!
“Được rồi, tôi hứa với anh. Chỉ là tôi không hiểu, tại sao anh lại theo dõi ông ta?”
“Đừng hỏi những gì không nên hỏi, hãy làm tốt việc của cô là được rồi, và đương nhiên cô sẽ nhận được những gì mà cô xứng đáng”
“Được, tôi hiểu rồi.”