“Mẹ ! Chúng ta sẽ về nhà sao ? ” Tiêu Vũ nhảy múa trên máy bay, thỉnh thoảng nằm trên cửa sổ máy bay nhìn mây mù bên ngoài “ Phải, chúng ta trở về nhà. ” Trần Hi Tuấn bóp gương mặt đầy thịt của Tiếu Hi Vũ,, cười rất ấm áp, như một cậu nhóc mới lớn.
Trần Hi Tuấn nhìn thấy trên tay Lê Nhật Linh đang đắp thạch cao,, tuy có chút lo lắng nhưng cũng không hỏi những ngày Lê Nhật Linh biến mất đã xảy ra chuyện gì, chỉ cần cô quay lại là được, cô ấy bình an vô sự quay trở về là được.
“ Vậy thì khi nào chúng ta trở về 2” Bánh bao nhỏ quay mặt lại để hỏi mẹ mình, nhưng lại nhìn thấy một dấu vết mất mát trong mắt Lê Nhật Linh.
Lê Nhật Linh đưa tay còn lại sờ lên tóc của Tiếu Hi Vũ : ” Sẽ không trở về nữa, có mẹ và ba ba Trần Hi Tuấn đang ở cùng con,, còn có những người bạn mà con từng quen biết, sao con lại muốn trở về ? “
” Nhưng mà bố và anh trai làm sao đây ? Như vậy thì anh trai sẽ không có mẹ đâu ! ” Bánh Bao nhỏ cúi đầu, có vẻ không vui vì chuyện về nhà lúc trước, khẽ cắn môi buồn bã nói.
Suy cho cùng thì giọt máu đào còn hơn ao nước lã, đã mấy ngày rồi Lâm Quân và Phong mới ở trong lòng bánh bao nhỏ, người cha tồi tệ không bao giờ chơi với cô bé đã trở thành một người cha tốt, có thể thấy Lâm Quân đã dành tình cảm cho Tiểu Hi Vũ rất nhiều.
Cho dù bây giờ, Lê Nhật Linh e là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, nhưng cậu ta có thể nhìn thấy được những gì mà Lê Nhật Linh đang suy nghĩ.
Hà Dĩ Phong ngập ngừng nhìn Lê Nhật Linh, vẻ mặt có chút bất an : ” Sau này tôi có còn là ba của Hi Vũ không ? “
“Baba vẫn luôn là ba của Hi Vũ ! ” Bánh bao nhỏ không hiểu, nghiêng đầu nhìn về phía Trần Hi Tuấn, đôi mắt to chớp chớp, rất đáng yêu.
Nhưng Lê Nhật Linh biết điều mà cậu ta đang nói đến không phải là người cha cũ, mà là trước hội nghị ZO, cô đã hứa với cậu ta sẽ luôn ở bên cạnh cậu.
Lê Nhật Linh im lặng, nhưng tia mong mỏi trong mắt Trần Hi Tuấn từng chút một bị dập tắt, Lê Nhật Linh đột nhiên nằm lấy tay của Trần Hi Tuấn, cười nói : “ Đúng vậy, đương nhiên anh vẫn sẽ là ba ba của Hi Vũ. “
Cô không còn có thể làm tổn thương Trần Hi Tuấn nữa, cậu ta đã làm quá nhiều điều cho bản thân và Hi Vũ, mấy năm nay Trần Hi Tuấn đều ở bên cạnh giúp đỡ, coi Hi Vũ như ruột thịt của mình, Trần Hi Tuấn quả thực càng giống là baba của Hi Vũ hơn Lăng Dịch, người có đủ tư cách hơn.
Lâm Quân đã dùng đứa trẻ để đánh gục cô, ánh mắt Lê Nhật Linh rũ xuống.
Trần Hi Tuấn mạnh mẽ chịu đựng niềm vui của mình, nhưng mắt vẫn đỏ lên không tự chủ được, mũi hơi chua, cậu ta cúi người cẩn thận tránh bàn tay bị thương của Lê Nhật Linh,ôm cô vào lòng.
Trần Hi Tuấn nhẹ nhàng ngay cả trong những cái ôm, cậu ta là một người rất khác với Lâm Quân. Ở bên anh ấy sẽ thoải mái hơn chứ ?
Đã đến lúc để nó trôi qua, Lê Nhật Linh chua xót nghĩ trong lòng.