Một lúc sau. Hoắc Thời Khâm buông tay, hắn nhìn Nhã Tịch, đôi môi nhanh chóng đặt nhẹ lên môi cô. " Tiểu Tịch! Chủ yêu cháu, yêu cháu rất nhiều ". Hoắc Thời Khâm nhìn sâu vào đôi mắt cô với ánh mắt chân thành. Hắn không nói dối. Hắn yêu Nhã Tịch, yêu cô rất nhiều. Bảo nhiêu năm nay, Nhã Tịch là người con gái đầu tiên khiến hắn rừng động, khiến hắn yêu sâu đậm.
Nhã Tịch nhướng mày, đôi mắt léo lên tia bất ngờ. Cô không hiểu vì sao đột nhiên Hoắc Thời Khâm lại ra những lời đó. " Cháu biết. Cháu cũng yêu chú ". Đôi môi Nhã Tịch nở một nụ cười hạnh phúc, nói. Dù Nhã Tịch không biết vì sao Hoắc Thời Khâm lại đột nhiên nói ra những lời kia, nhưng mà điều đó quan trọng sao? Đối với Nhã Tịch không quan trọng. " Mau thả cháu ra nào ". Nhã Tịch đẩy mạnh tay, thoát khỏi vòng tay của Hoắc Thời Khâm.
" Tiểu Tịch! Bây giờ đến nhà chú đi. Những mẫu nhẫn cưới của các nhãn hàng nổi tiếng đều được mang đến đó rồi. Tùy cháu lựa chọn ". Hoắc Thời chống tay về phía sau, hơi ngả người nhìn cô nói.
" Được ". Nhã Tịch mỉm cười, vui vẻ gật đầu.
Hai người bước ra khỏi phòng, rời khỏi căn biệt thự đi đến lâu đài của Hoắc Thời Khâm.
Đến toà lâu đài. Hai người ngồi ở sofa trong phòng khách.
Ngay sau đó, những giám đốc của những mẫu nhẫn cưới lần lượt từng người từng người giới thiệu về sản phẩm của nhãn hàng.
Từng mẫu từng mẫu được đưa đến trước mặt Nhã Tịch, nhưng không có một mẫu nào khiến cô vừa mắt.
" Còn một mẫu cuối thôi ". Nhã Tịch nhíu mày, vẻ mặt thất vọng cất tiếng.
||
Không sao. Nếu không vừa ý, chú sẽ tìm tất cả các mẫu nhẫn cưới đẹp nhất
trên thế giới về đây cho cháu ". Hoắc Thời Khâm nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mại của Nhã Tịch, cất giọng an ủi. Lời hắn nói không phải lời nói suông. Nếu thực sự Nhã Tịch không ưng những mẫu nhẫn cưới ở đây, hắn nhất định sẽ tìm tất cả các mẫu nhẫn cưới đẹp nhất trên thế giới về cho Nhã Tịch.
Đối với hắn, Nhã Tịch chiếm vị trí quan trọng nhất trong trái tim hắn. Chỉ cần cô thích, dù dùng cách gì đi nữa, hắn cũng sẽ đáp ứng.
Mẫu nhẫn cưới cuối cùng được mang ra. Cặp nhẫn được đính vô số kim cương nhỏ li ti, trên nhẫn dành cho nữ có một bông hoa sen được làm bằng kim cương, sáng lấp lánh. Thật lạ mắt. Bình thường các cặp nhẫn cưới được làm từ kim cương, nhưng bên trên thường hay đính viên kim cương đơn hàng. Đính hoa sen làm từ kim cương là lần đầu tiên Nhã Tịch được nhìn thấy.
Cặp nhẫn đặc biệt lập tức khiến Nhã Tịch bị thu hút. Mắt cô như sáng lên, cô bước đến gần cặp nhẫn, cầm lên, chăm chú quan sát.
"Thật đặc biệt ". Nhã Tịch nở nụ cười hài lòng nói. " Chú! Cháu thích cặp nhẫn này ". Nhã Tịch quay người, vui vẻ nhìn Hoắc Thời Khâm nói.
" Được. Cháu thích là được ". Hoắc Thời Khâm mỉm cười đáp.
Nhã Tịch cầm lấy cặp nhẫn, quay lại ngồi xuống bên cạnh Hoắc Thời Khâm. " Chú! Cháu muốn khắc chữ và ngày tháng vào cặp nhẫn này. Khắc tên chúng ta, và ngày cưới của chúng ta ". Nhã Tịch hào hứng nói.
' Được. Cháu muốn gì cũng được ". Hoắc Thời Khâm cười nhẹ, đồng ý yêu cầu của Nhã Tịch. Ánh mắt Hoắc Thời Khâm chuyển đến giám đốc nhãn hàng, lạnh lùng nói. " Làm theo yêu cầu của cô ấy ".
" Vâng ạ". Giám đốc nhãn hàng vui vẻ đồng ý. Trên gương mặt không giấu nổi sự vui sướng. Ông ta bước đến gần Nhã Tịch, cẩn thận cầm lấy cặp nhẫn trên tay cô. " Hoắc Tổng! Ngài yên tâm, trong vòng 1 ngày sẽ giao lại cho ngài ạ.
Tôi xin phép ạ ". Giám đốc nhãn hàng khom người, cúi chào hai người rồi nhanh chóng quay người rời đi.
Vừa quay mặt đi, gương mặt giám đốc nhãn hàng không giấu nổi sự vui sướng. Giám đốc vui sướng chuyện gì chứ? Vì Hoắc Thời Khâm chọn sản phẩm của họ sao? Đó chỉ là một phần thôi. Hoắc Thời Khâm có sức ảnh hưởng rất lớn ở Nam Dương thậm chí cả trên thế giới.
Được hắn lựa chọn, không những danh tiếng của nhãn hàng đó được nâng cao, mà có thể khiến nhãn hàng đó vượt xa các nhãn hàng khác. Lợi ích lớn như vậy, không vui sướng sao được.
" Tiểu Tịch! Váy cưới chiều nay sẽ được mang đến, chú đã yêu cầu họ làm theo số đo của cháu, tất cả đều là mẫu mới nhất, thiết kế dành riêng cho cháu. Trưa nay ở lại đây đi, chiều chọn luôn ". Hoắc Thời Khâm cất tiếng.
Số đo của cháu? Sao chú biết được số đo của cháu ". Nhã Tịch hơi nhíu mày, cô hướng ánh mắt đầy nghi hoặc về phía Hoắc Thời Khâm. Làm sao Hoắc Thời Khâm biết được số đo của cô được chứ?
Hoắc Thời Khâm cười nhẹ, nói. " Nhìn là biết thôi ". Hoắc Thời Khâm vừa nói vừa chuyển ánh mắt xuống cơ thể của cô. " 85, 60, 90 đúng không? ".
Nhã Tịch sững người, số đo Hoắc Thời Khâm nói chuẩn số đo ba vòng của cô, không sai một ly. " Chú! Chú đúng là đồ biến thái mà ". Nhã Tịch quay người lại, hai tay ôm che chắn trước ngực. Cô không thể ngờ, ánh mắt của Hoắc Thời Khâm lại tinh tường như vậy, chỉ nhìn sơ qua lại có thể nhìn ra số đo ba vòng của cô.