Tần Thương nhẹ nhàng khép cuốn sách trong tay lại, đặt trên tủ đầu giường, bước tới cửa sổ kéo ra bức màn màu nhạt, ánh nắng lười biếng tỏa ra chiếu vào thân thể Tần Thương
Tần Thương nheo mắt cười, nói với cô gái ở phía sau:
“Thời tiết hôm nay cũng không tệ lắm.”
Cô gái ấy mặc một chiếc áo bông ngắn, quần jean màu đen, buộc tóc đuôi ngựa cao, thoải mái gọn gàng. Cô đi tới gần Tần Thương, nhìn ra ngoài cửa sổ rồi nói
“Đúng vậy, tuyết ở bên ngoài đã từ từ tan hết rồi” Cô gái nhìn về phía Tần Thương, trong đôi mắt trong trẻo ấy thoáng lên vài phần lo lắng, sau đó lại mang theo một chút vui vẻ, cất tiếng:” Anh Tần, tình trạng của anh so với lúc trước thì tốt hơn nhiều lắm.”
Tần Thương cụp mi xuống, nhìn không rõ cảm xúc trong ánh mắt, khoé miệng chỉ có một nụ cười nhàn nhạt: “Ừm, là hắn chăm sóc tôi rất tốt.”
Cô gái cong mắt, giọng nói khẽ vang lên:
“Hâm mộ ghê! Ước gì em cũng có người yêu như vậy thì tốt biết mấy.”
Tần Thương cười, không nói chuyện, lười biếng ngồi trên ghế sô pha cạnh cửa sổ, gương mặt anh tuấn hợp lại trong vầng sáng của ánh nắng, đôi môi nhợt nhạt, lông mày nhẹ nhàng, anh như một con bướm trắng lang thang trong nắng, chỉ một cái chớp mắt bóng dáng ấy đã vội biến mất
“Vậy anh Tần, em đi gọi chú quay phim vào đây, anh thấy được không?”
Tần Thương gật đầu, giơ tay khảy khảy vào chiếc mũ len đang đội, đây là Dương Dật Thiên mua cho anh, anh không thích phong cách này, nhưng đội lên đúng là rất ấm áp.
Cô gái nhỏ này tên Vương Nhiên, là một cô biên tập viên thực tập, vừa mới tốt nghiệp rồi đi làm không lâu, tính cách ngây thơ đơn thuần, sếp kêu cô tới này để phỏng vấn, cô ấy cũng rất nhiệt tình, sắp xếp mọi việc đâu ra đó, cô gái dọn dẹp một chút trên ghế sô pha, sau đó thì ngồi trước mặt Tần Thương
Tần Thương lên tiếng nhắc nhở: “Vẫn là nên cách xa một chút.”
Vương Nhiên mỉm cười nói: Không sao đâu anh Tần, chuyện này em có tìm hiểu qua, huống hồ trên người em cũng không có vết thương nào.”
Tần Thương tựa đầu, còn chưa nói chuyện thì một người đàn ông cao lớn bước vào, vòng qua người quay phim cùng với biên tập viên, cúi người cẩn thận đắp chăn cho Tần Thương, dịu dàng nói:
“Trời đang lạnh, đừng để bị cảm.”
Tần Thương ngẩng đầu, nhướng mày nhìn hắn, đôi mắt dịu dàng như dòng nước suối nhẹ nhàng lay động, mát lạnh trong trẻo
Dương Dật Thiên nhét vào tay anh một miếng dán nhiệt, lại rót cho anh một ly nước sôi, đặt ở trên bàn, hơi nóng bốc lên hòa trong ánh nắng, tựa như một điệu múa uốn lượn trên sân khấu.
Dương Dật Thiên xoay người, nói với Vương Nhiên:
“Thật xin lỗi, em ấy sợ lạnh, trong lúc nói chuyện mong cô nhắc nhở em ấy uống nhiều nước.”
Vương Nhiên ngơ ngẩn trong hai giây, mặc dù đây không phải là lần đầu tiên gặp được Dương Dật Thiên nhưng mỗi lần ánh mắt của hắn bất chợt lướt qua vẫn khiến cho cô không khỏi bối rối, người đàn ông trước mắt này rõ ràng đã ngoài 30 nhưng vẻ bề ngoài của hắn thật sự quá ưu tú quá có sức hút, thoạt nhìn cứ như cậu thanh niên tuổi đầu 20
Vương Nhiên gật đầu thật mạnh: “Anh Dương, anh đừng lo, em sẽ giám sát anh Tần.”
Tần Thương mỉm cười, giật giật nhẹ chiếc áo khoác gió của Dương Dịch Thiên, hắn xoay người cúi xuống nhìn thẳng vào anh, sờ vào gương mặt gầy gò ốm yếu của anh
Tần Thương nhìn hắn, chỉ bằng một ánh mắt, Dương Dật Thiên đã hiểu. Hắn cúi người lại gần, hơi thở ấm áp của hắn gắt gao quấn lấy Tần Thương. Đôi môi còn chưa dán chặt vào nhau thì đầu lưỡi đã đâm thẳng vào giữa hai hàm, chui tọt vào trong. Nó linh hoạt không khác gì một con rắn nhỏ, tham lam cướp đoạt, cọ xát trong miệng Tần Thương. Gương mặt vốn tái nhợt của Tần Thương từ từ trở nên hồng hào, ánh mắt anh cũng mờ mịt như bị sương mù bao trùm lấy.
Cuối cùng, Tần Thương dùng tay đẩy hắn ra, Dương Dật Thiên cười khẽ cắn vào trên cánh môi của anh, nhã ra nói: “Không phải là em muốn sao”
Tần Thương vẻ mặt mỉm cười, nói: “Chỉ cần chạm nhẹ.”
Lúc này Vương Nhiên đang cúi đầu, trong lòng chỉ muốn tìm một cái lỗ nào đó để chui vào, nhưng người quay phim vẫn là rất có mắt nhìn, ông đã quay lại cảnh hôn của hai người lại, bởi vì nó thật sự quá đẹp, so với phim truyền hình cố tình tạo ra sự lãng mạng có thêm mấy cảnh hôn thì lại càng thêm tự nhiên, thâm tình, lưu luyến
Tần Thương mở miệng: ” Được rồi, anh ra ngoài đi, đừng lo lắng, chỉ là nói chuyện phiếm một lát mà thôi”
Dương Dật Thiên thật sâu mà nhìn Tần Thương, đáy mắt chậm rãi hiện lên vẻ buồn phiền mất mát, giọng nói của hắn trầm thấp ôn hoà
“Được rồi, anh 11 giờ sẽ quay lại đây, em hôm nay muốn ăn gì?”
“Ừmmmmm…..” Tần Thương nghiêng đầu, nói: Thịt kho tàu đi
“Được, anh nấu cho em.”
Dương Dật Thiên vén lại chăn cho anh, sau đó dặn dò hai câu rồi mới bước ra ngoài
Ngoài cửa sổ trời vẫn còn rất chói, camera có chút bị phơi sáng, Vương Nhiên vén ra rèm che nửa kín nửa hở, ánh nắng tỏa ra chiếu vào trên mặt của Tần Thương, tựa như một đám mây trắng dịu dàng hôn lên gương mặt
Vương Nhiên nhìn anh như vậy, bỗng nhiên cảm thấy anh Tần có một cảm giác rách nát không sao diễn ta bằng lời, cô hắng giọng, lấy ra bản thảo đã chuẩn bị từ hôm trước, thanh âm ngọt ngào hỏi ra câu đầu tiên
“Anh Tần, anh và người yêu đã quen biết nhau như thế nào?
Tần Thương đôi mắt nhẹ chớp, nở một nụ cười nhạt, anh đắm chìm trong vầng sáng, hồi ức tươi đẹp tựa như một dòng nước xuyên qua khe hở của hiện thực rồi từ từ chảy xuống
“Đây là năm thứ 12 tôi quen hắn, chúng tôi là bạn thời đại học, cùng ở chung một ký túc xá
Nói như thế nào nhỉ? Lúc tôi với hắn mới quen biết thì xém chút nữa đánh nhau, hắn không muốn ngủ ở tầng trên, nhưng giường dưới đã có người nằm rồi, hắn là người hơi có nguyên tắc, đi đến cạnh cửa nổi giận với tôi, bảo tôi cút lên tầng trên, tất nhiên là tôi không muốn, tuổi trẻ bồng bột, nói không lựa lời, hai bên thường xuyên tiếp xúc cho nên đã xảy ra va chạm thân thể
Tôi cho hắn một đấm, hắn nắm chặt tay tôi muốn vung tay lên mặt tôi, lúc đến gần chóp mũi thì chợt dừng lại, hắn nói: Đệt mợ, lớn lên như đàn bà, tao mới không thèm đánh mày.” Hắn buông lời ác độc, rồi vứt chăn lên giường của tôi
Khi ấy hầu hết thường không mang thù, khoảng chừng nửa giờ sau thì hắn liền mời tôi đi xuống canteen lấy cơm với hắn, tôi cũng không chần chừ mà đi theo, cơm nước xong thì đi tiêu thực, còn cùng hắn dạo một vòng quanh trường
Trường học lúc mới khai giảng rất là náo nhiệt, hắn lớn lên lại quá đẹp trai cho nên thu hút được sự chú ý của mọi người xung quanh, dọc đường đi có rất nhiều cô gái đến xin phương thức liên lạc, hắn ai đến cũng không cự tuyệt, còn khoe với tôi lịch sử tình trường lẫy lừng của hắn. Tôi trợn trắng mắt, nghi ngờ hắn ta là cố ý làm như vậy, giống như một con khổng tước sặc sỡ, khắp nơi tìm bạn tình
Hắn nói ‘Thế nào? Có phải là cảm nhận được sức hút của anh đây rồi phải không? Để anh nói với cậu cái này, cậu cứ theo anh cho tốt rồi anh tìm cho cậu một cô hot girl học đường”
Tôi khịt mũi coi thường: “Tôi có bạn gái rồi.” Trước ánh mắt kinh ngạc của hắn thì nhàn nhạt nói thêm một câu: Là hoa khôi thời trung học
Hắn hoàn toàn hóa đá, lúc đầu hắn rất là đắc ý, giờ thì bàn tay đặt trên vai tôi bối rối bỏ ra, cười mỉa: “Hừm! Sao không nói sớm!
Chuyện xưa của tôi và hắn không được xem như là nhẹ nhàng, cũng không có hoa mỹ, nhưng tôi thật sự rất hoài niệm lại đoạn ký ức này, tôi thích xem vẻ mặt đắc ý của hắn, sau đó là vẻ mặt lập tức bị ăn hành
Ánh mắt của tôi lúc nào cũng va vào ánh mắt của hắn, đôi mắt của hắn không lớn nhưng trời sinh rất đẹp, đuôi mắt hơi nhếch lên, trong con ngươi đen nháy luôn tỏa ra ánh sáng
Tháng 9, cái nắng mặt trời gay gắt như thiêu đốt, trên sân thể dục bốc mùi cao su, bầu không khí nóng như lửa, chúng tôi cùng nhau tập quân sự, chỉ là đứng yên một chỗ nhưng lòng bàn chân cũng giống như cảm nhận được sự nóng cháy
Huấn luyện ban ngày kết thúc, chúng tôi nhanh chân chạy về ký túc xá để tắm rửa, tám người chờ chung một phòng vệ sinh
Hắn cầm một cái quần lót chạy vào phòng tắm, trước khi đóng cửa thì nhanh tay kéo tôi vào, “Cùng tắm đi, tắm xong thì đi ăn cơm”
Tôi nhìn hắn giống như kẻ điên, vùng vẫy chạy ra ngoài, hắn cầm vòi hoa sen rồi bật nước, nước lạnh bắn vào khắp cơ thể của tôi, tôi đấm cho hắn một cái, hắn cũng không để bụng, cười nói ‘Sợ cái gì? Nhỏ quá nên ngại lấy ra hả?”
Tôi tức giận trợn mắt, lập tức cởi ra bộ quân phục đã ước đẫm mồ hồi, trần truồng đối diện hắn, hắn nhìn tôi từ đầu tôi chân một lượt rồi đưa ra đánh giá:
‘Ồ.. cũng không tệ, cậu và bạn gái của cậu… hắn còn chưa nói xong đã bị tôi đạp một đạp “Anh nghĩ tôi giống anh à, cả ngày như một con công động dục.”
Tôi giật vòi sen trong tay hắn rồi tự mình tắm rửa, chờ tôi tắm xong thì mới phát hiện mình đã quên cầm theo quần lót
Dương Dật Thiên vô tội chớp mắt, tôi tức giận nên đã thuận tay cướp đi quần lót của hắn
Nói đến đây, Tần Thương che miệng ho nhẹ hai tiếng, Vương Nhiên nhanh tay đưa khăn giấy cho anh, Tần Thương lắc đầu từ chối, xoay người tự mình rút ra hai tờ giấy ở tủ đầu giường
Vương Nhiên vội vàng nói,:Anh Tần, anh nhanh uống nước đi.”
Tần Thương cong môi nhướng mày, mở miệng trêu đùa:
“Cô nghe lời hắn nói thật nha.”
“Không phải, em….aiz…Anh Tần…” Vương Nhiên nói năng có chút lộn xộn, gương mặt đỏ bừng, Tần Thương cũng không chọc cô nữa, mỉm cười cầm ly lên
Ly nước là để giữ ấm cho nên có chút nóng, anh nhẹ nhàng thổi thổi, hơi nóng bốc lên như sương mờ phủ kín đôi mắt của anh, ánh mắt đong đầy nước ấy càng trở nên gợn tình