Nghe nói Đường Đường đã về nhà, chị dâu đoàn trưởng ăn cơm trưa xong liền chạy qua, chị ấy có rất nhiều chuyện muốn nói với Đường Đường.
Nhưng mà đến lúc Đường Đường mở cửa ra, câu nói “Em đã về rồi” lại mắc ở cổ họng, chị ấy sững sờ nhìn chằm chằm Đường Đường.
Đường Đường đưa tay quơ quơ trước mặt chị ấy, “Chị dâu làm sao vậy? Mau vào nhà đi ạ.”
“Đường Đường?” Chị dâu đoàn trưởng không chắc chắn gọi một tiếng.
Thêm một người nữa! Đường Đường bất lực thở dài, nắm tay chị ấy đi vào trong nhà, trêu đùa: “Chị dâu làm sao vậy, em mới đi có hai tháng chị đã không nhận ra em rồi!”
Chắc chắn người nắm tay mình là Đường Đường, vợ đoàn trưởng hít một hơi dài, rồi quan sát Đường Đường cẩn thận, lúc này mới vỗ đùi kinh ngạc: “Ôi trời ơi, đúng là Đường Đường rồi, em mới đi có hai tháng sao giống như phẫu thuật thẩm mỹ thế này?”
Đường Đường đổ mồ hôi, lại thêm một người nói cô phẫu thuật thẩm mỹ, bộ cô thay đổi nhiều lắm hả?
“Chị dâu, em chỉ mập lên thôi mà, sao ai cũng không nhận ra em hết vậy?”
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
“Sao mà nhận ra được.” Vợ đoàn trưởng nhéo cánh tay và mặt của cô, tấm tắc hai tiếng, “Em không chỉ mập lên một chút, mà là rất nhiều, không phải em đến bệnh viện chăm sóc Quý Yến à, sao chăm sóc còn mập lên được thế này? Chị còn sợ em suy nghĩ nhiều có khi nào về chỉ còn da bọc xương thôi không, không ngờ em lại mập lên thế này.”
Nói đến chuyện này mặt Đường Đường đỏ bừng, nói vậy là chăm sóc người bệnh sẽ rất mệt rồi gầy đi, vậy mà cô lại trái ngược với người ta, không chỉ không ốm mà còn tăng hơn mười ký, quả thật không tin được mà.
Đường Đường giải thích: “Quý Yến nói em quá gầy, mỗi ngày đều ép em ăn cơm, em ở bệnh viện cũng không có gì làm, cả ngày chỉ có ăn ăn ăn, một ngày ăn ba bốn cữ, kể cả mấy đồ ăn vặt đồ bổ này nọ, như vậy sao có thể không mập được.”
Vợ đoàn trưởng nghe xong thì bật cười, nói đùa: “Quý Yến coi em là heo mà nuôi rồi.”
Đường Đường ngượng ngùng gãi đầu, cũng không phải là nuôi heo, nếu không sao có thể lớn nhanh như thế.
“Nhưng mà nuôi rất tốt, em xem bây giờ em đẹp hơn rất nhiều, thiếu chút nữa chị không nhận ra đấy, thật sự như phẫu thuật thẩm mỹ luôn, chị dâu không nghĩ em mập lên sẽ đẹp đến vậy.” Vợ đoàn trưởng thực lòng rất vui cho Đường Đường, trước kia chị còn lo lắng, cô không có gia thế lại không có ngoại hình lẫn công việc, nếu như sau này Quý Yến lên chức có ghét bỏ Đường Đường hay không, bây giờ Đường Đường xinh đẹp như vậy, hơn nữa cũng có mở cửa hàng kiếm tiền, chị ấy không còn lo lắng gì nữa.
Được khen xinh đẹp, Đường Đường rất vui vẻ nhưng cũng rất xẩu hổ, cô mỉm cười kéo vợ đoàn trưởng đến sô pha ngồi xuống, rồi giới thiệu chị ấy với ông nội Quý, giới thiệu xong cô mới hỏi chuyện chính: “Chị dâu, mấy nay em không ở đây cửa hàng thế nào rồi?”
“Hôm nay chị đến cũng để nói với me chuyện này đây.” Chị ấy lấy tờ giấy trong tay ra đưa cho Đường Đường, “Cửa hàng của chúng ta có rất nhiều đơn, trước khi em đi không phải có hai người đặt hàng sao, các cô ấy rất hài lòng với quần áo em làm, không chỉ khen cửa hàng chúng ta mà còn chia sẻ hình ảnh ở phần đánh giá, hình ảnh bọn họ chụp thực sự rất đẹp, có lẽ vì nguyên nhân này mà có không ít người đặt hàng ở cửa hàng mình, nhưng mà chị đã nói tình hình của em tỏ ý tạm thời không có hàng để giao, phải lùi thời gian lại, sau đó có mấy người hủy đơn nhưng cũng có mấy người đồng ý chờ.”
Đường Đường cầm lấy xem, vừa vui mừng vừa kinh ngạc, “Bây giờ còn có ba người cần hàng ạ?”
“Đúng vậy, ba người này nói không cần gấp, em có thể từ từ làm.”
“Vậy thì tốt rồi.” Trong lòng Đường Đường rất vui, không nghĩ lâu như vậy mà vẫn có ba người đồng ý chờ, điều này chứng minh các cô ấy rất thích quần áo cô làm, vì các cô ấy thích nên cô sẽ cố gắng may quần áo thật đẹp cho bọn họ.
“Chị dâu, giờ em về rồi ban ngày cũng không có việc gì làm, ba bộ quần áo này em sẽ làm rất nhanh thôi, nếu không có gì xảy ra thì ba ngày sẽ làm xong một bộ, chị nói với khách hàng một tiếng, chúng ta sẽ nhanh chóng gửi hàng cho bọn họ.”
“Được rồi, không thành vấn đề gì.” Trong lòng vợ đoàn trưởng cũng rất vui mừng, lúc trước chị ấy cũng sợ ba người này sẽ hủy đơn, may mắn là Đường Đường đã quay lại, cửa hàng có thể tiếp tục hoạt động rồi.”
Trước khi về Đường Đường đã lên mạng đặt rất nhiều vải dệt, lần này trở về cô tính toán sẽ kinh doanh cửa hàng thật tốt, trước đó trong cửa hàng chỉ có hai mẫu quần áo, quá đơn giản, cho nên cô tính làm xong ba đơn này sẽ may thêm hai bộ quần áo của trẻ em, như vậy mới có thể thu hút khách hàng.
“Tụi cháu đang làm gì vậy?” Ông nội Quý ngồi bên cạnh nghe hai người nói chuyện, chưa bao giờ mua đồ trên mạng nên ông ấy không hiểu bọn cô đang nói gì.
Đường Đường lập tức giải thích cho ông ấy: “Ông nội, là như vậy, cháu không có công việc, ở nhà hơi chán, vừa hay vợ đoàn trưởng cũng vậy, nên tụi cháu đã suy nghĩ mở cửa hàng online chuyên bán đồ cổ trang.”
“Mở shop online? Làm đồ cổ trang?” Tuy rằng ông nội Quý chưa bao giờ mua đồ online, nhưng shop online thì biết, chẳng qua lúc nghe đến thì có hơi bất ngờ.
“Đúng vậy ông nội, mỗi ngày ngoài làm việc nhà ra thì thêu thùa may vá này nọ, mở cửa hàng không chỉ may vá như bình thường mà còn có công việc riêng của mình, lại không trì hoãn việc chăm sóc Quý Yến và Tiểu Trạc, cho nên cháu quyết định mở cửa hàng này, còn chị ấy kiếm khách cho cửa hàng chúng chúng cháu, thuận lợi cả đôi bên.” Lúc Đường Đường nói đôi mắt cong lên.
Thấy Đường Đường rất vui vẻ, nói về cửa hàng của mình thì cả người phấn khích, khiến ông nội Quý nhịn không được vui vẻ cho cô, với ông phụ nữ có công việc hay không không quan trọng, quan trọng là tư tưởng không được cằn cỗi, cuộc sống phải có ý nghĩa, nếu mở shop online có thể khiến bản thân vui thì đó là ý nghĩa. Cho nên ông rất hài lòng gật đầu, “Không tệ, nhưng mà phải làm cho tốt đấy, không được bỏ dở giữa chừng, cần hỗ trợ tiền bạc gì thì cứ nói với ông nội.”
Nghe ông nội nói như vậy, Đường Đường cực kỳ vui vẻ, “Ông nội, cháu nhất định sẽ làm thật tốt, nhưng mà không cần tiền đâu ạ, đủ rồi.”
Ông nội Quý gật đầu, sự chán ghét với Đường Đường đã biến mất từ lâu, chỉ có ông biết hiện tại ông thích con bé Đường này như thế nào.
Cháu trai ông coi như khổ tận cam lại, may mắn lúc trước hai người không có ly hôn, có lẽ tất cả là định mệnh.
*
Vợ đoàn trường nói chuyện cửa hàng với Đường Đường xong thì kéo cô vào trong phòng, xác nhận không có ai nghe được mới ghét nói nhỏ bên tai Đường Đường, “Đường Đường, hôm nay chị không chỉ nói với em chuyện cửa hàng mà còn một chuyện rất quan trọng nữa, sau khi suy nghĩ xong chị nghĩ vẫn nên nói với em một tiếng.”
Nói đến đây, vợ đoàn trưởng hơi khựng lại, giọng nói càng ngày càng nhỏ, “Chị nghe mọi người nói, lần thăng chức này đã chọn được người rồi, em đã nghe chuyện này chưa?”
Đường Đường vừa nghe thấy thì hơi khẩn trương, lắc đầu nói: “Chị dâu, tụi em mới về nhà chưa được bao lâu nên không nghe nói chuyện này, thật sự đã chọn được người rồi ạ?”
Vợ đoàn trưởng gật đầu nhanh đến độ không thể phát hiện, “Chuyện này là do các đoàn trưởng khác hỏi trước, vẫn chưa có công văn chính thức, chắc hai ngày nữa sẽ có, chị nói em nghe người được thăng chức lần này là Ôn Trường Nghị, hắn ta không chỉ thăng chức lên phó doanh trưởng mà quân hàm cũng tăng lên một bậc.”
Đường Đường nghe vậy trái tim lỡ nhịp, không khỏi thấp thỏm cắn môi. Cô không biết đây là kết quả ban đầu hay có người động tay động chân, nhưng trong tiềm thức của cô nghiêng về cái sau hơn, bởi vì theo cô thấy Quý Yến nhà cô còn giỏi hơn Ôn Trường Nghị rất nhiều.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Hơn nữa, cô cũng không quên lần trước người nhà họ Lưu uy hiếp cô, lần đó khiến nhà họ Lưu tổn thất lớn như vậy, tuy rằng bọn họ không làm gì nhưng chắc chắn nhà họ Lưu vẫn luôn ghi hận trong lòng, cũng không biết chuyện này có liên quan đến bọn họ không. Nhưng người đã được chọn nên kết quả chắc chắn đã xác định, quá trình thế nào có ai biết đâu? Cho dù có biết chắc gì bọn họ đã thừa nhận.
Đường Đường nhịn không được bấm móng tay, nhưng mà chẳng thấy đau, “Chị dâu,… chuyện này… Rốt cuộc có thủ đoạn gì không?”
Vợ đoàn trưởng lắc đầu, giọng nói mang theo sự thở dài, “Cái này chị không biết, do phái trên quyết định, quá trình cụ thể như thế nào sao chúng ta có thể biết. Nhưng chị dâu nói thật với em, các đoàn trưởng khác nói từ những chiến tích cho đến tố chất thì Quý Yến giỏi hơn Ôn Trường Nghị rất nhiều, hơn nữa…”
Vợ đoàn trưởng nói đến đây thì hơi do dự, một lúc sau ghé đến tai cô: “Hành động của bọn Quý Yến lần đó rất quan trọng, vốn dĩ Quý Yến bị thương như thế là do trong đội có người suýt bị bại lộ, Quý Yến vì thế nên mới bị thương, cũng không than một tiếng kiên trì đến lúc kết thúc, lúc này nhiệm vụ mới hoàn thành, nếu không hậu quả không dám tưởng tượng. Không nói đến những nhiệm vụ lúc trước thì công lao lần này của Quý Yến lớn nhất, nhưng….”
Đường Đường cũng không biết Quý Yến bị thương là như thế này, anh cũng không nói với cô, nếu thật sự là như vậy thì có phải đã nói lên kết quả lần này không có công chính không?
Suy nghĩ của Đường Đường hoàn toàn bị chuyện này quấy rối, làm chuyện gì cũng thất thần, ngay cả lúc khâu quần áo cũng không cẩn thận bị kim đâm mấy lần, những chuyện như vậy hầu như trước kia không có xảy ra.
Ngay cả Quý Tiểu Trạc và Nặc Nặc cũng phát hiện cô không phù hợp, Quý Tiểu Trạc còn tưởng rằng vì mình muốn có em gái khiến mẹ bị áp lực quá lớn cho nên mới như vậy, trong lòng rất áy náy, ôm lấy cánh tay Đường Đường làm nũng trấn an cô, “Mẹ đừng lo lắng nữa, tuy con rất muốn có em gái, những cũng không cần gấp đâu ạ, con biết em gái sẽ không dễ dàng nảy mầm trong bụng mẹ, con sẽ chờ, mẹ chỉ cần sinh em gái trước khi con đi làm là được, cho nên mẹ đừng có áp lực nha.”
Khóe miệng Đường Đường không khỏi cong lên, bất lực nhìn Quý Yến, rốt cuộc anh đã nói gì với cậu nhóc vậy?
Quý Yến thấy thế, lập tức giải thích với Quý Tiểu Trạc: “Mẹ con không sao, chỉ là mẹ ngủ không đủ giấc nên mệt thôi, không phải chuyện của em gái, con đừng lo lắng. Đúng rồi Tiểu Trạc, ông nội đã ra ngoài lâu rồi, ông không rành đường ở đại viện của chúng ta, con mau dẫn Nặc Nặc đi tìm ông đi, tìm được thì nói ông về nhà, đừng khiến ông cố bị nhiễm lạnh.”
Ông nội Quý không ở nhà mãi được, cơm nước xong ngủ một lúc rồi ra ngoài đi dạo, tuy rằng ông ấy không rành đường ở đây, nhưng xuất thân là trinh sát nên chuyện đi lạc là không thể nàoo, Quý Yến nói vậy chỉ muốn đuổi hai đứa đi thôi. Quý Tiểu Trạc có thể nhìn ra Đường Đường có tâm sự thì anh càng thấy rõ hơn.
Quý Tiểu Trạc cũng rất lo lắng ông nội sẽ bị cảm lạnh, cho nên lập tức sự chú ý bị dời đi, kéo tay Nặc Nặc chạy xuống dưới lầu.
Chờ bọn nhỏ đi rồi Quý Yến mới lấy kim chỉ trong tay Đường Đường ra, ôm cô vào trong lòng nhẹ giọng hỏi: “Em làm sao vậy? Có chuyện gì thì nói với anh.”
Đường Đường không tính lừa anh, mếu máo ôm cổ anh chôn mặt trọng ngực anh rầu rĩ nói, “Chị dâu nói cho em biết người được thăng chức lần này là Ông Trường Nghị. Chồng ơi….”
Đường Đường chưa nói hết đã khóc rồi.
Quý Yến buồn cười hôn lên đầu cô, “Chỉ vì việc này? Anh còn tưởng chuyện gì to chứ.”
“Hả? Đường Đường ngẩng đầu ngạc nhiên nhìn anh, “Chẳng lẽ anh đã biết rồi hả chồng?”
Quý Yến khẽ ‘Ừ’, anh đã biết chuyện này từ lúc sáng, vốn không muốn khiến cô và ông nội lo lắng nên chưa nói, nào biết vợ đoàn trưởng sẽ nói cho cô.
Đường Đường buồn bực bĩu môi, “Anh biết mà sao không nói với em, làm em lo lắng muốn chết, chuyện này có phải do em đã giúp Nặc Nặc không, cho nên người nhà họ Lưu mới động tay động chân?”
Quý Yến nhẹ nhàng đặt ngón trỏ lên môi cô ngăn cô nói, “Bây giờ không có ai chứng minh chuyện này có người động tay động chân, nói không chuyện này đã sớm quyết định là Ôn Trường Nghị rồi.”
Đường Đường cũng hiểu, nhưng trong tâm lại không muốn tin, cô thật sự không phục, không phải cô có tâm tư, mà là ở góc độ người ngoài Ôn Trường Nghị không có trách nhiệm như Quý Yến, không phải nên để người có trách nhiệm thăng chức mới phải chứ? Cho nên nhịn không được nói: “Chồng ơi, anh rất tốt, em không tin anh kém hơn Ôn Trường Nghị. Cho nên chúng ta nên nói chuyện này với ông nội đi, không chừng ông nội có cách điều tra, chúng ta điều tra xem có động tay động chân có được không? Nếu kết quả thật sự như vậy chúng ta sẽ không nói nữa.”
Được vợ mình công nhận năng lực, sao Quý Yến có thể không vui vẻ, ôm cô vợ nhỏ vào trong ngực hôn một lúc, nếu không phải thời gian không cho phép, anh thật sự muốn ôm cô vào trong phòng yêu thương một trận.
Đường Đường tức muốn chết, mà anh còn như vậy, khó lắm cô mới tức giận đến mức thở phì phò đấm lên vai anh hai cái, chẳng qua lực đạo chỉ khiến anh như giãn gân cốt mà thôi.
Quý Yến không dám chọc cô nữa, nắm lấy tay cô hôn lên, “Được rồi, anh sai rồi, không quậy nữa, chúng ta nói chuyện chính, chuyện này anh không tính nói với ông nội, anh có thể tự mình giải quyết, hơn nữa anh đã là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi rồi, chút chuyện nhỏ này sao lại phải nhờ đến ông nội chứ.”
Đường Đường ngẫm lại cũng thấy đúng, lỡ như ông nội kích động sẽ không tốt cho cơ thể, gật đầu, “Vậy được rồi, chúng ta tự mình điều tra đi.”
Hai người không nói chuyện này với ông nội Quý, nhưng bọn họ lại xem nhẹ địa vị của Quý Yến trong lòng ông ấy, lần trước Đường Đường có nói qua chuyện bị người nhà họ Lưu uy hiếp ông luôn ghi nhớ chuyện này trong lòng, cũng đã phái người chú ý chuyện này, một khí có kết quả thì sẽ đến cho ông.
Cho nên lúc ông nội Quý mới đi ra ngoài thì nhận được điện thoại, tức giận đến độ suýt nữa dùng gậy đập lên mặt đất, vững vàng nói: “Chuyện này phải điều tra rõ! Nếu tổng thể tố chất của Ôn Trường Nghị đều hơn Quý Yến hoặc hơn những người khác thì tôi tâm phục khẩu phục, nếu tôi biết chuyện này có người động tay động chân, tôi nhất định sẽ không tha cho hắn! Đúng lúc vì nhân dân quân đội dọn sạch bọn rác rưởi!”
Người bên kia đổ mồ hôi lạnh, nghĩ thầm chuyện này chắc chắn sẽ làm lớn, nếu như thật sự có người động tay động chân thì Phật Tổ Như Lai cũng không cản nổi ông ấy.
Ai mà ngờ Quý Yến lại là cháu của tướng quân Quý, nếu không phải ông ấy nói ra thì trong quân đội cũng không có ai biết, may mắn cậu ta không nói mấy năm trước Quý Yến thăng chức cũng bị động tay động chân, nếu không cậu ta sợ ông ấy sẽ chọc thủng trời mất.
Tuy ông nội Quý đã về hưu lâu rồi, cũng không quan tâm đến chuyện của quân đội, nhưng năm nào lãnh đạo nhà nước cũng đích thân mời ông cụ đến tham sự các hội ngự quân sự lớn của đất nước. Chưa nói đến địa vị của ông ấy, thì hơn 80% quân đội nước ta hiện nay đều do ông ấy hướng dẫn và đề cử đi lên, sự kính trọng với ông ấy so với cha mẹ chỉ có hơn chứ không có kém, nếu ông ấy đã ra lệnh, cho dù máu có chảy đầu có rơi cũng nguyện ý.
Còn lâu mới dám trêu chọc ông ấy, có thể thấy chuyện này đáng sợ đến nhường nào.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Sau khi ông nội Quý cúp điện thoại, tuy rằng trong lòng rất tức giận những rốt cục cũng bình tĩnh lại, cho đến khi có kết quả ông sẽ không làm gì, cho nên khi về nhà ông tỏ vẻ không biết gì, khiến cho người ta không biết ông vừa mới tức giận, nên Đường Đường và Quý Yến cũng không biết ông nội đã biết chuyện này.
Cho đến hai ngày sau, ông nội nhận một cuộc điện thoại, sau đó người như một ngọn nói lửa phun trào, khu quân sự thiếu chút nữa bị ông ấy lật tung lên.
Đây cũng là lần đầu Đường Đường biết ông nội nhà bọn họ lợi hại như thế nào, cũng chính lúc này cô mới nhận ra người đàn ông mà cô gả cho là một người hiển hách như thế.