Cưng Chiều Mỗi Em

Chương 782: Là một người kỳ quái



“Đúng vậy, chủ tịch của chúng tôi là người thần bí khiêm tốn, không thích công khai chuyện riêng tư của mình cho người ngoài biết, ngay cả nhân viên trong công ty của chúng tôi cũng không có bao nhiêu người hiểu rõ ông ấy, chỉ biết được rất nhiều năm trước ông ấy đã đến chỗ này ở nước Pháp thành lập nên công ty LX”

“Chủ tịch của các cô thật là một người kỳ quái”

Hà Dĩ Phong không kìm lòng được nói một câu.

“Đúng vậy, nhưng mà năng lực của chủ tịch chúng tôi thật sự khiến nhân viên trong công ty không ai không bội phục. Cũng bởi vì ông ấy là người Việt Nam, cho nên bình thường người Việt Nam bàn chuyện hợp tác với công ty chúng tôi đều rất thuận lợi, cho nên nếu các vị đến đây vì chuyện công việc, chỉ cần có đủ thành ý và năng lực mạnh thì sẽ không có vấn đề gì. Với lại anh chàng đẹp trai này, lúc nấy vị tiếp tân người nước ngoài của chúng tôi khen anh rất đẹp trai đấy”

“Ha ha, cảm ơn.”

Mặc dù Hà Dĩ Phong đã đi qua trăm khóm hoa, nhưng ngấu nhiên được người đẹp khen vài câu, cũng có chút xấu hố vò đầu.

“Lão đại, cậu nói xem, vị chủ tịch này có phải là người mà chúng ta muốn tìm không?”

Hà Dĩ Phong quay người lại nói với Lâm Quân.

Các vị muốn tìm chủ tịch của chúng tôi sao?”

“Đúng vậy, hình như chúng tôi từng gặp chủ tịch của các cô một Vị tiếp tân người Việt Nam này còn muốn hỏi gì đó, lúc này vị tiếp tân người nước ngoài lại đi tới trao đổi vài câu với cô ấy bằng tiếp Pháp. Lâm Quân nghe ra được, là cấp cao trong công ty của người ta thấy vô cùng hứng thú với hợp đồng của bọn họ, mời bọn họ đi vào.

“Mời các vị vào trong”

Tiếp tân người Việt Nam lễ phép đứng dậy dẫn bọn họ đi đến văn phòng.

Lê Nhật Linh cảm thấy hô hấp của mình chậm rãi dừng lại, qua đoạn đối thoại vừa rồi của bọn Lâm Quân và người tiếp tân, cô nghe ra được vị chủ tịch này có thể chính là cha của cô.

Trăm loại cảm xúc ngổn ngang trong lòng cô, bước chân cũng chậm lại. Dường như Lâm Quân cũng nhận ra được tâm trạng hiện tại của cô.

Ném cho cô một ánh mắt an ủi, cầm lấy tay cô, nằm thật chặt.

‘Vừa rồi Lê Nhật Linh còn có chút khẩn trương nhưng lúc Lâm Quân nắm lấy tay cô, trong lòng bình tĩnh lại không ít Thang máy dừng lại ở tầng mười lăm.

“Đây là văn phòng của người phụ trách bàn chuyện hợp tác lần này với các vị”

Cô tiếp tân đi ở phía trước, gõ cửa một cái.

“Vào đi”

Bên trong truyền ra một giọng Việt Nam hùng hồn của người đàn ông “Anh Jackson, người đã đến rồi”

“ừ”

“Xin chào mọi người, tôi là Jackson, là người phụ trách bàn chuyện hợp tác lần này với các vị”

Jackson lịch thiệp đi tới trước bắt tay Lâm Quân.

Mà Lê Nhật Linh và Hà Dĩ Phong ở phía sau cũng hơi sững sờ. Bọn họ đã nhìn thấy ảnh chụp của người đàn ông thần bí kia, không phải là người đang ở trước mắt này.

Lê Nhật Linh quan sát văn phòng này một chút, khiêm tốn mà không làm mất đi sự xa hoa, cửa số sát đất thiết kế rộng rãi sáng sủa, chỉ vẻn vẹn một văn phòng đã chiếm mất phân nửa tầng này. Chẳng lẽ bọn họ đều đã đoán sai, chủ tịch của LX không phải là người mà bọn họ muốn tìm, vậy rốt cuộc ông ấy là ai, đang ở đâu chứ.

Mất mát, mờ mịt lần nữa xông vào trong đầu, khiến Lê Nhật Linh khó chịu đến không nói lên lời.

Nếu như người đàn ông thần bí kia không phải là chủ tịch của LX, muốn tìm được một người thần bí ở một công ty lớn xa lạ thật sự quá khó khăn.

“Xin chào, tôi là chủ tịch của tập đoàn Lâm Thị, Lâm Quân”

“Còn vị này là chủ tịch của Trung tâm thương mại Phong Minh ~ Hà Dĩ Phong, vị này là vợ tôi Lê Nhật Linh”

Lâm Quân tỉ mỉ giới thiệu hai người sau lưng.

Tất nhiên Lâm Quân cũng biết người trước mắt không phải là người bọn họ muốn tìm, nhưng mà năng lực tiếp nhận của anh rất mạnh có thể khống chế tốt cảm xúc bên ngoài của mình, “À, hân hạnh được gặp, hân hạnh được gặp”“

Jackson lịch thiệp bắt tay với Hà Dĩ Phong và Lê Nhật Linh.

“Các vị từ xa đến đây, cực khổ rồi, mời ngồi”

“Cảm ơn”

“Tôi thấy trên hợp đồng các vị có ghi là muốn trực tiếp bàn bạc hợp đồng với chủ tịch của chúng tôi. Yêu cầu như vậy chúng tôi vốn không có lý do gì để từ chối. Nhưng mà thật xin lỗi gần đây chủ tịch của chúng tôi không có ở công ty.

Tôi là phó chủ tịch của công ty, hi vọng các vị có ăn đề gì thì có thể nói rõ với tôi, nếu đã hợp tác, tất nhiên chúng tôi sẽ cho thấy thành ý tương đương các vị”

Câu này như một cái chùy, khiến ba người hiểu ra, không phải bọn họ suy đoán sai, mà là người trước mắt không phải là chủ tịch.

Nghe được lời này tâm trạng Lê Nhật Linh mới bình tính lại được chút, nhưng không gặp được vị chủ tịch thần bí kia trong lòng Lê Nhật Linh vẫn không khỏi cảm thấy thất vọng.

“Anh nói là chủ tịch của các anh không có ở công ty, vậy ông ấy đang ở đâu Nhìn trang trí trong văn phòng phó chủ tịch, nhìn khí chất và tuổi tác có thể đoán được địa vị của anh ta ở công ty khẳng định không thể khinh thường. Nói không chừng anh ta có thể còn biết rõ hành tung của bị chủ tịch thần bí này và chuyện riêng tư của ông ta hơn bất cứ ai.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv