Chương 211:
LẠ ” Tô Thính Ngôn hừ một tiếng “* Ai sờ ai còn không chắc, túi da này của anh vẫn rất hấp dẫn em đấy.”
“ Thế à? Vậy em như thế nào còn không đồng ý anh theo đuổi?”
* Nhưng mà em không muốn yêu đương.”
* Không yêu đương cũng được.”
Anh có thể có một chút liêm sỉ nào được không?
Không yêu đương? Vậy làm bạn giường à?
Người đàn ông này không cứu chữa được nữa rồi.
* Vậy uống đi.”
Lâm Nhứ giơ ly rượu lên nói.
Ireland Whiskey đúng thật là danh đúng với thực, chỉ trong một lát, Tô Thính Ngôn đã say rồi.
* Người kia muốn giết em, nhưng mà yên tâm, hắn ta chọc tới em, sắp xong rồi đấy.”
* Em biết là ai sao?”
* Không phải Lâm Khuynh?”
“Em còn biết Lâm Khuynh… Ngôn Ngôn này, em thật sự thông minh hơn anh nghĩ.” Anh nghiêng người nhìn sang Tô Thính Ngôn, hai má cô ửng đỏ vì cơn say, đôi mắt cô mê mang, dáng vẻ vô cùng mơ hồ trong men say, ly rượu cầm trên tay không vững vàng, trông rất đáng yêu “Thêm rượu đi.” Tô Thính Ngôn kêu.
“Được rồi, để anh lấy thêm rượu cho em.”
Lâm Nhứ đứng dậy đi lấy rượu cho cô.
Ở bên kia…
Bởi vì Tô Khuynh Tình vẫn luôn cho người đi theo Tô Thính Ngôn, cô ta ngay lập tức phát hiện hai người này đi vào quán bar, trong lòng chợt nhớ tới, lần trước ở nhà cô đã mắt mặt như thế nào.
Lần này cô ta muốn ném mặt mũi của cô ấy mới có thể xả giận được!
Tô Khuynh Tình dặn dò mấy người đó: “Tô Thính Ngôn đã uống say, mấy người cứ việc làm loạn cho thật lớn, chụp được máy tắm ảnh rồi đăng lên mạng, khiến cô ta mắt mặt với Lâm Nhứ và những người khác.”
Những người đó nghe vậy, lập tức cúi đầu nói câu gì đó với bartender, sau đó ném thẳng cho anh ta một xắp tiền.
Bartender đi làm một tháng cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy, vì thế anh ta vui vẻ cầm lấy.
Quét mắt nhìn Tô Thính Ngôn say xỉn ngồi đằng kia, thừa dịp Lâm Nhứ đi chỗ khác, anh ta nhanh chân chạy tới.
“Người đẹp này, cô say rồi sao? Uống một mình hả?”
Anh ta đi tới và ngồi xuống bên cạnh, bàn tay chậm rãi muốn đặt lên trên đùi cô.
Quán bar có không ít phụ nữ uống say, bọn họ bình thường sẽ dẫn những người say tới mức bắt tỉnh này về phòng nghỉ, anh ta vốn dĩ cũng là người thích ăn đậu hủ của người khác, loại chuyện như thế này làm nhiều lần đến quen tay.
Nhưng mà…
Tô Thính Ngôn nhìn thoáng qua.
Cô bóp chặt cổ tay của anh ta, híp mắt nhìn.
“Bình thường thì tính tình tôi khá tốt.”
Bartender cười ngượng ngùng: “Sao cô lại nắm lấy tay tôi thế?”
“Nhưng thật trùng hợp, tâm trạng ngày hôm nay của tôi không vui một tí nào cả.”