Cưng Chiều Anh Nhất

Chương 52



Ngày hôm sau Quý Tiểu Trạc rất tức giận hỏi Đường Đường: “Mẹ, rõ ràng tối qua con ngủ ở giữa, sao cuối cùng vẫn là mẹ và ba ôm nhau ngủ vậy ạ?”

Đường Đường xấu hổ cúi đầu, ngượng ngùng giải thích chuyện tối qua với cậu nhóc. Cô cũng bất lực với mình, sao chỉ cần nằm bên cạnh anh là lăn vào ôm anh ngủ vậy trời? Bộ tướng cô ngủ xấu như vậy hả? Rõ ràng bà vú nói cô ngủ rất ngoan mà.

“À…. Mẹ…. Tướng ngủ mẹ hơi xấu, không biết tại sao lại lăn qua chỗ ba con, ha ha.” Đường Đường trợn mắt nói dối nhưng nội tâm rất áy náy.

Quý Tiểu Trạc chống eo như compa, “Mẹ, khi nào thì mẹ ngủ mà chạy lung tung? Mẹ còn như vậy nữa thì con sẽ tức giận đó! Rất tức giận!”

Đường Đường lập tức giơ tay thề trấn an nhóc mập, “Mẹ hứa sẽ không bao giờ như vậy nữa, đây là lần cuối được không?” Cùng lắm thì lần sau cô không bao giờ ngủ gần anh nữa, như vậy sẽ không còn ôm nhau.

Nói như vậy đã dỗ dành Quý Tiểu Trạc hết tức giận, nhưng mà cậu nhóc rất muốn biết sao mẹ lại chạy được được chỗ của ba, chuyện này không khoa học lắm! Cậu phải điều tra rõ ràng mới được.

Quý Tiểu Trạc suy nghĩ, quyết định tối nay sẽ giả bộ ngủ để xem mọi chuyện là như thế nào, vì thế đưa ngón tay tới, “Vậy được rồi, đây là lần cuối đó nha.”

Đường Đường ôm lấy cậu nhóc hôn mấy cái, cuối cùng cũng trấn an được cá nóc nhỏ này.

Buổi tối Quý Tiểu Trạc vẫn nằm ở giữa như cũ ngăn cách ba và mẹ, bình thường cậu nhóc sẽ chơi Anipop một lúc mới đi ngủ, hôm nay lại không chơi mà ngáp ngắn ngáp dài, xoa đôi mắt nỉ non với Đường Đường: “Mẹ ơi, con mệt rồi, muốn đi ngủ.”

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Đường Đường còn nghĩ buổi sáng cậu nhóc ở nhà trẻ chơi quá nhiều, khẽ vỗ lưng cậu, “Vậy con mau đi ngủ đi.”

Quý Tiểu Trạc kéo cánh tay muốn cô ngủ chung, “Con muốn mẹ ngủ với con, có được không ạ?”

“Ừ, mẹ cũng đi ngủ.” Dù sao cũng đã đến giờ ngủ rồi, Đường Đường đặt đồ xuống, Quý Tiểu Trạc lập tức ôm chặt lấy cổ cô, dáng vẻ sợ như bị tách ra.

Quý Yến vẫn dựa vào giường đọc sách như bình thường, đối với hành động của hai mẹ con làm như không thấy.

Quý Tiểu Trạc híp mắt lặng lẽ nhìn Quý Yến vài lần, phát hiện anh không có bất cứ động tác gì, đầu nhỏ di chuyển, quyết định giữ nguyên kế hoạch tác chiến, nói chuyện với Đường Đường một lúc rồi chậm rãi nhắm mắt lại.

Thấy Quý Tiểu Trạc ngủ rồi, lúc này Đường Đường mới chậm rãi gỡ tay cậu nhóc ra, xuống giường mang rượu thuốc đến, đi đến bên giường ngồi xuống bên cạnh Quý Yến, “Chồng anh lại đây em xoa rượu thuốc cho, tối nay xoa nữa là ổn rồi.”

Quý Yến gật đầu, nhanh chóng cởi áo ra, dáng người khiến người khác chyar nước miếng lần nữa bại lộ, bây giờ cũng đã là mùa đông, mà anh cũng không chê lạnh.

Đường Đường cũng không dám nhìn lung tung, đôi mắt gắt gao nhìn vết bầm trước ngực, đưa tay xoa cho ấm mới bôi rượu thuốc lên.

Quý Yến sách cũng không đọc, cứ nhìn cô chằm chằm, từ trán đến lông mày, từ lông may đến đôi mắt, từ đôi mắt đến cái mũi, từ cái mũi đến cái miệng nhỏ xinh, càng nhìn càng thấy không có chỗ nào xấu cả, ngược lại khá xinh đẹp.

Ai nói cô xấu chứ…..

Quý Yến nhớ lại dáng vẻ trước đây của Đường Đường, kết quả phát hiện trong đầu không có chút ấn tượng gì, căn bản không nhớ rõ mặt, tựa hồ dáng vẻ trong quá khứ đã lâu rất lâu, chỉ có khuôn mặt hiện tại của Đường Đường mới khắc sâu trong lòng anh, giống như người lúc trước và hiện tại là hai người khác nhau.

Quý Yến cảm thấy suy nghĩ này của mình thật buồn cười, đúng hơn là anh không thèm để ý cô, mà hiện tại chắc là thích cô nên mới nhớ kĩ.

Đường Đường bị Quý Yến nhìn như vậy sao lại khong phát hện ra, tính giả bộ không biết nhưng ánh mắt của anh quá rõ ràng, khuôn mặt cô nhịn không được đỏ lên, tính giả bộ mà thấy không có khả thi, đành phải ra vẻ bình tĩnh ngẩng đầu hỏi anh: “Anh nhìn em làm gì?”

Quý Yến bị hỏi cũng không ngượng ngùng, ngược lại rất nghiêm túc nói: “Thấy em khá xinh đẹp.”

“Ầm ——” Đường Đường thấy trái tim như bị đánh một cái, toàn bộ lồng ngực bị chấn động, run đến nổi đầu óc không tự chủ hỏi lại, hoài nghi có phải cô sinh ra ảo giác không, “Em…. Anh….”

Quý Yến giống như thấy cô chưa đủ xấu hổ, mỉm cười sờ lên khuôn mặt của cô, ngón tay ở trên mặt nhéo nhéo, “Ừ, trên mặt có thịt rồi, đẹp hơn rất nhiều, mập lên chút nữa sẽ đẹp hơn, anh thích em mập hơn một chút, sau này phải mập lên biết không?”

Tin tức này căn bản không được đại não xử lý, Đường Đường không chút nghĩ ngợi gật đầu, đồng ý xong rồi tin tức mới đến não, phát hiện bản thân không nên gật đầu nhanh như vậy….. 囧

Quý Yến mỉm cười, ngón tay thon dài chuyển qua nhéo tay Đường Đường, “Ừm…. Thể chất của em cũng hơi kém, sau này buổi tối đi tập với anh nhé?”

Đường Đường cắn môi nhìn anh, không biết nên gật đầu hay lắc đầu.

“Không muốn đi với anh à?”

Đường Đường lắc đầu, cô muốn mà, chẳng qua cảm thấy không khí bây giờ hơi kỳ lạ, sao anh không giống như trước đây vậy, không chỉ khen cô đẹp mà còn sờ tay sờ mặt cô nữa, bây giờ lại muốn đi tập với cô, sao lại tốt với cô như vậy nhỉ, không phải cô đã khỏi bệnh rồi sao?

Rốt cuộc anh có ý gì! Trái tim Đường Đường bị Quý Yến làm cho bay lên trời, rồi đột nhiên ngã xuống vực thẳm.

Quý Tiểu Trạc giả bộ ngủ sắp không chịu được nữa, lông mi gấp đến mức chớp mấy cái. Sao mẹ và ba cứ nói chuyện hoài vậy, bọn họ không đi ngủ được hả? Sao còn chưa hành động tiếp vậy? Hai người muốn tức chết bảo bảo đúng không?

Một vạn câu hỏi vì sao từ đầu Quý Tiểu Trạc điên cuồng chạy qua….

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Hai người lớn vẫn chưa phát hiện Quý Tiểu Trạc giả bộ ngủ, Quý Yến vươn tay lấy điện thoại, bàn tay chạm vào môi cô vuốt ve, “Quyết định vậy đi, ngày mai em và Tiểu Trạc không cần chạy bộ nữa, đổi lại thành buổi tối, chúng ta ăn cơm xong sẽ xuống lầu tập thể dục, em phải rèn luyện thân thể tốt hơn sau này mới không bị bệnh nữa, nếu bệnh cũng sẽ mau khỏi hơn.” Anh không muốn nhìn thấy dáng vẻ không có tinh thần của cô nữa.

Môi Đường Đường bị anh vuốt cảm thấy nóng rát, không nghe được anh nói gì, bây giờ đầu óc của cô chỉ có một vấn đề: Anh xoa môi cô như vậy có phải không thích hợp lắm không? Sao một người đàn ông lại xoa môi người phụ nữa hứ, cho dù là người không câu nệ tiểu tiết cũng sẽ không làm như vậy, huống chi Quý Yến còn là một quân nhân nghiêm túc, anh sẽ không tùy tiện như vậy!

Tại sao anh lại chạm môi cô?

Anh anh anh….. Anh làm như vậy sẽ khiến cô hiểu lầm, hiểu lầm anh muốn cái kia với cô….

Suy nghĩ này khiến Đường Đường cảm thấy không ổn, hoảng loạn cầm rượu thuốc đứng lên chạy đi, “Không còn sớm nữa, em đi rửa tay.”

Quý Yến còn chưa kịp nói gì đã không thấy bóng cô đâu, cửa nhà vệ sinh của ‘rầm’ một cái đóng lại, trên môi anh không khỏi nở nụ cười.

Đường Đường ở trong nhà vệ sinh liều mạng rửa mặt, chỉ là rửa như thế nào cũng không bình tĩnh được, trái tim cứ đập thình thích, trong đầu như có hai tên ác ma đang cãi nhau.

Ác ma 1: Quý Yến là một người rất nghiêm túc và chính trực, anh ấy sẽ không tùy tiện chạm vào môi phụ nữ, cho nên chắc chắn anh ấy thích Đường Đường, trực giác của Đường Đường không bao giờ sai, lần này cũng vậy.

Ác ma 2: Trực giác cũng chưa chắc đã đúng, người ưu tú như Quý Yến sao có thể thích Đường Đường được? Đường Đường không xinh đẹp, lại không có năng lực, chỗ nào có thể hấp dẫn đàn ông?

Ác ma 1: Sao lại không thể hấp dẫn đàn ông chứ? Đường Đường tốt với Quý Yến như vậy, tảng đá ấp cũng phải biết nóng lên.

Ác ma 2: Suy nghĩ lạ lùng! Cũng không nghĩ trước kia Đường Đường xấu cỡ nào à, chẳng lẽ Quý Yến lại quên hết chuyện trước kia? Không có khả năng!

Ác ma 1: Tại sao lại không có? Bây giờ mới là quan trọng! Trước kia thì không!

Ác ma 1: Sai! Trước kia cũng quan trọng, ấn tượng cũ không thể nào quên nhanh như vậy được.

Đường Đường bị hai ác ma ồn ào đến mức muốn xỉu, vẫy tay đuổi hai đưa nó đi, quyết định xem xét tình hình rồi tính tiếp,, trước mắt chứng cứ vẫn còn mơ hồ, lỡ như do cô suy nghĩ nhiều thì sao, vẫn nên quan sát một chút.

Lúc Đường Đường tự hỏi trong nhà vệ sinh, Quý Yến cũng không vội, thong thả đọc sách chờ cô ra. Chỉ khổ Quý Tiểu Trạc, vốn dĩ nhắm mắt giả bộ ngủ rất vất vả, bây giờ mẹ còn chưa quay lại, trong không khí an tĩnh như vậy là điều kiện tốt nhất khiến đứa trẻ buồn ngủ, một cơn buồn ngủ ập đến khiến cậu nhóc muốn tiến vào mộng đẹp.

Quý Tiểu Trạc cố gắng chịu đựng không ngủ, cậu nhất định phải chờ mẹ trở lại để biết rõ mọi chuyện!

Năm phút, Quý Tiểu Trạc kiên nhẫn….

Mười phút, Quý Tiểu Trạc cắn môi kiên nhẫn….

Mười lăm phút, Quý Tiểu Trạc bóp bụng mỡ của mình kiên nhẫn….

Hai mươi phút sau, Quý Tiểu Trạc thất bại, hoàn toàn tiến vào giấc ngủ….

Chờ đến khi Đường Đường đi ra thì Quý Tiểu Trạc đã ngáy khò khò, ngủ say như heo, có khi đưa cậu đi khiêng bán cũng không biết.

Mắt thấy Đường Đường chuẩn bị định nằm xuống bên cạnh Quý Tiểu Trạc, vẫn nói với anh bình thường: “Em đi ngủ đây.”

Quý Yến nhìn cô, ừ một tiếng, vươn tay tắt đèn đi ngủ luôn.

Đường Đường nhắm mắt lại, trong lòng thở phào nhẹ nhõm đồng thời cũng hơi thất vọng, tối nay anh không gọi cô qua ngủ cùng, chẳng lẽ cô suy nghĩ nhiều rồi?

Mang theo sự thất vọng, Đường Đường cứ như vậy đi ngủ.

Sau khi cô ngủ Quý Yến mở mắt ra, đi đến bên giường bên kia, nhẹ nhàng ôm cô trở lại bên mình, rồi ôm vào lòng, chỉ mới ngủ với cô hai ngày mà đã khiến anh như phát nghiện, tối nay cũng không ngoại lệ.

Đường Đường không có cảm giác mình bị ôm đi, cô và Quý Tiểu Trạc giống nhau như đúc, ngủ rồi bị người ta bán đi chắc cũng không biết, thậm chí còn chủ động chui vào lòng Quý Yến cọ cọ.

“Ngốc nghếch.” Quý Yến không tiếng động nói ra hai chữ, hôn lên mắt cô rồi nhắm mắt lại.

*

“A!!!!”

Đường Đường bị tiếng hét và tiếng giường run rẩy đánh thức, mơ màng mở mắt nhìn nhóc mập quần áo xộc xệch nhảy nhót trên giường, mỡ trên người cậu nhóc cũng run theo.

“Bảo bảo con sao vậy?”

Quý Tiểu Trạc như một quả bom, phun ra tia lửa giận, “Mẹ thật quá đáng, có phải tối hôm qua lại ngủ cùng ba không?”

“Hả? Không có mà! Lần này thật sự không có!” Tối qua cô ngủ ở bên kia, Quý Yến cũng không kêu cô qua ngủ với anh.

Quý Tiểu Trạc dậm chân, “Không phải như vậy, mẹ không ở bên trái con mà là bên phải, con biết phân biệt trái phải mà!”

“À….” Lúc này Đường Đường mới quay lại nhìn vị trí của mình, đôi mắt đột nhiên trợn to, sao lại như vậy? Tối hôm qua rõ ràng cô ngủ bên trái Quý Tiêu Trạc mà sao bây giờ lại nằm bên phải? Chắc là không có khả năng cô lăn qua bên này đi? Huống chi Quý Tiêu Trạc béo như vậy cô cũng không thể vượt qua được.

Quý Tiểu Trạc bi thương ôm đầu ngồi xổm xuống, rõ ràng tối qua cậu đã muốn biết chân tướng của sự việc, tại sao lại đi ngủ được? Tại sao cậu lại yếu đuối như vậy! Tức chết bảo bảo mà!

Thấy cậu nhóc bi phẫn như vậy, Đường Đường chột dạ gãi đầu, trong lòng lại không nhịn được suy nghĩ rốt cuộc là như thế nào.

Thấy dáng vẻ chột dạ của mẹ, Quý Tiểu Trạc tức giận dậm chân, làm giường run rẩy theo, “Mẹ và ba thật quá đáng! Bỏ con qua một bên!”

“Bảo bảo đừng dậm nữa!” Dậm nữa là sập giường đó!

Vì để bảo vệ chiếc giường, Đường Đường vội vàng ôm lấy cậu nhóc hôn mấy cái, “Được rồi, mẹ xin lỗi, lần sau sẽ không như vậy nữa, mẹ hôn con nhé.”

Quý Tiểu Trạc được hôn đã hết tức giận, nhưng vẫn không vui vì ba mẹ ôm nhau ngủ mà cho cô ra rìa, rõ ràng lúc trước mẹ đều ôm cậu ngủ mà!

Quý Tiểu Trạc sinh ra cảm giác nguy cơ rất cao.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

“Vậy sau đó mẹ sẽ ôm ba ngủ chứ không ôm con ngủ nữa sao?” Quý Tiểu Trạc nói những thời này rất bi thương.

Đường Đường bị nói vậy thì hơi xấu hổ, giơ tay về cậu nhóc tỏ rõ lập trường của mình, “Không có đâu, sau này mẹ sẽ ôm con ngủ, mẹ yêu con nhất, tối qua có sự nhầm lẫn, sau này mẹ nhất định sẽ ngủ ngoan, không bao giờ nhúc nhích.”

Quý Tiểu Trạc yên tâm được một chút, nhưng cũng không quá yên tâm, “Nhưng ngủ rồi thì cái gì cũng không biết, nếu mẹ lại không ngoan chạy đến chỗ ba ngủ thì làm sao bây giờ?”

“À…. Vậy con muốn làm sao?” Cô có thể chắc chắn mình ngủ rất ngoan, nhưng cô cũng không biết tại sao mỗi lần ngủ lại chui vào trong ngực Quý Yến, hơn nữa chắc chắn tối qua cô bị ai đó ôm qua, ngoài khả năng này cô không nghĩ ra khả năng nào khác, càng không có khả năng cô bị mộng du hoặc là Quý Tiểu Trạc ôm cô qua.

Tròng mắt Quý Tiểu Trạc xoay chuyển, trầm tư vài giây rồi đưa ra biện pháp tốt nhất: “Con có cách này, mẹ và con qua phòng khác ngủ đi, cho ba ngủ một mình ở đây, như vậy là được á!”

Đường Đường: “…..” Con không thích ba như vậy à! Con có biết nếu ba con biết sẽ đánh mông con không?

Vì để nhóc mập thoát nạn, Đường Đường đành phải nói với cậu: “Cái này mẹ không làm chủ được, nói với ba con rồi tính tiếp, mẹ cũng sợ ba tức giận sẽ đánh mẹ, con biết mà sức của ba con rất mạnh đúng không?” Cô đành phải lấy Quý Yến ra trấn áp cậu nhóc, thật xin lỗi chồng.

Quý Tiểu Trạc nhớ đến sức lực của ba, đặc biệt là cảm giác đau đớn khi bàn tay đánh vào mông, lập tức héo queo, nhưng một lúc sau đã lấy lại tinh thần, tràn ngập hơi thở nam tử hán vỗ ngực: “Mẹ đừng sợ, để con thuyết phục ba cho, hơn nữa chắc chắn sẽ không làm ba đánh mông mẹ!”

“Ha ha.” Đường Đường cảm thấy người bị đánh không phải là cô, hơn nữa ba cậu cũng sẽ không bị thuyết phục, bởi vì…… Nghĩ đến khả năng nào đó, Đường Đường khẽ đỏ mặt.

Không được, tối nay cô nhất định phải hỏi anh rốt cuộc có ý gì, phải hỏi cho rõ ràng! Bởi vì lần này cô không kiếm được lý do để phủ định chuyện này, nếu không có ý với cô thì nửa đêm ôm cô qua ngủ cùng làm gì? Anh cũng không phải người có đầu óc bình thường.

Vốn định quan sát mấy ngày, miễn đừng bị hiểu lầm mà xấu hổ, nhưng bây giờ cô đã thay đổi ý định và không muốn chần chừ nữa, cô phải chủ động hỏi dù sao cũng chẳng mất miếng thịt nào, cùng lắm thì cô mất mặt một chút thôi.

Cứ như vậy đi! Đường Đường cố lên!

Vì thế buổi tối, có tiếng gõ cửa, Đường Đường nghĩ là Quý Yến đã đi làm về, hít một hơi thật sâu, sau khi lấy đủ tinh thần, cô giống như một dũng sĩ đi đến mở cửa, “Ch ——” nhưng chữ còn lại mắc kẹt trong cổ họng.

“Là cô.”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv